Mai Trần
Con bé bật khóc thầm khi cha dượng đi công tác về. Nó sẽ có quà và mẹ nó sẽ hớn hở sung sướng.
Có thể quà là bộ váy thời thượng, cô bé mười bốn tuổi rồi. Dáng dấp cao ráo, nét thiếu nữ đã lồ lộ.
Có thể quà là bàn tay dượng quàng vai cô bé, vuốt ve xuống sống lưng.
Mẹ cô bé nghĩ đơn giản đó là sự yêu thương. Nhưng cô bé sởn gai ốc, mơ hồ nỗi sợ hãi không tên.
Đôi khi đôi mắt cha dượng nhìn cô âm ỉ khiến cô lo âu. Cô bé chỉ biết tự trấn an mình.
Cô bé tâm sự cùng búp bê, cùng gấu bông, cùng… và nỗi bất an. Cho đến một hôm.
Chiều mẹ đi chợ, cô bé ngồi học trong phòng, tiếng động khẽ sau lưng. Cô bé giật thót tim khi cha dượng đột ngột sau lưng.
Cô bé không có sức kháng cự, chỉ dẫy giụa rồi ngất đi trong đau đớn tận cùng.
Khi tỉnh lại chỉ thấy bên cạnh cô xấp tiền dày cộp. Nước mắt trôi đẫm cả nệm gối.
Đêm đến cô bé nghiến răng săm soi cạy tủ nữ trang, hốt hết những gì có trong đó rồi bỏ trốn
Mẹ cô bé không hiểu sao mình mất con. Ông chồng giả bộ nhờ người tìm kiếm và tự đi tìm (hay đi đến quán BIA ÔM)
Mười năm sau ông chồng vào tù bởi tham ô công quỹ nhà nước. Mẹ cô bé bỏ mặc ông, tìm người gá nghĩa khác…
Ở trong tù thường hay bị lũ du côn hành hạ vô cớ, ông không hiểu vì sao? Sức khỏe ông yếu đần mòn mỏi.
Lúc hấp hói ông nhận được một tấm hình cô gái xâm mình loang lỡ và đôi mắt hận thù.
Giây cuối cùng, đầu ông sáng lóe ra: đó là con riêng vợ ông. Chắc ông không kịp nghĩ gì: “bởi ông đã tắt thở”…
ΦΦΦ

nhan nhản ở trần thế này điều đau lòng này vẫn còn đó
Trả lời cho Bảy Xị sao nó lọt lên đây.
Hì hì hì ở đâu tui cũng đọc đươc mà
Mai Trần đưa truyện rất ngắn vô lại trang này OK luôn. Chắc tui cũng kiếm vài cái TRN gửi chị em coi chơi.
Chờ nghen
Ông Dup Hát wơi ,
Tại sao chỉ gởi cho chị em coi chơi mà không cho anh em đọc chơi ? Hic hic hic trọng nữ khinh nam hu hu hu .
Tryện ngắn hay, nhưng sao nghe đau lòng quá thay !
Bởi đau lòng nên đôi khi buồn…
Chào bạn Mai Trần, lâu quá mới gặp nghen. Bộ sợ hết chữ ha hổng dô chơi hè?
Lâu ngày lú dô nên tui ghét, tui nói thẳng đuột luôn:
Khen:
– Truyện ngắn, rất ngắn nhưng đủ ý.
– Dẫn giải dích dzắc góp thêm sự lôi cuốn.
Chưa ưng: ( Tui cố trốn chữ “chê” à nghen Mai Trần.)
– Theo Lân, kết luận sáo mòn theo thuyết: Họa- Phúc nhãn tiền, chưa thật thuyết phục. Vì đời nay đạo đức “tham ô” nó lỏng còn hơn hồ dán thủ công ấy mà! Tỉ lệ ở tù trên lượng tham ô có là bao đâu chớ! Tui nghĩ mình thu xếp lối trừng phạt lão cha dượng theo kiểu khác chứ đừng đưa hình ảnh cô bé (con riêng của vợ giả) vào. Vì loại người có lương tâm táo tợn cỡ đó thì hình ảnh cô bé thơ ngây trở thành giang hồ du đãng, trở thành cô gái điếm v,v… thì có xi nhê gì với một gả lòng lang dạ thú thế kia chứ?
Mai Trần ơi, Cát Lân nói rất thật lòng trong tình quí mến tác giả đấy, có buồn hông nè? Đừng nghen- hay coi nó như một bình phẩm cởi mở vậy hữ.
Thân mến.
Rất có lý nhưng hư cấu vẫn là hư cấu.
Lời bình của bạn có lý…
Bi thương!
tiết kịm chữ dữ trời! níu xài tiền mà như diết chữ kỉu này thì anh Kiến hôi này giào to gồi… 😆
Muốn ngắn thêm mà không được
Chiện ngắn thì bình cũng ngắn chớ ..lơ ngơ!
Thương bi
Gặp Mây Lang Thang thì mấy ông Dượng đừng hòng đụng được con riêng nghen !
Chắc hông
Chắc ăn luôn ,,,
Tôi có biết 1 vài hoàn cảnh tương tự, nhưng khi đứa con gái nói ra sự thật với mẹ mình, thì ngược lại bị mẹ mình mắng chửi và bảo là mình dựng chuyện ra chứ làm gì có chuyện ấy ?
Đề nghị mấy bà mẹ nên để ý đến mấy ông Dzượng(vượn) ghẻ nghen 😆
Họ mà mê tiền thì không để ý đâu
Truyện đời thì thường không có gì lạ. LẠ ở cái chỗ cách viết khiến người sửng sốt và nét châm biếm ẩn hình nhưng khi nhìn ra ta chợt hiểu.
Cái châm biếm âý có khối người không hiểu
Nhân quả nhản tiền và ngay trong kiếp này phải không Thiên Di?
Đúng
Anh viết câu truyện thường tình nhưng mang lắm chua xót với lối hành văn khiến người đọc bất ngờ
Cố viết ngắn hơn nửa nhưng khó quá
Độc đáo lắm Thiên Di (Mai Trần).
Viết cộc lốc nhưng khi đọc ta thấm thía nổi đời.
Tôi cho bạn viết truyện này khá đạt.
Cám ơn bạn
Mồ cha cái thằng cha dượng.
Chà làm gì mà giận ghê vậy Thái
Đọc rất được, truyện ngắn ngủn như thế này rất khó viết.
Tiết tấu câu truyện đột ngột, đứt ngang khiến người đọc bất ngờ thú vị.
Đó là ý tôi muốn thế
Câu chuyện này thường xuyên xảy ra , đó là một sự thật đau long.
Coi ở trên nghen Bảy xị