Category Archives: Trần Dzạ Lữ

Chặt

Trần Dzạ Lữ

breaking

Chặt đứt một mối tình
Như chặt tay mình vậy
Nhưng em lừa dối anh
Làm sao mà không nói?

Ma mị em bước tới
Ngỡ sát nách thiên đường
Me mé là địa ngục
Đâu hay để phòng thân ?

Cứ nhai hoài ăn năn
Vẫn khù khờ nhai tiếp
Tận cùng, khi nhận biết
Té ra mình vong thân…

Tội nghiệp, em đâu cần
Khổ đau, em nào tính
Sống trên ngọn phù vân
Chỉ có anh lýnh quýnh…

Ba năm anh thức tỉnh
Sau khi ăn bùa mê
Lại bừng bừng ,nhớ Mẹ
Lại bứt đầu, thương quê…

Thôi chặt đứt quá khứ
Ném phăng đi mối tình
Ta lỡ ăn cháo lú
Giã từ giã từ em…

∞∞∞
( Viết khi giã từ quá khứ )

36 bình luận

Filed under Tác Giả, Thơ, Trần Dzạ Lữ

Đợi em

Đợi

Đợi em đã lưng lửng chiều
Bàn trơ,ghế trống , lòng neo sợi buồn…
Ngó cây cột điện chon von
Ngỡ mình kẻ lạ-lạc hòn núi thương!
Tóc ai bay cuối con đường
Ngỡ môi mắt ấy còn vương vít …tình…
Đợi chiều kéo lưới sang đêm
Sầu lui cui, một bóng hình riêng anh.
Đợi em nơi chốn thị thành
Bất kham một trái tim anh… thẩn thờ!

Trần Dzạ Lữ
( SG, khi đợi T )

21 bình luận

Filed under Tác Giả, Thơ, Trần Dzạ Lữ

Phản đòn

Trần Dzạ Lữ

Cô_Don

Cứ tưởng em là báu vật của đời anh
Ở nơi trăm năm không hề suy suyển
Chỉ có em,vầng trăng không hề khuyết
Trong tim anh, tháng mộng, năm lành…

Anh a vào cõi nhớ mông mênh
Thắp ngọn lửa tình yêu vĩnh cữu
Anh tuyệt đối với em-nàng Út
Của câu thơ tròn điệu, nên vần…

Nghĩ suốt đời ta không thể phân thân
Bên suối mơ rất ngọt ngào giòng chảy
Có ai ngờ em phản đòn đến vậy?
Thương tích này anh chỉ kịp…trân trân !

Danh tướng hề! sa vào mắt mỹ nhân
Là chết chắc ! huống anh người khờ khạo?
Võ vẽ chi tình để đau giông bão
Cứ lùa về một phía-trái tim anh !

Anh giờ đây, giống bại tướng mất thành
Sửng sốt té bên chiều hối lỗi
Khiêng giáp chi đở tình không nổi
Cú phản đòn , thôi hết thấy…trời xanh.

( SàiGòn, 7.4.2013 )

34 bình luận

Filed under Tác Giả, Thơ, Trần Dzạ Lữ

Bài thơ viết trên bao thuốc lá

Trần dzạ Lữ

Love

Anh viết bài thơ trên bao thuốc lá
Lời muộn mằn khi biết…thương em
Rất nhiều năm cố tình làm khách lạ
Sợ nói ra…hai đứa sẽ buồn!

Thà cứ như là bể là rừng
Để nỗi nhớ liêu xiêu hai đầu cách trở
Có nhiều đêm khi trời trở gió
Anh lặng thầm gọi khẽ tên em…

Khi biết yêu em, em lại không gần
Bởi cuộc đời đã chia ngăn đôi lứa
Em lớ quớ mang vầng trăng đi mất
Có nghĩa là…em không thuộc về anh !

Anh quẩn quanh với mớ thơ tình
Để tận khuya đấm ngực mình tự hỏi:
-Sao không chờ anh? Sao em quá vội?
Thả nỗi sầu Kim Trọng xuống tim anh!

Kiều đã đi với giấc mộng lành
Anh nuốt vội miếng Thu nơi cố xứ
Thôi em nhí! Tình thơ này nghiêng ngửa
Thì sá gì cơm áo kiếp phù sinh…

Trần Dzạ Lữ
( SàiGòn .1.11.2012)

22 bình luận

Filed under Tác Giả, Thơ, Trần Dzạ Lữ

TRƯỢT

Trần Dzạ Lữ

truot1

22 bình luận

Filed under Tác Giả, Trần Dzạ Lữ