Trần Dzạ Lữ
( Gởi một người ở Mỹ.)
Em như bờ khao khát
Anh là sóng lừng xưa
Dội vào nhau rất nhớ
Nụ hôn đấu trong mưa…
Sóng dù có xa bờ
Cũng ngàn lần yêu dấu
Thương về em xứ Nẫu
Giọng hát nào trong mơ?
Quy Nhơn là vầng thơ
Anh viết hoài chưa trọn
Đêm đêm trái tim thức
Nghe sóng tình đong đưa…
Dại vì em, hơ… hơ…
Với em cũng nên lắm
Đắm duyên nhau tình cờ
Mà buộc lòng trầm ngải…
Một phút thôi em hỡi
Tình đã là mê tơi
Sóng xô anh, cát đợi
Cơn bão tình cuốn trôi…
Tấp về nơi cuối trời
Dạt về đâu? Bể khổ!
Thiên đường hay địa ngục
Cũng cam lòng em ơi!
Trần Dzạ Lữ
(Sài Gòn, 22.4.2013)

Quy Nhơn là vầng thơ
Anh viết hoài chưa trọn
Nhớ người em xứ Nẫu
Đợi quài trong lòng mơ
Cảm ơn cảm tác của ViVi 099.Chúc vui
Đọc bài thơ Sóng Lừng của anh Trần Dzạ Lữ phê quá làm HP bị sóng lòng nhớ lại chuyện xưa của mình. Híc hic…
Cảm ơn Hoang Phong nhé
Mong cho (S)Xứng lòng nhau mới tạo được con Sóng lừng dữ dội., chúc anh TDL được như vậy quài quài nhé!
Cảm ơn Thỏ Con.Bệnh mấy ngày khong vào mạng được nên recom muộn.Chúc vui
Đỗ Thụy là ai vậy Thảo rất hân hạnh những đóng góp cuả anh với lời comment Minh chỉ cảm nhận qua phong cách thơ ý tư ơng cuả thơ- bài thơ anh Lữ với một sự khách quan thôi ,..Một thể hiên nhìn nhận cuả mình…..Nhưng cũng tụ hào cho Đỗ Thụy biết năm học lớp 11 là một học sinh giỏi văn cuả Huyện PM cớ tên để thi tỉnh.Trứ óc khi vô vòng chung kế 30 học sinh tuyể lưạ Thảo đã phân tích ba tắc phẩm với số điểm 8.8 8.. Thầy chấm bài không biết mình là ai? vì thầy Xá dạy lớp khốì 12…nên không biết mình thuờng khi đọc tên… Vui quá kể chuyện chút nha Đỗ Thụy
Hi Hiếu Thảo
Cho mình biết qúi danh đi hình như bạn là củng phái “Yếu” với mình là phải? Thảo kiếm mãi tên tác giả đỗ Thụy mà không đó Thuỵ ơi thì mình chỉ nhìn nhận một sự khiếm khuyết”uổng” trong bài thơ anh Lữ vậy thôi chứ còn các chỗ khác thì câu nào cũng ấn dễ thương,, ý nghiã Nói nhiều ảnh giận anh khóc,,, thì mình ở xa không dỗ đuợc phiền lắm bạn ơi
Chúc vui nha ĐT
Tặng anh Trần Dzạ Lữ …
Cảm ơn Nguyên Thủy đã cho nghe bản nhạc.Nghe hay lắm
Chú Lữ ui, chú có số phone của ngừ trong hình hông? Phone cho cổ đem đàn dô – sóng quánh ướt hư hết.
Shời, sóng nước hữu tình, gió mát ngừ ta đem đàn theo để kéo mà tự nhiên Trớt Quớt sợ ướt đàn ,,, tui sợ ướt hết ngừ kìa .
Còn tui sợ ướt hết áo trắng rùi nhìn hổng ra 😆
mấy chú cứ cầu cổ ướt áo hông hà! Gồi làm sao cổ đi ga lộ để dìa nhà?
Xiu Xiu wơi..
Mấy chú của Xiu Xiu ác wá hén..?
đúng á chú.
Ướt cả người cả đàn mới đang yêu hơn đó Trớt Quớt.
ướt đàn thì hư uổng!
ướt hết ngừ thì tậu! Hổng phải tậu cổ mà tậu anh Tào Lao, anh Quyên Thỉ, bác Trầm….tậu cả chú Lữ lun chớ bộ ha…mắt nổ đom đóm hết sao???
Mến chào ông anh.
Hình như Trúc Sơn kém duyên với thơ của anh hay sao á? Bởi cứ hôm nào đăng thơ anh là y như rằng TS lại lu-xa-bu. Răng rứa hè?
Bài thơ có nhạc.
Và đoạn:
“Sóng xô anh, cát đợi
Cơn bão tình cuốn trôi
Tấp về nơi cuối trời
Dạt về đâu? Bể khổ!
Thiên đường hay địa ngục
Cũng cam lòng em ơi!”
đầy yếu mềm, đắm duối…nhưng lại thừa sĩ khí. Tưởng chừng như mâu thuẫn mà lại hài hòa và rất đàn ông!
Nhưng mà điều Trúc Sơn khoái nhứt và hoan hô Người em xứ Nẫu quê tôi là: Em ngon, em đã làm anh Lữ “ngoi ngóp” trong con Sóng Lừng!!! Phải nói là tui đã hết biết!
Xin chúc ông anh cứ yêu
Ngoi ngóp ngụp lặn, liêu xiêu sóng lừng…
Mến.
Cảm ơn Trúc Sơn hí.Biết rồi thi đừng la lớn ! Cứ để anh “ngoi ngóp ” trong sóng lừng mới …đã !
Chứ Lữ có em ở Mỹ xinh quá hà . ước chi …
thì Lu Linh đang ở Mỹ…hay là…
LL nói ngừ ở trong hình kià nhàCÀ ơi .
Lu Linh ước dzì dzẫy..?
hihi…Lu Linh thấy mô mà nói rứa hè?
“Em như bờ khao khát
Anh là sóng lừng xưa
Dội vào nhau rất nhớ
Nụ hôn đấu trong mưa…”
.
Anh Lữ sướng nghen 😆
Yêu mà không sướng răng được em trai ? Hihi…Thắng !
Anh Thắng chắc wên mất Yêu là gì đó anh Lữ…?Hi…Hi..
Anh Lữ qươi, thơ anh thì hay từ lâu rồi ( khỏi khen hén ?) Nhưng Sóng lừng thì… quá tình 😆 chòe không biết ” người nớ ” ở bên Mỹ khi nhận ” Sóng lừng ” của anh trao tặng thì họ cảm nhận như thế nào anh Lữ nhỉ ? Anh có thể bật mí chút chút không? Còn…khó noái quá thì cứ… “cất riêng… ” anh Lữ hỉ… 😆
Híc, kì ni cười… xấu quớ!
Chích Choè phẻ rầu..Phải hông? Chúc mừng nghen…
Cám ơn Nguyên Thủy, chòe đơ đỡ rồi…
Cảm ơn Chòe đã đọc và cảm nhận.Bữa ni khỏe rồi nên”múa” phải không ? Em hỏi thẳng người nớ đi Chòe…Người í nói chính xác hơn anh mà.Chúc vui hí
Chòe có wen ” người nớ” của anh Lữ hả ? Ai… dzậy ta ?!
Chòe mới quen nhưng đã thân thiện rồi mà…
A, chòe biết ai rùi… hihi
Một chút êm ái
Một chút thiết tha
Một chút sâu lắng
Một chút đam mê
của ” Sóng lừng ”
Hay lắm anh trai ! Nhưng chắc phải “sóng thần” tới Mỹ mới lẹ anh ui …
Diêu ơi! Vừa lừng vừa thần mà em trai.hihi…
Anh trai lại nhớ người xưa ở QN rồi! Bây giờ chắc hẳn người ấy ở bên kia bờ TBDương cũng nhớ về anh chứ hỉ?. Chúc anh luôn vui khỏe nhé!
Hihi…em trai TT nói trật nhưng có khi lại….trúng hỉ ? Chúc vui
Tào Lao biết ngừ đó là ai rầu … 🙄
hihi…đúng là Tào Lao !
Một phút thôi em hỡi ?
Tình đã là mê tơi .
Chỉ cần một phút thôi phải không nhà thơ tình yêu ơi ? sẽ là mãi mãi .
Chúc anh vui . Thân mến
Đúng vậy Nhỏ à.CN thật yên bình nhé
Ha ha ha…hay.
Cảm ơn Hiếu Thảo đã đọc, cảm nhận thơ anh hí.Em vẫn chưa xuyên suốt hết tư tưởng thơ anh.Một phút thôi em hỡi/ Tinh đã là mê tơi….Nó bắt nguồn từ một phút ban đầu đó mà là muôn kiếp em biết không ? Đó là nhân văn đấy.Hãy cứ đọc thơ bằng tấm lòng em ạ.Đừng để những suy nghĩ khác ở cuộc đời chen vào.Hồi hôm anh đã có những tỏ bày bên trangfb của anh.Em vào đọc là rõ tư tưởngcủa anh hơn..Chúc em luôn vui hí
Cũng rất cảm ơn đoạn thơ em cảm tác nhé.Rất vui
bài thơ dào dạtquá anh Lữ cô bé ở Mỹ đuợc anh Lữ tặng thơ lời tha thiết quá chắc mủi lòng lắm đấy… Thảo cũng ở Mỹ nhưng chắc không diễm phúc và hân hạnh nha, nhưng vui ké đu ợc không nhà thơ tình yêu?/ em mà cô bé đó thì xin đổi lại hai câu dẫu biết thơTThiếu Thảo không sánh nổi với thi sĩ dzạ Lũ .
Một phút thôi em hỡi
Tình đã là mê tơi
Sóng xô anh, cát đợi
Cơn bão tình cuốn trôi…
đổi thành
Ngàn đời nhé em hỡi
Tình ta sẽ không rời
Sóng xô anh cát đợi
Dù giông tố bão trôi…
Vì Hiếu Thảo nghi một phút một đêm thì không thể là một tình yêu cuả bất diệt và tình yêu như thế vội vàng sống suợng nó chỉ là cuộc vui qua đuờng,không mang tính nhân văn,Có thể anh liên tuởng và cảm nghĩ khác Thảo ,anway rất thích những đoạn khác bài thơ này tha thiết lắm
Chúc anh vui không giận nha
Điều này thì anh Trần Dzạ Lữ không nên cãi đâu nhé. Thi sĩ có thể biện minh thế này, thế khác nhưng độc giả thì tinh lắm. Nhất là phái nữ, bởi họ yếu đuối về sức vóc nên Trời đã ban cho họ nét nhạy cảm rất tinh tế.
Là phái nữ nên Đỗ Thụy hiểu được vấn đề này, anh ạ.
Thôi thì anh cứ tìm từ nào khéo khéo để ẩn chứa sự lâu lâu một chút. Phụ nữ muốn lẽ nào anh không chìu, anh nhỉ?
Chúc anh vui và trao niềm vui cho… cho người anh mến.
Đỗ Thụy.
Ai là ” người đi suốt cuộc đời… ” của Đỗ Thụy sẽ là người hạnh phúc. Vì Đổ Thụy là người rất tình cảm và tâm lý…
Cảm ơn Chích Chòe nhé.
Chúc Chích Chòe luôn dễ thương.