Trần Dzạ Lữ
Ta thả đời đi hoang
Vấp lời kinh sám hối
Thanh tẩy lòng u tối
Để về với quê xưa…
Nón ai nghiêng cũng vừa
Bên cầu cong mùa nhớ
Lời mạ ru cũng đã
Kin kín trái tim thơ!
Thả một đời ngu ngơ
Xin trôi như bọt sóng
Thanh tẩy lời mụ mị
Bằng giọt lệ sông Hương…
Xin em là chuông ngân
Lọc đời ta bụi bậm
Chiều xanh nơi Thiên Mụ
Soi đời nhau như gương…
Chợt thèm một mùi hương
Hoa ngâu nơi cội rễ
Thanh tẩy lòng xiêu xế
Ôm siết một vầng trăng
Ta chôn đời đi hoang
Vào lăng mộ thời gian!
Chỉ còn em tinh khiết
Ngay cả lời yêu thương…
(Sài Gòn, đầu thu 2014)
Lời sám hối của anh thật thanh tịnh nhẹ nhàng
Hoa ngâu nơi cội rễ
Thanh tẩy lòng xiêu xế
thật tuyệt vời…
Chúc anh vui, khỏe
Cảm ơn Bạch Liên đã đọc và trích thơ.Rất vui với lời chúc của Bạch Liên đó hí.Trân quý
Anh Dzạ Lữ thân mến ơi, đoạn thơ ni:
“Ta chôn đời đi hoang
Vào lăng mộ thời gian!
Chỉ còn em tinh khiết
Ngay cả lời yêu thương…”
có lẽ nên tôn anh là sư phụ của cái khoản “nịnh đầm”! Sỏi đá chắc cũng phải mềm lòng chớ nói chi đến mấy nàng…hà hà
Công nhận ông anh đáo để thiệt!!! 😆
Chúc anh mau khỏe nghen.
Thân mến.
Cãm ơn Trúc Sơn hí.Anh vốn “ngọt như mía lùi” từ năm 13 tuổi lận mà nhưng cũng đắng hơn “khổ qua” đó.Thơ mà đắng ai chịu đọc em trai hí.Nên ngọt cho chắc ăn
Anh Trần Dzạ Lữ sám hối rất chân tình…Vậy sau khi “sám hối” chắc anh hổng làm thơ yêu nữa…?Đừng nghen anh ơi…
Sám Hôi để biết mình..tội tới mô.Nhưng thơ là nghiệp dĩ mà em.
Trái tim iu rung reng dzữ quá nên chừ SÁM HỐI hả anh TDL?Bài thơ tha thiết ghê đó nha!
Cảm ơn Meo Con nhiều hí khi cảm nhận rứa tề !
Ta chôn đời đi hoang
Vào lăng mộ thời gian!
Chỉ còn em tinh khiết
Ngay cả lời yêu thương…
Như rứa là quá tuyệt rồi khi nhà thơ quyết định…..Sám hối .Bỏ hết những vầng thơ lãng mạn vào ngăn tủ thời gian , chỉ còn lại EM thơ tinh khiết thui phải ko anh Lữ ?
Sám Hối trong thơ mà Nhỏ.Nếu làm thơ là…có tội thì anh biết nình tội tới đâu.Còn ngoài đời thì Nhỏ biết rồi.Hai Lúa một ..cuc ! Hihi.Cảm ơn cảm nhận của em
Chợt thèm một mùi hương
Hoa ngâu nơi cội rễ
Thanh tẩy lòng xiêu xế
Ôm siết một vầng trăng (TranDzaLu)
G hiểu là lâu lâu thanh tẩy lòng liêu xiêu chiều về để ôm thêm một vầng trăng nữa, có phải không ông anh Dzạ Lữ… 😆 (nếu như mà G hiểu sai thì hihihi một cái thôi ha… 😆 )
Hihi..ôm trăng cũng đẹp mà Gấu.Ôm …người mới …sợ, đúng không ? Cảm ơn Gấu nhiều hí
Nhà thơ đa tình , lãng mạn….đó là chất xúc tác làm nên những vần thơ tình yêu muôn màu muôn vẻ….phải không anh Lữ ? Ừm , LD nhận thấy thơ anh dữ dội , nóng bỏng chứ không nhát kháy như vẻ ngoài của anh chút nào, hihi ….
Chúc anh vui khỏe.
Thì nó …dồn vào trong thơ hết nên vẻ ngoài của anh như cục…đất, đúng không Liên Dương.Ai gặp anh rồi mới biết như em rứa
Anh Tran Dzalu,
Trong cuộc sống, nếu có một ai biết ăn năn, sám hối quay về sau khi đã lỡ va vấp những lầm lỗi … thì họ luôn được tha thứ…bài thơ “Sám hối” của anh Lữ cũng xoáy vào nội dung này.
Bài thơ bắt đầu bằng lời tự thú của nhân vật “ta”.”ta thả đời đi hoang…về với quê hương” nhân vật kể về cuộc đời hoang đàng của mình…lúc đang trượt dài với những sai lầm thì bât ngờ gặp phải lời “kinh sám hối”, thế là nhân vật tỉnh ngộ quay về ! Và điều làm cho nhân vật ngỡ ngàng đến xúc động là quê hương đã đón nhận lại mình rồi gia đình ôm chặt lấy đứa con yêu, anh thấy lòng ấm lại như ngày nào được ngụp lặn trong biển hạnh phúc với lời hát ru của mẹ…tất cả những điều đó đã hình thành trong anh không chỉ là niềm xúc động đang dâng trào mà còn lòng quyết tâm từ bỏ “cái ngu ngơ …thanh tẩy lời mộng mị…bằng giọt lệ sông Hương…” …Và lúc này , anh cũng cần có em hãy giúp anh “thanh lọc đời bụi bặm…soi đời nhau như gương”, anh hứa sẽ vùi chôn “đời đi hoang vào lăng mộ thời gian…”xin hãy tin ở anh…
Lời hứa của người đã trải qua lầm lỗi thật chân tình, cảm động làm xúc động lòng người
Cám ơn anh Lữ với bài thơ đầy tính nhân văn.
Chúc anh vui.
Cảm ơn Nguyet Van đã “nội soi” rất kỷ bài thơ thơ SÁM HỐI của mình.Sàm Hối bởi cái tội “làm thơ yêu” nhiều quá.Thực thì không như rứa mô.nà! Đi qua dương thế này, một chút đau thôi mình cũng không chịu nổi…Chúc NV luôn an lành
“Sám hối ” hihihih.
Ta thả đời đi hoang
Thơ rất phong cách anh dù bài nào muôn vẻ…Chúc mừng anh bớt bịnh nha
Cảm ơn Hiếu Thảo đã đọc.Ta thả đời đi hoang này…là bơ vơ chứ không phải hoang đàng mô nghe.Cuối cùng rồi: Từng người tình bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ( Trịnh Công Sơn ).Mà thà người bỏ ta chứ ta không phụ người, đúng không Thảo ?
Trình độ như em lẽ nào em không hiểu một câu thơ cuả anh mà anh giải thích anh Lữ ?/câu thơ hay là câu thơ đem lại nhiều ý nghiã, Như BG có viết “Hai con mắt khóc người một con”Là nó mang ba ý nghiã giàu ýtưỏng …..Nên nó hay đó anh đừng ngần ngại anh cám ơn anh Rcmt cho em với nhũng ý đáng trân trọng
Ok Hiếu Thảo hí
Anh Tran Dzalu,
Đoc bai “Sam hoi” cua anh trai, em cam nhan loi noi cua nhan ta ngay cau tho đau tien nhu mot loi tu thu “ta mot đoi đi hoang”…nhung chot vap phai kinh sam hoi, cach noi giup ta hieu …đe tu đo tro ve voi que huong «ve voi que xua”.va trong lan tro ve nay, nhan vat cam nhan
loi ru cua me , gan chat voi qua khu tuoi tho that hon nhien tinh khiet, ay vay ma bay lau nay, nhan vat đa lam cho van đuc “xin thanh tay mong mi…bang giot lc que huong”. Va trong qua trinh cai sua
anh cung muon nho em ”’loc đoi ta bui bậm”, giup cho anh đe roi chung ta “soi đoi nhau mhu guong”…Va anh hua se chon vui qua khu. Gio day trong anh chi chi con em va tinh yeu tinh khiet cua chung ta, mong em đon nhan…
Bai tho la su tro ve cua mot con nguoi tu mot qua khu lam loi. Va khi biet sam hoi
tat se duoc moi nguoi đon nhan de lam lai cuoc doi
Bai tho hay mang đam tinh mhan van amh trai a !
Em chuc suc khoe anh trai.
.
Xin đoc la
-.loi noi cua nhan vat ”ta” nhu mot loi tu thu
Xin đoc la
-.loi noi cua nhan vat ”ta” ngay cau tho đau tien nhu mot loi tu thu…
em xin dịch như sau: ” lối nói của nhân vật “tả” ngày cậu thợ đau tiện như một lối tư thù..”
hổng biết em dịch dẫy có trúng ý của chú Namthu56 hông hè? Hã chú? 😆
Cảm ơn em trai NĂM THU 56 đã đọc và thấu đáo tâm trang anh lúc “Sám Hối ” nhé.Chúc vui
Bộ ‘tội lỗi’ lắm sao mà bây giờ phải ‘sám hối’ vậy , Dzạ Lữ hè ? Chúc như ý !
Làm thơ yêu nhiều cũng thấy mình có tội nên lâu lâu cũng Sám Hối chứ chị Bích Sơn.Không tin tui thì chị hỏi Liên Dương kìa.Nhát kháy mà chị!
Hê hê hê,,, xưa nay anh Lữ iêu wá chừng bi giờ sám hối hén ? chúc anh mọi chuyện thành công nghen ,
Yêu trong thơ, có thực thì ít mà hư thì nhiều đó Tào Lao à
Thùy Vân xin chào anh Dzạ Lữ.
TV đọc bài thơ” Sam Hối” của anh,TV thấy có một sự êm dịu nhẹ nhàng trong từng đoạn thơ
Ta thả đời đi hoang
Vấp lời kinh sám hối
Thanh tẩy lòng u tối
Để về với quê xưa
Anh đã tỏ rõ cho cuộc đời đi hoang của mình bằng sự sám hối ăn năn , trải qua bao giông tố cuộc đời anh quay về mái ấm gia đình, về vời quê hương yêu dấu
Nón ai nghiêng cũng vừa
Bên cầu cong mùa nhớ
Lời mạ ru cũng đã
Kin kín trái tim thơ
Trong đoạn thơ này TV thấy tác giả xúc động nhớ lại lời ru của mẹ hiền đi vào trái tim lúc còn thơ dạy ấp ủ yêu thương đầy kín trong ký ức một nổi niềm thương nhớ mẹ
Rồi tác giả muốn thanh tẩy cuộc đời ngu ngơ mụ mị theo bọt sóng, trôi chảy theo dòng nước Hương Giang trôi đi hết, trôi sạch hết
Trong thơ anh có âm vang tiếng chuông ngân của chùa Thiên Mụ, tiếng chuông ngân đó đã lan tỏa thanh lọc bụi bậm còn vướng lại trong đời anh, lại có mùi hương hoa Quế, có vầng trăng,anh tạo một cảm xúc và hình ảnh như một bức tranh sống động trong lòng đọc giả rất nhẹ nhàng ,thơ mộng và rồi tình yêu tinh khiết đến để giúp anh chôn vùi quá khứ theo thời gian
Anh Dzạ Lữ thân mến, Thùy Vân là người mới đến với trang nhà,chưa biết anh,nhưng qua bài thơ”Sám Hối” thấy rất gần gũi ,một bài thơ nhẹ nhàng đưa dẫn một người con hoang đàng quay trở về lời ru thân yêu của mẹ.Tình mẹ là niềm tự hào xuất phát từ tình thương bao la như biển cả ,lờ ru của mẹ thấm đần và lắng động trong tiềm thức những đứa con.Trong bài thơ này làm Thùy Vân nhớ đến bản nhạc “Quê Hương”
……..Quê hương mỗi người chỉ một
Như là một mẹ hiền thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nỗi thành người…..
Chúc anh có những niềm vui và cảm xúc để tạo những tác phẩm hay nha .Thân ái chào anh
Thơ của anh TDL thật là muôn màu muôn vẻ, đang yêu đương tha thiết bỗng cai tình, tình cai chưa ráo đã phải lòng em nào tận bên kia bờ Đại dương,tiếp đến vấn vương mùi hoa sữa của em gái nhỏ Bắc kỳ , hôm nay tự nhiên Sám hối.Lời Sám hối muộn màng mà sao nghe tha thiết quá! Anh quay về quê Mẹ để tìm lại hương xưa, hương của một thời anh phụ bạc để sám hối ăn năn, vì anh nhận ra rằng chỉ có em là yêu anh chân thành và tinh khiết nhất.
“Ta chôn đời đi hoang
Vào lăng mộ thời gian!
Chỉ còn em tinh khiết
Ngay cả lời yêu thương…”
Chúc anh vui với lời Sám hối của mình!
Cảm lời cmt của Tín.Nhưng thơ cũng chỉ là thơ thôi em trai à.Anh chưa phụ bạc ai bao giờ kể cả ngoài đời lẫn trong thơ., Tín ở xa nên không biết đó thôi.Người ta bỏ mình thì có…hihi..Mà anh cũng thích như ri: Thà người ta bỏ mình để…có thơ chứ mình bỏ người thì không chịu được mô! Đó là bản lĩnh đàn ông đấy.
Lại thêm một người nội soi thơ mình nữa.rất vui.Trên đời này, nếu không biết mình ở đâu, làm gì và sống như thế nào thì xem như kẻ bỏ đi, đúng không Thùy Vân? Vì thế, lâu lâu cũng nên soi gượng lại mình.Cả một đời làm thơ và sống cho thơ.Có lúc mình cũng thấy có tội bởi có khi biến hư thành thực để thiên hạ tin…sái cổ nên phải Sám Hối thôi.Cảm ơn Thuy Van đã đọc được cảm xúc thật của mình khi SH nhé.Chúc một ngày mới an vui