Chiếc Lá
Xuân ra đi và xuân không ở lại
trời hoàng hôn lấm tấm cánh chim bay
em lang thang suốt đường về trống trải
bước mệt nhoài..
chậm rãi..
cô đơn
Đêm phố cũ Tây Sơn
dưới vườn khuya có vầng trăng viễn xứ
nhẩm đôi lời tình tự
nhớ anh rất nhiều !
Lòng buồn hiu, nơi này chẳng có gì vui
dù quanh em với muôn ngàn vì sao lấp lánh
và cơn gió thoảng
lén hôn sau lưng..
vuốt ve tóc xõa
Muốn gọi phone cho anh
nhưng giờ anh đang ngon giấc
và cửa hồn em còn đang hành khất
chập chờn,
ngây ngất
…yêu anh.
∞∞∞

Tho chiếc lá có chiều sâu tình yêu và giàu xúc cảm… dễ thuơng nưã ,chúc CL vui
Đêm lẻ loi với lời tình tự yêu và nhớ ngập đầy trong Chiếc Lá.
“trời hoàng hôn lấm tấm cánh chim bay
em lang thang suốt đường về trống trải” (chiếc lá)
chiếc lá ơi, với tôi chữ ” lấm tấm canh chim bay” nó mộc mạc trên những mộc mạc vậy mà khi “nhét” vào đây để diễn tả cảnh và lòng ngổn ngang nhớ người yêu trên chặng về đường lang thang…trống trải- nghe nó thấm làm sao!
Trong bài thơ có những cụm chữ phô diễn tâm trang rất nay nhưng chữ “lấm tấm cánh chim bay” tôi vẫn thích và cho là “lịch” nhứt- chiếc lá ạ.
Xin chúc chiếc lá:
Trời ban ta trái tim không biết mỏi
Thì hà cớ gì hỏi tội bởi vì yêu?
Cứ yêu đi kẻo mộng vãng…sương chiều
Lòng canh cánh mang một trời tiếc nhớ
Yêu là sống trong muôn vàn nhịp thở
….
thâu nhiu đó, nói thim nẫu la 😆
Thân mến
“Đêm phố cũ Tây Sơn
dưới vườn khuya có vầng trăng viễn xứ
nhẩm đôi lời tình tự
nhớ anh rất nhiều !”
.
Không có buồn gì hơn b ằng nỗi nhớ anh ,,, Cỏ Úa xin chia xẻ cùng Chiếc lá nghen /
Chiếc lá ở Tây Sơn chắc là có dzõ! mà sao cl buồn dzậy hở?
chị Nhỏ nhẻ có dõ hâm dậy? những người có dõ quýnh lộn giỏi lúm á
Nhỏ nhẻ dzới Xíu xiu còn nhỏ hổng được quýnh lộn, chỉ xịt súng nước thâu nghen.
Chiếc lá ở Tây Sơn có dzõ, nhưng nhớ anh nên bùn đó Nhỏ nhẻ & xíu xiu ạ 😛
Xịt súng nước là trò chơi của con nít khi xưa mà bây giờ to đầu rùi mà trung cộng còn chơi dzí ta ,,, ốt dột ghê !!!
Uva cung ko co gi buon hon bang noi nho em nua phai ko Co Ua ,hai noi nho deu chat ngat nhu nhau ,khi da nho thi ko co noi nho nao co the so sanh dc het fai ko Co Ua oi
Một đêm vắng anh, nhớ anh với những lời t ự tình thật dễ thương và thắm thiết lắm Chiếc Lá ơi .
Xuân ra đi và xuân không ở lại
trời hoàng hôn lấm tấm cánh chim bay
em lang thang suốt đường về trống trải
bước mệt nhoài..
chậm rãi..
cô đơn …
Xuân rồi sẽ về với nhân gian sau hạ , thu , đông !
Vậy thì xuân mà tác giả nói ” đi không ở lại ” ở câu thơ đầu chắc là không đơn thuần chỉ là ” xuân ” ! Mà hẳn phải gắn liền với kỷ niệm ,với hình bóng , với hạnh phúc đắm say của một tình yêu !
Cho nên trong nỗi nhớ tràn ngập , tác giả bằng những câu thơ kế tiếp , đã đẩy nỗi cô đơn đến tột cùng .Từ ( cái nhìn ) chỉ thấy ít ỏi cánh chim bay lấm tấm trong chiều hoàng hôn – màu chiều buồn . Đến những (hành động) lang thang , chậm rãi , mệt nhoài cũng cho thấy cái trống vắng , cái ” chùng , mềm ” của chính tác giả . Chỉ khổ thơ đầu , tác giả đã cho thấy ” em ” là một cô gái có tình yêu đắm say và mãnh liệt . Vắng anh , em nhìn cái gì cũng buồn , cũng nhớ anh . Làm gì , đi đâu cũng nặng lòng với hình bóng của anh …Sự chung thủy đến đáng yêu của cô gái làm cho người đọc dễ đồng cảm , yêu mến và chia sẻ .
Ở khổ thơ tiếp theo , người đọc càng xúc động nhiều hơn trước cảm xúc của tác giả :
dưới vườn khuya có vầng trăng viễn xứ
nhẩm đôi lời tình tự
nhớ anh rất nhiều !
Lòng buồn hiu, nơi này chẳng có gì vui
dù quanh em với muôn ngàn vì sao lấp lánh
Thì vậy , trong khung cảnh lãng mạn có vầng trăng , có những vì sao lấp lánh , có riêng tư cho những đôi lứa … mà vắng anh , em chỉ nhớ , không thấy vui . ( Phải chăng khung cảnh thì hữu tình , mà không có anh , lòng người trở nên vô tình ) . Em chỉ khát khao , ước chi anh là cơn gió thoảng , để hôn em , để vuốt ve mái tóc em ! Nhưng cho dù nhớ thương cách nào , cô đơn cách nào … cô gái vẫn quyết định không gọi cho người yêu . Vì cô muốn anh ngon giấc , hay tin rằng rồi anh cũng sẽ hiểu , hay vì cả hai … mà niềm tin cho cô biết với chân thành của mình , sẽ gặt được những hương mật của tình yêu anh !
….
và cửa hồn em đang hành khất
chập chờn,
ngây ngất
…yêu anh.
Khổ thơ cuối như cô đọng lại cái men tình yêu của cô gái , và có một cái ‘ tứ ” rất lạ : cửa hồn em đang hành khất ! Có lẽ cô gái đã yêu , đã nhớ , đã đắm say … nhưng cũng thấy chưa đủ ! nên muốn ” xin ” thêm , muốn có thêm cái gì nữa mãnh liệt hơn , cháy bỏng hơn để yêu anh như đúng tình yêu của mình đã dành trọn cho người ! ?
Tác giả là một cô gái ( tất nhiên ) , có một tình yêu thủy chung , đắm say , mãnh liệt . Tác giả là một nhà thơ vừa hồn nhiên vừa đầy trải nghiệm … đã cho người đọc những cảm xúc tuyệt vời !
Tôi đã đọc nhiều lần bài thơ , và tôi không dấu diếm rằng mình đã rất ” ghen tỵ ” với nhân vật ” anh ” của tác giả trong bài thơ !
Cảm ơn Chiếc Lá đã cho tôi được đọc bài thơ quá hay , quá xúc cảm này !
Chào Trần Trọng Vũ (cho An Khê ké với, cám ơn nhiều 🙂 )
Thơ của chiếc lá quá hay đưa người đọc rung cảm nhiều cung bậc và lời bình của Trần Trọng Vũ quá tuyệt! Đầy rung động, hòa quyện vào cái nhớ nhung vời vợi…
Nhưng
…tại sao t/g lại ngần ngại nén nỗi nhớ thương vào lòng dù ” phôn” đang cầm trên tay? Vì nghĩ anh đang ngon giấc? Biết đâu ” anh” vẫn thao thức vì nhớ…hay vì điều gì? An Khê vẫn ngờ ngợ…
chiếc là ơi ! Không nỗi nhớ nào giống nỗi nhớ nào…
An Cựu im lặng để nghe tiếng yêu không thốt thành lời của chiếc lá và sẽ im lặng để chia sẻ cùng chiếc lá- chiếc lá ạ.
Im thin thít như để nghe giọt sương đêm lăn trên lá, im thin thít như kẻo sợ “vầng trăng viễn xứ” nhìn thấy… sợ hắn lẩn vào mây rứa.
Ý thơ thấm thía làm sao! chiếc lá ơi!
U lau lam roi moi thay Chiec La cho ra mat mot bai tho do ,bai tho buon nhu chiec la rung bay veo veo ,cam xuc dang trao khi CT doc bai tho cua CL chieu nay do CL oi ,Chuc CL co nhieu sang tac moi nhen .
“Xuân ra đi và xuân không ở lại
trời hoàng hôn lấm tấm cánh chim bay
em lang thang suốt đường về trống trải
bước mệt nhoài…
chậm rãi…
cô đơn”(CL)
Mấy câu mở…”Tự Tình Đêm” vẽ đầy hình ảnh, xói nhớ người iu, lẻ loi trên lối mòn xưa cũ, ngập tràn kỷ niệm, đọng nổi buồn iu sâu lắng, thật hay!.