Category Archives: Thơ

Mùa nhớ

Thùy Dương

Én chẳng về báo mùa xuân đến
Năm nay trời rét hiếm mai vàng
Thiếu nữ chẳng còn thêu hài tết
Bức tranh Đông Hồ vẽ dở dang…

Bụi mịt mù lưng chừng hư không…
Thành phố ô nhiểm trời kém trong,
Đây đó bít bùng đời thêm hẹp
Chỉ có nỗi buồn rộng mênh mông…

Chợt nhớ người, ừ sao nhớ quá !
Bâng khuâng hỏi mây bay về đâu?
Về đâu cũng trùng trùng nỗi nhớ!
Ngày đã qua sân, nắng phai mầu…

Thành phố buổi chiều lạnh buốt da
Cơn gió tiễn đưa tháng chạp qua
Tháng chạp về đâu chờ ta với
Ta đi tìm mùa vui đã xa…

∞∞∞

 

44 bình luận

Filed under Tác Giả, Thùy Dương, Thơ

Về giữa mùa Xuân

Thuỳ Dương

Em đứng trong vườn mưa bay hạt bụi ,
Nắng chết hôm nào cây lá xôn xao…
Mùa xuân mơ hồ như mây giăng núi
Mưa vẫn vào xưa và tay vẫy chào

Em đứng trong vườn tháng giêng gọi nắng
Hình như đã lạnh chút thề trên môi…
Mùa xuân nào giam tình trong khói trắng
Lệ đá xanh và em khuất trên đồi…

Em đứng trong vườn ôm mưa bụi bay
Dõi bóng người quen hun hút đường dài
Hàng ngõ chiều nay dường như mê say
Vỡ ngát vườn hoa, úa đóa trăng cài…

Xin nắng hãy qua vườn xuân hồng lá
Ngàn cánh chim mang, chim mang giọt sầu…
Có thấy chăng em dưới cầu ,phố xá…
Thoáng bóng mưa về gõ nhẹ tên nhau…

∞∞∞

54 bình luận

Filed under Tác Giả, Thùy Dương, Thơ

Nơi mùa xuân đến muộn…

Anh Hai Chai

Vùng đất này bước chân người chưa đến…
Nắng có khi nung đỏ ửng làn da
Rất hiếm khi gió ve vuốt áo hoa !
Nên tàn lụi những nhớ thương vừa chớm…

Giọt mồ hôi hôn tóc ai vụng trộm…
Nắng bên này thương cái rét bên kia
Ngày bên này sao dài thượt lê thê…
Nghĩ đêm lạnh bên kia người trở giấc?

Nắng xuân muộn soi mái đầu hai đứa,
Lỡ một đời xiêu vẹo cuộc tình đau.
Mang nỗi nhớ gói trong làn chăn mỏng…
Đắp cho tình bớt lạnh để chờ nhau.

Nơi tôi ở mỗi chiều mây kéo gió…
Tiếng lá khô xào xạc lướt trên đường
Ngỡ chân người đi cùng tôi khắp nẽo
Nếu có nhau đời chắc sẽ dễ thương…

∞∞∞

35 bình luận

Filed under Anh Hai Chai, Tác Giả, Thơ

MỘNG

Thiên Di-Phạm Văn Tòng

3 bình luận

Filed under Tác Giả, Thiên Di-Phạm Văn Tòng, Thơ

Vu Vơ

Xuân Hùng

Nguyễn Huệ chiều trải dài râm bóng nắng
Em đang đi ai gọi khẽ đằng sau

Vạt áo bay bay nhè nhẹ giữa sắc màu
Hoa phượng đỏ rơi rơi bay trong gió
Hàng dừa cao , thảm hoa vàng xanh cỏ
Hàng thông reo khe khẽ gọi nhau về

Ôi ! Cô bé sao em hoài lặng lẽ
Hè đã qua sao cứ dõi theo nhau
Cánh phượng rơi trên chiếc nón đằng sau
Nỗi bất chợt sợ mùa hè lắm lắm.

∞∞∞

36 bình luận

Filed under Tác Giả, Thơ, Xuân Hùng

Nỗi Đau…

Sông Song

Tôi đang đi vào nỗi đau của anh

Tôi đang lạc vào nỗi khổ của chị

Tôi đang chơi vơi… với tìm cứu cánh

Hụt hẩng… khổ đau như chị như anh

Sáng sáng chiều chiều tối tối bên giường bệnh của con

Anh xót xa nhìn con lã người sau những cơn co giật

Chị thẩn thờ theo nụ cười tiếng khóc vô cảm của con

Tôi gom vào lòng xót xa của anh thẩn thờ của chị

Chất ngất…

∞∞∞

4 bình luận

Filed under Sông Song, Tác Giả, Thơ

Đôi quả dừa xiêm

Xuân Hùng

Đưa tay với hái quả xiêm dừa
Khắp cả trời người ai cũng ưa
Cơm đục dẽo mềm ăn chẳng bỏ
Nước trong ngọt dịu uống không chừa.
Trịa tròn mơn mởn ôm khép đủ
Nung núc trơn tru kẹp khít vừa
Chờ khách qua đường khi lỡ vận
Chả chê già trẻ muốn là đưa.

∞∞∞

42 bình luận

Filed under Tác Giả, Thơ, Xuân Hùng

Chiều… Trên bến sông xưa

Sông Song

Chiều nay trên bến sông xưa
Tìm con đò nhỏ đón đưa ngày nào
Từng cơn gió lạnh xạc xào
Đẩy từng con sóng xôn xao theo dòng

Lướt theo ngày tháng long đong
Cuộn tròn nỗi nhớ vào lòng dấu đi
Trôi qua cái tuổi xuân thì
Với bao say đắm tình si… Một thời

Từ người toan tính dối lời
Là tôi như đã một đời khổ đau
Từ người mượn gió tô màu
Là tôi như đã nát nhàu niềm tin

Để giờ lẻ bóng đơn hình
Người đi đem cả cái tình trong tôi
Đã xa… Xa lắc… Lâu rồi
Tôi không tính được… Đơn côi bao chiều?

Chiều qua… Rồi lại đến chiều
Bên dòng sông cũ… Bao chiều… sóng xô!

∞∞∞

50 bình luận

Filed under Sông Song, Tác Giả, Thơ

Trở về mái nhà chung

BBT: Lâu nay XH rong ruổi nơi chốn xa xôi, bỗng dưng hôm nay cảm thấy nhớ lại những ace bạn bè trang nhà hết chiu nổi , XH xin phép được trở về mái nhà chung ấm áp ngày nào , rất mong ace bạn bè đón nhận XH nha.

Xuân Hùng

Rất sợ ngày qua phải vắng nhà
Đêm đêm nhớ lắm thuở xưa xa
Mỗi khi hội ngộ môi hồng nở
Đến lúc chia xa mắt lệ nhoà.
Mấy bận sương tan nhìn bóng nguyệt
Bao lần gió cuốn thổi hồn ta
Người ơi ! Có biết bao nhưng nhớ
Cách biệt nghìn trùng mới nhận ra…

13/2/2020

82 bình luận

Filed under Tác Giả, Thơ, Xuân Hùng

Khi mùa xuân đến .

Thùy Dương

Khi mùa xuân đến đất trời vui.
Cây khô, nẩy lộc biếc, đâm chồi
Là cỏ hoa muôn mầu trẩy hội…
Đã qua mùa đông giá tuyết rơi.

Khi mùa xuân đến én liệng chao,
Mây trời xanh thẳm trôi trên cao
Gió nhẹ lay lay đôi tà áo
Hạt nắng ấm hôn cánh hoa đào…

Khi mùa xuân đến em có anh…
Tình yêu hai đứa vẫn ngát xanh
Vẫn yêu như ngày đầu gặp gỡ
Vẫn luôn như bóng quyện lấy hình…

∞∞∞

24 bình luận

Filed under Tác Giả, Thùy Dương, Thơ

Đưa tiễn.

Thùy Dương

Tiễn người vào một đêm buồn,
Mưa rơi tí tách ngàn muôn giọt sầu…
Giọt thì thầm gọi tên nhau,
Giọt bâng khuâng nhớ,giọt sầu xa xôi.

Giọt nũng nịu , giọt sầu đời,
Giọt hôm nao nhớ, giọt giờ xa xăm,
Giọt lưu luyến , giọt phân vân…
Giọt hôn lên tóc, giọt mằn mặn môi.

Giọt tan nát, Giọt ngậm ngùi,
Giọt quay quắt, giọt mọc mời nụ hôn,
Giọt xao xuyến ,giọt dỗi hờn,
Buông tay là sẽ không còn thấy nhau.

Chưa xa lòng đã ngùi đau,
Trời tuôn chi giọt mưa ngâu sụt sùi …?
Thiếu tay ôm,thoáng bồi hồi…
Trong mưa ,nhìn bóng mình trôi theo người….

∞∞∞

 

42 bình luận

Filed under Tác Giả, Thùy Dương, Thơ

Chuồn chuồn bay

Thiên Di-Phạm Văn Tòng

Thiên nhiên báo hiệu bảo giông
Chuồn chuồn bay lượn trắng đồng lúa non
Bé thơ chạy bắt lon ton
Chiều xuân sương lạnh len lòn hồn ai…

Bờ đê thấp thoáng bóng ai?
Ghánh gồng trỉu nặng bước dài mỏi mê
Đêm như vọng lại câu thề
Đợi chờ chờ đợi cơn mê người về

Chuồn chuồn bay mải bay mê
Người sao đi mải không về với tôi
Mười năm…mười năm qua rồi
Bờ đê cỏ úa tôi ngồi lặng câm

Chuồn chuồn ơi tiếng khóc thầm
Lệ rơi sông vắng tiếng dầm chèo bơi
Câu hò câu hát chơi vơi
Tôi quê hương nhớ: một thời người đi

∞∞∞

15 bình luận

Filed under Tác Giả, Thiên Di-Phạm Văn Tòng, Thơ

Có một nỗi nhớ

Thiên Di-Phạm Văn Tòng

Ra đi tôi nhớ về người
Nhớ hàm răng khểnh môi cười dễ thương
Tôi thương nhớ từng con đường
Ngày ngày hai buổi đến trường em đi

Bây giờ tình đã ra đi
Còn thương còn nhớ được gì mà mong
Tôi đau tôi dấu trong lòng
Lâu lâu đem thả bên dòng sông xưa

Cầu mong trời đổ cơn mưa
Trôi đi cho hết chuyện xưa một lần

Có Em còn môi má trắng ngần
Hay ghi bao dấu phù vân mỏi mòn
Ta còn dặm bước chon von
Ngày buồn đêm thức héo mòn cơn mê

Hơn bốn mươi năm tìm về
Chân mang chữ thọ vỗ về đời vui
Gặp nhau ánh mắt bùi ngùi
Có một nổi nhớ chung vui nghẹn ngào

Nhẹ nhàng ta thốt câu chào
Mà hồn như đã nghiêng chao cội nguồn
Đâu rồi mái tóc mây buông…
Đâu rồi ánh mắt khơi nguồn si mê?

Qui Nhơn ,,,Ngày Tháng Năm !

35 bình luận

Filed under Tác Giả, Thiên Di-Phạm Văn Tòng, Thơ

Ta lại có nhau…

Thùy Dương

Chỉ vài năm nữa mà thôi !
Rồi thì ta sẽ muôn đời bên nhau
Chỉ vài năm… có chi lâu?
Huống hồ tim đã in sâu bóng người

Chỉ vài năm nữa buông xuôi
Hồn bay khắp bốn phương trời mênh mang…
Vài năm nữa ,giấc mộng tàn…
Buông tay trả lại vô vàn ước mơ…

Ừ… vài năm nữa thôi mà!
Vài năm đủ hoá tình ra tro tàn…
Bây giờ thôi cứ đa mang
Ôm hoài bao nỗi trái ngang một mình

Chỉ ngần ấy nữa ,,, mà thôi…
Tình ra thiên cổ, người rồi hoá xưa
Sông cạn kiệt , biển xa bờ…
Lệ dư khoé mắt, thơ thừa chữ đau…

∞∞∞

38 bình luận

Filed under Tác Giả, Thùy Dương, Thơ

Người buông tay nhau ra

Anh Hai Chai

 

Người buông tay nhau ra
Giữa đám đông xa lạ
Giữa chợ đời phù hoa
Buông tay nhau … rồi khóc
Khoé mắt cay cay…
Đôi môi mặn đắng…

Người buông tay nhau ra,
Bên tai còn vang vọng
Dư âm bản tình ca…
Mắt lệ cho người….
Mắt lệ cho ta…
Rồi mình ên ngồi khóc …

Xin một kiếp có nhau ?
Thôi đừng khắc khoải nửa…
Đừng mong chờ kiếp nào,
Khi bây giờ có nhau
Đang nắm đôi tay nhau
Người vẫn vội buông mau ….

Giữa thành phố xa lạ…
Giữa dòng đời hối hả…
Lòng người còn trắng , đen
Rối ren như bàn cờ…
Đang không biết thắng thua,
Người đã buông tay ta….

∞∞∞

32 bình luận

Filed under Anh Hai Chai, Tác Giả, Thơ