Trần Thị Hiếu Thảo
(Trích từ Tâp thơ “MTĐY” cuả TTHiếu Thảo)
Nhà tôi đó, hướng Đông là hướng măt trời mọc
Nhà tôi đó, hướng Tây sau lưng là núi đồi
Đường về Tây Bắc không xa xôi
Là lộ lớn về Hoài Ân, An Lão…|
**
Nhà tôi đó, với những mùa giông bão
Ba tôi vẫn thường dùng cọc để gọng kìm
Vì nhà nghèo, nên lợp chỉ bằng những mẻng tôn,
Bao năm sau mới lợp lên ngói đỏ…
Tôi lúc đó, thuở còn rất nhỏ
Nhưng tôi vẫn biết, ba tôi thích làm vườn
Cam chanh, đu đủ, xoài mít, dừa ổi… đều được ươn.
Nhà tôi đó, hướng Tây sau lưng là núi đồi
Đường về Tây Bắc không xa xôi
Là lộ lớn về Hoài Ân, An Lão…|
**
Nhà tôi đó, với những mùa giông bão
Ba tôi vẫn thường dùng cọc để gọng kìm
Vì nhà nghèo, nên lợp chỉ bằng những mẻng tôn,
Bao năm sau mới lợp lên ngói đỏ…
Tôi lúc đó, thuở còn rất nhỏ
Nhưng tôi vẫn biết, ba tôi thích làm vườn
Cam chanh, đu đủ, xoài mít, dừa ổi… đều được ươn.
Và chuối nữa ba tôi hay trồng nhiều nhất…
Rồi lọn mía, đọt lang, cây mì ông chia từng khu đất
Chút chút thôi, ba chẳng ngưng nghỉ để vun trồng
Bán không chắc, nhưng chị em tôi sẽ được có ăn.
Ba tôi nghĩ, ông sẽ hết băn khoăn.
Vì tuổi dại tôi thường ưa cây trái!
Người nào thích, ba tôi đều sẵn sàng thếch đãi
“-Nhà tôi nghèo nhưng lòng hiếu khách không nghèo”.
Ba tôi bảo mình muốn gì nó sẽ theo
“Mình gieo phước sẽ được lấy phước”.
Mẹ tôi hiền và thương ba tôi như mong ước:
Cho ba tôi say sưa thoải mái làm vườn:
Tăng gia tốc…
Đường nhà tôi phía Tây Nam có lên một con dốc
Người lấy củi từ rừng đôi lúc muốn dừng chân
Họ thường nhà tôi để xin một gáo nước rất cần
Hoặc xin đứng dưới một gốc cây cho đỡ mệt
Tí tách khỏe rồi họ lên đường đi tiếp
Căn nhà tôi, ba tôi tặng họ nụ cười: Lịch thiệp
Rồi cây lớn lên cây trả về sự chết
Như ổi năm xưa tôi nhớ rõ mòng mòng
Những buổi chiều ba tôi hái chưa xong
Qua trận mưa… sáng mai rụng hết
Hương hoa trắng lăn, và trái nằm la liệt.
Tôi chẳng tiếc hơn: chỉ thích hít hương ổi thơm lừng…
Ba tôi thấy tôi, ông hỏi bỗng dưng:
Sao con ra đây: Học hành không được chậm ngưng?
Tôi trả lời tôi thích mùi hương ổi…
Một mùi hương qua gió thổi…
Ba tôi cười hiền, ba sẽ trồng lại dễ thôi
Ổi Xa lị, ổi Thái Lan ba trồng hết rồi …
Nhưng loại số này từ đâu bay tới…
Trái nhỏ nhoi, hoa- hương- vị- tuyệt vời. |
rất bình thường mà lại phi thường …
Mùi hương này ai chẳng qúi chẳng thương…
…
***
Mười mấy năm trời xa cách quê hương
Tôi nhớ một khu vườn mà tôi luôn tưởng tượng
Tôi nhớ một mái nhà có mẹ có ba tôi…
∞∞∞
Chui cha, hổm rày bận rộn tơi bời, nay mới vô lại trang nhà nè …
Lời thơ mộc mạc và chân thật làm cho người đọc nhớ quê nhà thật nhiều .
Cảm ơn HT.
Bài thơ mộc mạc đến thế là cùng! Chính vậy làm người đọc nhớ quê nhà thiệt dữ!
Ở chỗ này cái mộc mạc quê mùa lại trở thành hàng quí đấy Hiếu Thảo ạ- tôi nghĩ vậy.
Cám ơn anhTCL thật nhiều đã đồng cảm cho em gái HT. em viiết bài này mong du ọc đánh giá như lời anh nói trên.Chia sẻ và chân thành Bài thơ mộc mạc đến thế là cùng! Chính vậy làm người đọc nhớ quê nhà thiệt dữ!
Ở chỗ này cái mộc mạc quê mùa lại trở thành hàng qúi đó.(TCL). Một llần nưã em xin cám ơn anh Lân .mong anh chị vui hạnh phúc Đá banh kỳ này Đại gia Lân có cá độ ko anh ?/…hihiih thua ,ăn nói em nghe với
Đững nói đá banh nữa Thảo ui. Hổm nay thức trắng con mắt luôn nè!
Anh thì chủ trương cá độ cùng vui, cá cafe không hè. Ăn cũng uống, thua cũng uống, cho nên hổm nay nếu soi gương chắc miệng mồm đen thui quá- mệt ghê thiệt!!! hà hà…
Trần Cát Lân mê đá bóng đến độ quên luôn anh trai rồi.Thơ anh dú chỗ mô rồi hè?
Sorry, sorry … ông anh ngàn lần.
Nẫu mê tứ tung, còn em chỉ mê đá banh chút thâu mà…hà hà.
Sẽ có ĐÊM KHÔNG EM- bài thơ hay mà thảm ghê gớm anh hỉ?
Sorry.
Bài thơ thẫn thờ men tình nhà quê rất là nồng hương chân thật …Cảm ơn TT Hiếu Thảo cho một nỗi nhớ cố hương …
Chúc vui
Cám ơn anh Vi đã cảm nhận Một bài thơ lớn nhất về yêu Q/ h cuả HT xen trong đó có cả cha mẹ vuờn cây và cách sinh hoạt cuả ông bố, Tuy rằng điệu bộ thơ văn mô mạc lễ father’s day đã đi qua nhưng em vẫn còn nhớ đến hình ảnh ba trong bài tho này anh Vi,Chúc anh an lành nhé
Đúng là thi trung hữu họa.TTHT đã vẽ bằng hồi ức về căn nhà xưa ở
QN quá tuyệt vời.Ấm áp tình Cha bao la Tình Mẹ.Và thiên nhiên thì
hữu tình.Nhà Tôi ,ước được như rứa.Khó lắm thay !Cảm ơn Thảo đã
chia sẻ bài thơ rất đáng yêu
Cám ơn anh con mắt nhà thơ nổi tiếng cách nhìn rất lớn lao kiến thúc đủ đầy để nhìn toàn bô góc cạnh bài thơ HT “Nhà Tôi” Em xin chân thành cám ơn anh lời comment đã làm em rung cảm …Chúc vuianh lành anh nhé
“Mười mấy năm trời xa cách quê hương
Tôi nhớ một khu vườn mà tôi luôn tưởng tượng
Tôi nhớ một mái nhà có mẹ có ba tôi…”
Lời thơ mộc mạc chân tình thể hiện tâm hồn trong trắng của tuổi thơ mãi theo Hiếu Thảo đến tận bây giờ.
Cám ơn HNT nha, mai mốt hẹn về QN- HX một lần gặp vui anh Tín anh ở đông âu hã chúc vui
em gái TTHT
như vậy là HNT có thể viết bài cảm nhậncho thơ HT săp in đó nha, Đuà chút anh anh trai vui hihih
Vậy là vui lắm rồi mình thích thơ văn mình vưà là tâm sự ,kể chuyện… Cảm xúc cuả mình vưà làm cho bạn giải trí trút hết ư phiền như Nhỏ nói nha hihihih cám ơn NHỏ ,mến
Chao oi , THao dang mo mong do ha ? Mot buc hoa gia dinh am ap than thuong , Nho cung uong tuong ne : Nhin qua hang rao thay co be Hieu Thao xinh xinh dang ngoi vat veo tren cay oi xa li ….Nho tinh xin 1 qua ne , Que nha than thuong qua , doc xong trut duoc moi uu phien trong cuoc song Thao oi , Than men