Monthly Archives: Tháng Chín 2017

Giỗ Mẹ


Phượng Lầu hiện đang sinh sống tại Canada, dành nhiều thời gian giúp đỡ cộng đồng phiên dịch , thời gian rảnh thích làm thơ và nghe nhạc, tình cờ vào xem trang nhà và muốn sinh hoạt chung cùng với ACE xin gửi tặng trang bài thơ “Giỗ Mẹ
” nhân mùa Vu Lan gọi là ra mắt làm quen,
Mong các bạn đón nhận Phượng Lầu .

Phượng Lầu

 

Mẹ tôi mất bốn năm rồi,
Sắp ngày giỗ Mẹ bồi hồi nhớ thương.
Chị em từ khắp bốn phương,
Về thăm mộ Mẹ cúng trường hai hôm.

Em trai thì bận bịu luôn,
Nên về giỗ Mẹ sớm hơn một ngày.
Chị Tư đến sớm ba ngày,
Chị lo đi chợ nấu vài
 món ăn.

Vợ chồng dì Sáu tung tăng,
Bay về giỗ Mẹ lăn xăn phụ bày.
Chị Hai Anh Rể đến ngày,
Xế chiều Chúa Nhật lái dài đến nơi.

Chị Ba thì chẳng nghỉ ngơi,
Đi làm bận bịu hụt hơi dọn nhà.
Con trai cùng với vợ nhà,
Ghé ăn giỗ Ngoại thế là phải đi.

Năm Lầu chẳng biết làm chi,
Sai đâu đánh đó rảnh thì làm thơ.
Chồng Năm thì cũng lơ mơ,
Biểu gì làm đó ai nhờ cũng vui.

Mỗi năm có một lần thôi,
Quây quần giỗ Mẹ là hồi tương giao.
Nhờ ngày giỗ mới gặp nhau,
Anh em trò chuyện ăn vào lời ra.

Thế rồi sẽ đến giỗ Cha,
Chị em thăm mộ để mà gặp nhau.
Tuổi đời còn được là bao,
Giỗ Cha giỗ Mẹ dạt dào tình thương.

Công Cha như núi Thái Sơn,
Nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra.
Một lòng thờ Mẹ kính Cha,
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con.

Sep. 22, 2017.

44 bình luận

Filed under Phượng Lầu, Tác Giả, Thơ

NỘI QUY CÔNG SỞ

Dế Lửa (Sưu tầm)

 

Nội quy cấm được mặc quần
bò tới công sở, một tuần trừ lương
Sếp thì đang rất là cương
quyết phải thực hiện chủ trương cái quần
Ai ai mặt cũng đầy phân
vân là không biết có quần thay không?
Rồi phải đeo phù hiệu công
ty ở trước ngực hồng hồng xinh xinh
Mình thì cũng hết cả tinh
thần để làm việc nên mình im ru
Thân thì chẳng khác gì cu
li pha trà nước rồi thu dọn phòng
Buồn ra quán gọi đĩa lòng
lợn ngồi chễm chệ xơi xong rồi về.

∞∞∞

52 bình luận

Filed under Dế Lửa, Sưu tầm, Thơ vui

Vớt

Thùy Dương

Một mình đi vớt hư vô
Vớt bao phiền não , đời hờ hững đau
Vớt lan man giọt lệ sầu
Hoà trong lòng biển bạc đầu sóng xô

Vớt ngày nắng, vớt chiều mưa
Vớt hồn ai vẫn chưa lìa thế gian
Vớt thương đau đã ngập tràn
Nặng hai vai kiếp người tan mịt mù

Vớt lời hò hẹn thiên thu
Nửa đường chợt đứt ,phù du cuộc tình
Vớt hoàng hôn, vớt bình minh
Vớt cơn sóng vỡ toang hình bóng nhau

Vớt hoài niệm , vớt tình sầu
Vớt đầy nỗi trống vắng mầu hư vô…
Một mình trên lớp sóng xô
Mãi mê tôi vớt mây về biển xa…

∞∞∞

57 bình luận

Filed under Tác Giả, Thùy Dương, Thơ

Mẹ Ơi

Dân Phù Mỹ (sưu tầm)

Me_oi
Thơ tình dễ khóc người dưng
Viết về mẹ lại ngập ngừng câu thơ
Lẽ nào con quá thờ ơ
Bởi công ơn mẹ vô bờ đó thôi
Viết về mẹ lệ con rơi
Thấm trong thương nhớ bao lời mẹ ru
Một đời mỏi cánh thân cò
Lõm sâu đôi mắt âu lo miệt mài
Tảo tần gánh nặng đôi vai
Nỗi lo cơm áo đâu ngoài chữ thương
Bao la lòng mẹ đại dương
Dìu thuyền con lướt cánh buồm lâng lâng
Tóc xanh mẹ cứ bạc dần
Cho con khôn lớn bước chân vững vàng…
Một hôm trời chít khăn tang
Mẹ ơi sao mẹ vội vàng ra đi
Lặng bên linh cữu con quỳ
Chừng như tay mẹ ôm ghì thân con
Đôi vai nặng gánh công ơn
Ngả nghiêng côi cút nỗi buồn chênh chao
Khói hương bay tới phương nào
Đem theo hồn mẹ nghẹn ngào lòng con

Trầm Vân

∞∞∞

19 bình luận

Filed under Dân Phù Mỹ, Sưu tầm, Tác Giả, Thơ