Trầm Tưởng- NCM

Nghe đồn anh rất đa tình
Giật mình anh bỗng lặng thinh một hồi
Chẳng qua có tiếng mà thôi
Miếng thì chẳng có anh ngồi buồn thiu
Tim anh tan nát vì yêu
Yêu nhiều người lắm! Ai yêu mình nè?
Yêu người, ngỏ lời chẳng nghe
Anh đành câm nín đêm về nhớ thương
Trái tim sao lắm vết thương
Biết bao giờ mới nồng hương tình đầy?
Nếu em nghĩ tưởng tình này
Xin nghe anh trải lòng bày tình anh!
∞∞∞
Mấy Bác nhà thơ này thiệt là tin hổng nổi, chiên nói một đằng mà làm một nẽo hông hà, có tin thì tin “qua” nè, “qua” đây người thiệt việc thiệt hông hà!
Bởi rứa,,, là nhà thơ mà … 😆
Dẫy là dầy phải hông bác Từ?
“Nhà báo nói láo ăn tiền”
Nhà thơ nói xạo làm phiền người nghe!..he..he..
Đâu có phiền đâu!
Tại làm thơ hay quá nên người ta nổi cục..cà nanh một chút đó mà..hà..hà..!!!
Bác Từ quá khen rùi! Để tui mua dầu vuốt cho cục cà nanh trôi kẻo mắc nghẹn là tiêu đó nghen! he..he..
Ý anh Từ Mạnh Long như dzầy nè…
Theo trên tấm ảnh anh TT ngồi giữa, cầm cây “cơ” bi-da thẳng băng hai bên là hai ngừ đẹp…rất wành tráng …nhưng thực ra …ngược lại..Hi..hi…
Ha..ha..NT nói sai rồi! Anh TT vẫn còn phong độ chán mà he..he..
Trầm Tưởng ơi! Thơ tình mà hình minh họa tới hai mỹ nhân thì làm răng chịu nổi hí ?
Lo chi anh Lữ wơi, Trầm Tưởng bớt đau tim rùi, trời cho sao hưởng dzậy 😆
Chào anh trai! Đa tình mà hình minh họa có hai mỹ nhân là còn ít đó, anh ui! hi..hi…
Bác Trầm ạ, em thì em nghĩ đây là bài thơ vui như bác đã nói. Nhưng thơ vui hay thơ buồn em cũng vui đón và “ngậm nghe” hết ráo, chẳng có gì phải kiệng cữ.
Chiện gọi là bình thơ cho em tạm gác lại, sau khi bác “giải đáp cái cục thắc mắc” của em cái đã, rồi hẵng tính sau. Là dầy:
“Chẳng qua có tiếng mà thôi
Miếng thì chẳng có anh ngồi buồn thiu.”
em xin bác nói thiệt cặn kẽ hay gọi nôm na là “nói toạc móng heo” cho em tận tường chút: Trong hai câu thơ này thì chữ “tiếng” là làm sao? “miếng” là cái gì? Hiện giờ em chỉ nghĩ “miếng” như là miếng ăn chẳng hạn. Trời ơi! dậy là bác nghèo mạt rệp dữ ha? Tậu dữ dậy Trời!!!
Em hiểu dậy đúng hông dậy bác Trầm?
Em xin chúc bác dầy:
“Miếng ăn là miếng tồi tàn”
Lỡ Hạ hổng có, Thu sang “ăn” bù
Trên trang mạng… khóc bù lu
Nẫu thương nẫu xót nẫu cừ bác sao???… hà hà
Mến
Chào Trúc Sơn! Cảm ơn bạn đã thắc mắc. Sự tình nó như dầy nè:
Trầm tui nghèo bạc nghèo tình
“Miếng” ăn chẳng có “tiếng” tình đồn vang…
Làng trên xóm dưới xôn xang
Đa tình đâu thấy! Thấy chàng…thơ không! he..he..
Dậy là chiện iu thì Trầm có tiếng mà cái khoản “lủm miếng” là trớt quớt hé??? 🙄
Cũng hổng phải nữa. Nếu TQ mà được “lủm miếng” thì làm gì có tên Trớt Qướt hè? he..he..
Tên em đặt bởi mẹ cha
Trớt Quớt hàm ý nghĩa là trơ quơ
Hầu xưa em hơi bị khờ
Từ ngày Trầm chỉ, em mần thơ đìu đìu
Chớ nào trớt quớt chiện iu
Bác Trần dám cá? Em liều cho coi…hà hà,
bác Trầm thấy bữa nay em ngon hông??? 😆
Gủi anh Trớt Quớt…
Can anh đừng có làm liều..
Nẫu kiu cảnh sát là tiêu tán thòong..
Bác Trầm chỉ noái cho ngon
Chứ gặp mấy ẻm là dong có cờ…
May là quynh hơi bị khờ..
Chớ mà tỉnh táo chắc sờ tứ tung…
Giỡn chút …xin chớ nổi xung…
Trang mình đang có chiện buồn đó quynh..
hà hà … giỏi! Qua khen.
Ngừ ta tuổi Ngọ tuổi Mùi,
Phận tôi thấy tủi, áo dàng áo xanh 😦
Ngừ ta phơi phới xinh xinh
Bác Trầm tủi phận, tuổi mình…hết pin!!! 🙄
Quớt tự nhận sao hôm nay Quớt “xuất khẩu thành thơ” hay bà cố luôn á! 😆 😆 😆
Ngậm ngùi cho nẫu…
Lại nghĩ tới ta…
Cảm khái thành thơ…
Tức đời trớt quớt…
Mai dzìa tui hốt…
Thang thuốc bí phương
Phất phới cờ giương….
Rung cả cột rường
Cơ đồ trỗi dậy
Tung hoành đó đây
Tưng bừng chiến thắng! he..he..
Ngừ ta phơi phới xinh xinh
Bác Trầm tủi phận, tuổi mình…hết pin!!! TQ
Thân trai đi chợ…hết tiền
Chẳng mua gì được….rước phiền vào thân!!! TT-NCM
Chưa đi tới chợ, đã hết tiền!
Bác Trầm bực mình mắt láo liêng.
Mả cha cái liếp phù sinh nhỉ?
Cho ông trẻ lại…biết tay liền……………Tậu!?…khà khà…
Hay! Giỏi lắm! Bác Khà nói chí phải..he..he..
Ngừ ta tuổi Ngọ tuổi Mùi,
Phận tôi thấy tủi, áo dàng áo xanh 😦 CKDN
Ngừ ta tuổi Dậu tuổi Thân
Phận tui càng tủi, áo xanh áo dàng…TT-NCM
😆 😆 😆
Hêhê, chúc mừng quynh vì ” Con tim đã vui trở lại ” 😆
He..he..Cảm ơn Chích Choè đã chúc mừng!
Chào nhà thơ Trầm Tưởng- NCM
Đọc xong bài thơ tự nhiên Năm tui yêu đời quá nhưng “lực bất tòng tâm”…làm sao bây giờ nhà thơ quoi?!
Chào Năm QN! Dậy Năm QN mua thuốc quảng cáo trên TV uống thử mấy hộp đi nghen! he..he..
Hê hê hê,,,
Trái tim Trầm Tưởng ổn được một chút , bây giờ lại có em áo vàng áo xanh nữa 😆
Kiểu này đau tim lại nữa rầu, Tào Lao quơi! hic..hic..
“Nếu em nghĩ tưởng tình này
Xin nghe anh trải lòng bày tình anh!”
Những người yêu nhiều dễ bị đau tim, lên “tăng xông” lắm đấy anh Trầm Tưởng ạ.
“tăng xông”, tim đau nhiều rồi!
Không yêu thì lại đứng ngồi không yên…he..he..
Cái bác Trầm này liều thật nhệ?
Chữ yêu gắn với chữ liều
Không liều sao có được nhiều người yêu? hi..hi..
Nếu em nghĩ tưởng tình này
Xin nghe anh trải lòng bày tình anh!
như dzầy thì đúng là kẻ đa tình rùi chớ chối sao đặng…
Thương thay cho kẻ đa tình
Đêm về gối chiếc một mình nằm queo…
Đa tình nên bị dậy đó anh WHWH ui!
Tặng anh Trầm Tưởng nè…
Chưa tu được tôi sân si tội lỗi…
Vừa nhìn em đã say đắm bồi hồi…
Đóa sen hồng trắng nõn thơm tươi…
Khổ quá đỗi cứ yêu từng nhan sắc…
Chưa tu được tôi sân si tội lỗi…
Vừa nhìn em đã say đắm bồi hồi…
Đóa sen hồng trắng nõn thơm tươi…
Khổ quá đỗi cứ yêu từng nhan sắc…NT
Ha..ha..Nguyên Thủy mê “người đẹp hoa sen” rồi nhé!
Sao nét đẹp em đành giấu cất?
Để lòng tôi mê mẩn ngẩn ngơ
Mỏi mắt tìm những nơi kín khuất
Nét đẹp làm tôi hóa ngây ngô…he..he..TT-NCM