Thiên Di-Phạm Văn Tòng
Gió và mây xin gởi về nhau
Chút tình của hôm trước, hôm sau…
Ngày xưa áo mỏng ai đưa đón
Bây giờ ngó lại tóc phai màu
Ta hỏi thăm nhau lúc bạc đầu
Chuyện trò cứ vớ vẩn đâu đâu
Không biết lời xưa văng đâu mất
Trẻ nhỏ cũng cười cuộc bể dâu
Biết đến bao giờ lại gặp nhau
Khi thu lá úa trở sang màu
Khi xuân vời vợi trong đôi mắt
Hơn sáu mươi rồi liệu có đau!
Đem trộn hương xưa với tình người
Mơ tìm trong mộng nụ tình tươi
Có chiều mây lả nghiêng chiều úa
Phố biển chiều nay lắm tiếng cười
Quy Nhơn ta em Quy Nhơn hờn
Bởi ta không chung cuộc nhiều hơn
Thôi thì gởi gió cho hương vậy
Chẳng nỗi buồn đau, chẳng giận hờn
∞∞∞