Category Archives: Sưu tầm

Năm Dần nói chuyện Cọp

 


Mây Lang Thang (Sưu Tầm)
Tiếng Việt ta có rất nhiều từ ngữ để nói về cọp. Trải dài từ Đàng Trong ra đến Đàng Ngoài, con cọp ở Miền Nam còn có những “danh xưng” như hổ, hùm, kễnh… để chỉ loài sinh vật ăn thịt, có vú với bộ lông sọc vằn.
Trong “Tự điển tiếng Việt” của Hoàng Phê, người ta thấy có hai từ “kễnh” xuất xứ từ Miền Bắc: Tiếp tục đọc

18 bình luận

Filed under Mây Lang Thang, Sưu tầm, Tác Giả

Tôi Vẫn Tự Hỏi ‘Tổ Quốc Là Gì?’

Hũ Chìm (Sưu tầm)

………………………………………………..

Tổ quốc là gì, mà trước khi chết, Frederic Chopin, nhà soạn nhạc lừng danh của Ba Lan (1810 – 1849) cứ khắc khoải dặn dò trong lúc đau yếu, rằng hãy mang trái tim của ông về chôn cất ở quê nhà?

Lưu lạc ở Pháp và Anh suốt trong 20 năm, nhưng Chopin luôn ngóng về đất mẹ, kể từ cuộc nổi dậy của người Ba Lan trước ách xâm lược của đế quốc Nga (1831).

Khi nghe tin cuộc cách mạng thất bại, dẫn đến việc hàng ngàn người Ba Lan phải ra đi lánh nạn, Chopin đã khóc và viết bản Etude cung Đô thứ (Op. 10, No. 12), còn gọi là bản etude Cách mạng, để ghi lại như một dữ liệu âm nhạc cho lịch sử đau thương của tổ quốc mình. Tiếp tục đọc

10 bình luận

Filed under Hũ Chìm, Sưu tầm, Tác Giả

Tiếng Việt tuyệt vời

Nguyễn Bích Sơn (Sưu tầm)

Bài thơ này có 8 cách đọc.
Có lẽ chỉ có tiếng Việt mới phong phú như thế !

1. Bài thơ gốc (bài 1):

Ta mến cảnh xuân ánh sáng ngời
Thú vui thơ rượu chén đầy vơi
Hoa cài giậu trúc cành xanh biếc
Lá quyện hương xuân sắc thắm tươi
Qua lại khách chờ sông lặng sóng
Ngược xuôi thuyền đợi bến đông người
Xa ngân tiếng hát đàn trầm bổng
Tha thướt bóng ai mắt mỉm cười. Tiếp tục đọc

7 bình luận

Filed under Nguyễn Bích Sơn, Sưu tầm, Tác Giả

Tháng ba – Đà Nẵng và em

Đào Minh Tri (Sưu tầm)

Tháng ba, bếp lửa tàn chinh chiến.
Sao nước sông Hàn vẫn sục sôi!
Hải Vân ngơ ngác sầu vong quốc
Đà Nẵng ngậm ngùi khóc chia phôi.

Ta vẫn nhớ thương về nơi ấy,
Những chiều nắng nhạt Ngũ Hành Sơn
Nhớ đỉnh Sơn Trà trong gió lộng
Tiếng oán than như tiếng gọi hồn.

Đường lên đỉnh núi, mây pha nắng.
Lạc bước đào nguyên một thuở nào
Nước biếc non xanh như thủy mạc
Chân cầu sóng vỗ vọng lao xao.

Tháng ba, gió rít trên đèo Hải
Như tiếng gọi hồn bằng hữu xưa
Đã vùi thây giữa miền hoang địa
Không tiếng kèn vĩnh biệt tiễn đưa.

Cuối tháng ba, sóng gào biển vắng
Ta gọi tên em tận Sơn Trà
Biển tháng ba, biển thành mộ địa
Khóc oan hồn trên bãi Tiên Sa.

Tháng ba, sóng vỗ bờ cuồng loạn
Mây kéo chập chùng đỉnh Hải Vân
Đà Nẵng ngượng ngùng thay áo mới,
Tiếng thở dài rớt xuống tịnh không.

Tháng ba năm ấy, em rời phố
Mưa khóc từng cơn xuống chợ Cồn
Đoá hoa công chúa không buồn nở
Thành phố buồn, chết giữa hoàng hôn.

Tháng ba, em hát câu từ biệt
Dép “lốp” thay giày trên phố xưa (*)
Áo trắng sân trường không còn nữa
Chim lạc bầy, khóc suốt đêm mưa.

Tháng ba, phượng hoàng bay về núi
Bỏ lại Sơn Trà đứng bơ vơ
Tiếng vạc kêu sương như tiếc nhớ
Đâu phố phường một thuở mộng mơ.

Tháng ba, em buộc vành tang trắng
Đi giữa Ngã Năm khóc đổi đời
Lệ bi thương tràn đầy trên mắt
Lệ nhạt nhòa, giọt lệ chia phôi.

Tháng ba, hoa mùa Xuân không nở
Ngọn lửa đau thương đã cháy tràn
Trăng nước sông Hàn âm thầm vỡ
Đà Nẵng buồn, mây phủ màu tang.

Lê Tấn Dương
(Đặc San Lâm Viên)

(*) Dép lốp: Dép râu, làm từ vỏ ruột xe hơi đã cũ mòn.
Xuất hiện nhiều ở Miền Nam sau tháng 4/1975

60 bình luận

Filed under Sưu tầm, Tác Giả, Thơ, Đào Minh Tri

CÂU CHUYỆN BA CON CÁ

Từ-Lê Sưu tầm

Bạn có biết 3 con cá đó là gì và chúng tượng trưng cho điều gì trong cuộc sống của chúng ta?

Ảnh minh họa

Tôi luôn tin rằng mỗi một người ít nhất đều có một thiên sứ bảo vệ cho mình.

Họ – có người hóa thành người thân luôn bên cạnh chúng ta, có người hóa thành bạn bè đem lại cho chúng ta những nụ cười rạng rỡ, có người là hóa thành bạn đời mang đến cho chúng ta tình yêu chân thành, để những bầy cá đơn độc chúng ta có những điều phải vương vấn, nặng lòng chốn nhân gian. 

Có thời gian, hãy kể cho con bạn nghe câu chuyện về 3 con cá dưới đây. Tiếp tục đọc

19 bình luận

Filed under Sưu tầm, Tác Giả, Từ-Lê, Truyện Ngắn

Sài Gòn trăm nhớ nghìn thương

Cà Kê Dê Ngỗng (Sưu tầm)

Tôi là con gái Bắc kỳ chính cống, nhưng lại lớn lên ở Sàigòn, nên Sàigòn đối với tôi là một ‘quê nhà’ thắm thiết vô cùng. Tôi đến với Sàigòn, thuở Sàigòn còn là một thành phố với những hình ảnh mộc mạc thanh khiết. Gái Sàigòn đơn giản hiền hòa với áo bà ba trắng, với quần đen ống thật rộng, với đôi guốc mộc nhẹ tênh hình cái thuyền, với mái tóc dài ôm trọn khuôn mặt không chút phấn son. Tiếp tục đọc

11 bình luận

Filed under Cà Kê Dê Ngỗng, Sưu tầm, Truyện Ngắn

VỢ CHỒNG VÀ QUYỂN SÁCH!

Tào Lao (Sưu tầm)

vochong

Sách mới cho nên phải đắt tiền
Hôm nay xuất bản lần đầu tiên
Anh còn tái bản nhiều lần nữa
Em để cho anh giữ bản quyền

Vài năm sau cô vợ đọc:
Sách đã cũ rồi phải không anh
Sao nay em thấy anh đọc nhanh
Không còn đọc kỹ như trước nữa
Để sách mơ thêm giấc mộng lành

Anh chồng ngâm nga than thở:
Sách mới người ta thấy phát thèm
Sách mình cũ rích, chữ lem nhem
Gáy thì lỏng lẻo, bìa lem luốc
Đọc tới đọc lui truyện cũ mèm

Cô vợ thanh minh:
Sách cũ nhưng mà truyện nó hay
Đọc hoài vẫn thấy được bay bay
Đọc xong kiểu này rồi kiểu khác
Nếu mà khám phá sẽ thấy hay

Anh chồng lầu bầu:
Đọc tới đọc lui mấy năm rồi
Cái bìa sao giống giấy gói xôi
Nội dung từng chữ thuộc như cháo
Nhìn vào tựa sách nuốt không trôi

Anh hàng xóm nghe được liền lẩm bẩm:
Sách cũ nhưng mà tôi chưa xem
Nhìn anh đọc miết thấy cũng thèm
Cũng tính hôm nào qua đọc ké
Liệu có trang nào anh chưa xem

Sách cũ người ta, mới của mình
Mài dùi kinh sử lắm đường binh
Đêm đêm mò mẫm dzâm ba bận
Đề tên đóng dấu, sách của mình

Sách cũ người ta, mới của mình
Ai chê, ai bỏ, tui sẽ rinh
Dùi mài kinh nghiệm học trên sách
Đóng dấu đề tên sách của mình

Cô vợ tức cảnh sinh tình:
Sách cũ tuy sờn nhưng còn thơm
Không đọc mở ra vẫn mất hồn
Từng chữ dâng hương tình cao ngất
Sách cũ nhưng sao vẫn còn thương

Sách cũ phản phất vẫn mùi hương
Càng thêm thích thú những khi dzòm
Ngâm nga nghiền ngẫm từng nét đẹp
Chữ viết thật tròn trông dễ thương

Cha hàng xóm nói với ông chồng:
Sách cũ nhưng tui vẫn muốn xem
Cũ ông, mới tui nên rất thèm
Định bữa hôm nào ông đi khuất
Qua mượn chị nhà đọc biết thêm

Hôm nào tui rãnh sẽ sang xem
Sách tốt sao ông chê cũ mèm
Lỏng gáy, hư bìa tui sẽ sửa
Nâng bìa, độn gáy, lắm kẻ thèm

Sách cũ người ta, mới của mình
Ai không thương tiếc, tui sẽ rinh
Sách tuy có cũ, truyện hữu tình
Nâng niu từng chữ, sách của mình

Cô vợ cảm động thút thít:
Giấy rách xin anh giữ lấy lề
Lúc mới thơm tho lắm kẻ mê
Nay sờn, rách cũ xin thương tiếc
Xin đừng vùi dập, chớ có chê.

∞∞∞

89 bình luận

Filed under Sưu tầm, Tào Lao, Tác Giả

Tuổi thần tiên : 80

Hũ Chìm (Sưu tầm)

Tám mươi nào đã quá già
So với trăm tuổi vẫn là đàn em
Tám mươi tuổi thọ như tiên
Danh lợi chẳng hám, bạc tiền cũng chê
Tám mươi là tuổi mộng mê
Quên ngày quên tháng, đường về cũng quên
Tám mươi tóc bạc lưng còng
Ba chân, bốn mắt một dòm thành hai
Đứng đi loạng choạng, lãng tai
Móm ma móm mém lại hay lầu bầu
Mạch tim thấp thỏm từ lâu
Tám mươi tuổi thọ chỉ cần khỏe thôi
Đêm đêm ngẫm nghĩ sự đời
Hỷ nộ ái ố ta thời trải qua
Ước gì trẻ mãi không già
Cho ta sức vóc như là đôi mươi
Ước gì đang độ xuân tươi
Để ta hò hẹn với người ta thương
Ước gì ta mãi an khương
Đi đây đi đó bốn phương tung hoành
Ước gì ta vẫn vững vàng
Chẳng phải lọm khọm, chẳng màng lương y
Mỗi tuần thăm khám thường kỳ
Tim gan phèo phổi tứ chi cũng tồi
Tám mươi lắm lúc ngậm ngùi
Một thời oanh liệt xa rồi còn đâu
Tám mươi hưởng chức danh cao
Lão làng cụ cố “chức” nào cũng sang
Cám ơn cuộc sống dương gian
Mặc dù vất vả vẫn tròn niềm vui
Cám ơn tất cả mọi người
Cho ta cảm nhận cuộc đời đáng yêu
Tám mươi tuổi đã về chiều
Chỉ mong thanh thản mọi điều bình an
Mai kia “đi” được nhẹ nhàng
Hồn bay theo gió mênh mang mây trời !!!

∞∞∞

18 bình luận

Filed under Hũ Chìm, Sưu tầm, Tác Giả, Thơ vui

NỘI QUY CÔNG SỞ

Dế Lửa (Sưu tầm)

 

Nội quy cấm được mặc quần
bò tới công sở, một tuần trừ lương
Sếp thì đang rất là cương
quyết phải thực hiện chủ trương cái quần
Ai ai mặt cũng đầy phân
vân là không biết có quần thay không?
Rồi phải đeo phù hiệu công
ty ở trước ngực hồng hồng xinh xinh
Mình thì cũng hết cả tinh
thần để làm việc nên mình im ru
Thân thì chẳng khác gì cu
li pha trà nước rồi thu dọn phòng
Buồn ra quán gọi đĩa lòng
lợn ngồi chễm chệ xơi xong rồi về.

∞∞∞

52 bình luận

Filed under Dế Lửa, Sưu tầm, Thơ vui

Mẹ Ơi

Dân Phù Mỹ (sưu tầm)

Me_oi
Thơ tình dễ khóc người dưng
Viết về mẹ lại ngập ngừng câu thơ
Lẽ nào con quá thờ ơ
Bởi công ơn mẹ vô bờ đó thôi
Viết về mẹ lệ con rơi
Thấm trong thương nhớ bao lời mẹ ru
Một đời mỏi cánh thân cò
Lõm sâu đôi mắt âu lo miệt mài
Tảo tần gánh nặng đôi vai
Nỗi lo cơm áo đâu ngoài chữ thương
Bao la lòng mẹ đại dương
Dìu thuyền con lướt cánh buồm lâng lâng
Tóc xanh mẹ cứ bạc dần
Cho con khôn lớn bước chân vững vàng…
Một hôm trời chít khăn tang
Mẹ ơi sao mẹ vội vàng ra đi
Lặng bên linh cữu con quỳ
Chừng như tay mẹ ôm ghì thân con
Đôi vai nặng gánh công ơn
Ngả nghiêng côi cút nỗi buồn chênh chao
Khói hương bay tới phương nào
Đem theo hồn mẹ nghẹn ngào lòng con

Trầm Vân

∞∞∞

19 bình luận

Filed under Dân Phù Mỹ, Sưu tầm, Tác Giả, Thơ

NHỚ NGÀY MẤT CỦA NGUYỄN TẤT NHIÊN, 3/8/1992

Đào Minh Tri (Sưu tầm)

Nguyễn Khánh Trường
Người ta tìm thấy Nguyễn Tất Nhiên chết trong xe hơi, ở khuôn viên một ngôi chùa thuộc thành phố Westminster, Nam Caliufornia, USA. Bên cạnh xác Nhiên là một ống thuốc ngủ rỗng ruột. Nhiên đã tự kết liễu đời mình, một cuộc đời đầy ắp khổ đau.

Nhiên ra đi, là một mất mát cho Văn học VN, cho bạn bè thân quen.

Nhưng tôi nghĩ, với Nhiên, lại là một giải thoát.

Có nhìn thấy Nhiên những tháng ngày trước khi rời bỏ cõi trần gian này mới hiểu điều tôi vừa nói là đúng. Ban ngày, lang thang vất vưỡng mọi nơi. Ban đêm ngủ trong chiếc xe cà tàng lẽ ra đã nằm trong nghĩa địa xe hơi từ lâu. Hoặc đến nhà bạn bè xin ngủ nhờ, nếu là mùa đông, vì thời tiết bên ngoài lạnh cóng, nếu ngủ trong xe, sáng ra nhiều khả năng biến thành cây nước đá. Tiếp tục đọc

35 bình luận

Filed under Sưu tầm, Tác Giả, Đào Minh Tri

13 BÍ ẨN THÚ VỊ VỀ CƠ THỂ CON NGƯỜI

Nguyên Thủy (Sưu tầm)

Bạn thường biết nhiều điều của người khác nhưng đôi khi lại biết rất ít về chính thân mình, cơ thể mình. Ví như, nếu không hồi hộp sẽ không biết rằng tim đang đập, nếu chẳng đói bụng sẽ không thấy dạ dày vẫn đang làm việc tiêu hoá, co bóp…

Con người chúng ta vốn có những điều thú vị mà không phải ai cũng biết. Trong cơ thể có biết bao thứ đang tồn tại, hoạt động mà chúng ta không cảm giác thấy được.
Chúng ta khóc nhiều như vậy, nhưng ít ai biết được nguồn gốc của nước mắt là đến từ đâu trong cơ thể. Đừng làm cho những người khác rơi nước mắt vì bạn, bạn sẽ hiểu khi đọc bài này… Tiếp tục đọc

24 bình luận

Filed under Nguyên Thủy, Sưu tầm, Tác Giả

Thân phận đàn ông

Đào Minh Tri (Sưu tầm)

Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn
Tới tháng lãnh lương mới hết hồn
Bạn rủ đi chơi, nào có dám
Tôi chờ người tới để…giao lương


Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
Xấp tiền lương mỏng, hỏi lung tung :
Rằng lương sao có bao nhiêu đấy?
Chắc“diếm” bớt rồi, phải thế không? Tiếp tục đọc

30 bình luận

Filed under Sưu tầm, Tác Giả, Thơ vui, Đào Minh Tri

Xả Stress , bằng cách nào hữu hiệu ?

Cà Kê Dê Ngỗng (sưu tầm)

 

Không có stress có lẽ con người cũng không thể tồn tại. Thế nhưng, vượt ngưỡng đến một mức nào đó thì con người cũng… không thể tồn tại, bởi chính stress gây ra nhiều thứ bệnh về thể chất và tâm thần, nên rất cần biết cách “xả” stress trong cuộc sống đầy căng thẳng, âu lo hiện nay. Tiếp tục đọc

14 bình luận

Filed under Cà Kê Dê Ngỗng, Sưu tầm, Tác Giả

Thăm mộ cụ Alexander De Rhode, người tạo ra chữ Quốc Ngữ Việt Nam

Nguyên Thủy (sưu tầm)


Câu chuyện về người con đất Việt tìm thăm lại mộ ngài Alexandre de Rohde ở miền đất xa xôi, làm cho người đọc cảm thấy ấm lòng.
Anh Trường là hướng dẫn viên du lịch, đi nhiều nơi, tiếp xúc với nhiều nền văn hóa nhưng trong lòng vẫn mong ngóng về một điều bấy lâu, đó là được tới tận nơi ngài Alexander De Rhode an nghỉ, đặt lên mộ ngài một bó hoa và nói nên lời cảm tạ từ đáy lòng.
Sài Gòn Buổi Sáng xin phép anh Trường gửi tới bạn đọc câu chuyện về hành trình Thăm mộ cụ ALEXANDRE DE RHODE
“Từ thuở còn sinh viên, khi được học về nguồn gốc chữ quốc ngữ mà chúng ta có được để sử dụng một cách dễ dàng và tiện lợi như ngày nay. Tôi đã thầm cảm ơn những nhà truyền giáo phương Tây, đặc biệt là Alexandre de Rohdes, người đã có đóng góp lớn lao trong việc hoàn thiện hệ thống bảng chữ cái cho người Việt Nam của chúng ta.
Và may mắn thay, trong chuyến đi Iran lần này. Một cơ duyên vô cùng quý báu đã giúp tôi có cơ hội đến viếng thăm ngôi mộ, nơi yên nghỉ của ông trong một nghĩa trang nằm ở ngoại ô của thành phố Esfahan, Iran.

Tiếp tục đọc

9 bình luận

Filed under Nguyên Thủy, Sưu tầm, Tác Giả