Trần Thị Hiếu Thảo
Dũng về nước chàng lại lang thang vào một cửa hiệu kính để mua kính mát cho mình và mua ít kính để tặng bà nội. Anh vẫn thường như thế.
Dũng lại đến một hiệu kính tương đối lớn vào đó và chọn lưạ, thì anh bắt gặp cô gái, anh nhìn ngẩn ngơ qua đôi kính mát của mình, và mở đôi kính càng ngơ ngẩn nhìn thêm. Đó là một cô gái phụ lựa kính cho khách hàng, anh không biết cô ta là ai, lúc trước anh có đến mấy lần nhưng không gặp? Lần này ngộ thay! Lẽ ra mua xong vài cặp kính là đi ấy vậy mà anh nán lại nhìn mãi cô không biết chán. Mê gái ư? không, anh không, nhưng sức thu hút của cô đến diệu kỳ, cô ta có chất man dại là lạ, lại lộng lẫy kiêu sa, có chất hoa hèn cỏ nội lại có chất cao sang qúi phái. Cô ta như tỏa nhiệt mạnh mẽ, dù trái tim ai có nguội lạnh đến mấy. Đoạn cô bỏ đi ra ngoài anh lại hỏi cô chủ.
-Cô đó là ai vậy sao những kỳ tôi không thấy?
-Nó là em ruột tôi ở Langbiang làm gì chú thấy.
-Chị nói thật hay nói chơi vậy?
-Sao cũng được tùy chú muốn thích, mà thật đó
-Tôi thích cô đó, chị Sang cô ta còn độc thân chứ?
-Hiển nhiên, độc thân mới đi xuống tôi đó, nhưng đã có người yêu.
-Có người yêu rồi thì tiếc thiệt.
Người yêu là chuyện nhỏ, có chồng rồi mới là chuyện lớn.
-Chị nói chuyện hấp dẫn chị Sang nè. Dũng cười bảo thế
-Buồn nói cho vui vậy mà.
-Thích hông tôi là chị ruột nó đó, nói thiệt đi.
-Sợ cô ấy không chiụ thôi, em thì kết lắm rồi.
-Kết lâu bền chứ kết một ngày một bữa, thì tôi không dám giới thiệu đâu nha!
-Kết bền bỉ kết, kết một đời chứ chị.
-Chờ xem kết quả, tôi ủng hộ cho Dũng một vé , một tin như vậy nha.
-Tạm. không tuyệt đối.
Dũng nói và rời khỏi tiệm.Tiệm kính HoaPhongLan lại tiếp tục kẻ ra người vào, khá có khách.
****
KLon đã về lại buôn làng, đang nhổ hết mấy cây nấm bỏ vào gùi và tiếp tục bước cô đi trên những viên đá với nhiều hình thù khác nhau, đen nhẵn vì bào mòn qua mùa nước lớn nay rút cạn. Cô thích đi như thế, ai đi cũng sợ té nhưng với Klon lại thích, và một đam mê khi đôi chân trụ vững trên nó. Qua gần bờ bên có một tản đá cô ngồi xuống nhìn bầu trời, thả gùi ra và hai tay cô úp vô mặt vuốt từ vầng trán đến đôi mắt xuống má tới cằm như thói quen cô thường làm. Hời thấy Klon từ lâu, từ hồi nhổ nấm, anh lẽo đẽo theo dõi bây giờ mới ra mặt:
-Anh cảm động khi nhìn em. Hời nói.
Klon cười buồn:
-Làm như yêu em lắm, xin cám ơn .
-Còn gì nữa không yêu em ?
-Yêu em mà tặng cho người ta hoa qúi, yêu em, mà bồng người ta.
-Ngày vui ngày sinh của cô ấy mà thôi anh là đội trưởng.
-Không nhất thiết anh phải làm như vậy. Khi có em tham gia đứng gần. đó, em không chiụ thái độ đó.
-Anh hứa sẽ không làm như vậy nữa, anh yêu em nhất, và yêu em trọn đời.
-Khó tin.
-Trời ơi tưởng ở SaiGon luôn rồi chứ. Hời nói vui vẻ
-Nhớ núi rừng nên em về thôi.
-Cho anh tiếp tục yêu em chứ.
Klon làm thinh êm lặng không trả lời, nàng đưa mắt nhìn con nước chảy xuôi.
Hời đã ôm lấy tóc nàng, và hôn lên như muốn xin lỗi một điều chi. Klon cảm giác được điều đó.
-Anh không bao giờ quên em, nếu phải xa nhau.
Klon cảm thấy như muốn tha thứ, nàng đứng lên và Hời đã dìu nàng vào rừng như những lần khác. Vào rừng để hái sâm lá làm xu xoa ăn, đó là một thứ lá lông nhám nhỏ quấn trên thân cây thỉnh thoảng .Cuộc sống cuả Klon và anh là như thế đi qua bao tháng ngày yêu nhau đầy kỷ niệm. Song đoạn có hai con chim đi đi qua đậu trên nhành cây hoa dại anh nhìn thấy toan bắn một con trước, thì Klon kéo áo anh nói:
-Đừng anh, tội chúng lắm nó cần sống có đôi mà anh.
Câu nói cuả Klon làm anh như đau nửa trái tim.
Hời rút tay, rút ná lui lại ngẩn ngơ nhìn vào đôi mắt người yêu mình, đôi mi nàng chớp nhanh, anh thêm cảm động bảo:
-Em đã cứu mạng chúng, em khác thường và đặc biệt, em nữ thần của rừng núi hôm nay. Anh yêu em hơn, và tha thiết hơn Klon ạ, Chúng mình mãi mãi là của nhau.
-Vì chúng mình mong có đôi sao lại tách rời và cướp đi sự sống chúng? Klon hỏi lại Hời .Nét nàng vẫn còn lạnh, hơi ấm hơn một tý. Hời cảm nhận.
Hai con chim lại vung cánh bay. Klon và Hời nhìn theo rồi quay lại công việc mình hái tiếp của mình, trên nửa gùi Klon mang, Hời lại nắm tay nàng qua khu tìm măng.
Hai đứa thi nhau tìm măng le, và đi hái những điều mà núi rừng có vốn ưu đãi cho họ. Cuộc sống ở đây thật giản dị và đáng yêu. Mà Klon từng về SaiGon thăm chị rồi cũng trở về thế giới riêng của nàng nơi đây.
Xong đến một đoạn đầy gùi đử thứ, thì đã đến một nơi hàng cây xinh xinh, trên một tản đá bự, Klon ngồi xuống nghỉ mệt, Hời cũng làm theo như nàng. Đi lâu cũng mỏi, ngồi cũng chưa hết mỏi, Klon bây giờ có vẻ vui vẻ hơn, nàng trải dài đùi nằm dài tý cho khoẻ, và cảm thấy thích hơn, chàng Hời cũng bắt chước theo nằm. Cả hai nhìn mặt nhau mỉm cười sung sướng. Đó nụ cười Klon đẹp nhất dành cho Hời từ hồi chiều đến giờ gặp. Anh mê man say đắm nhìn.
Vừa lúc đó ba Nàng xuất hiện ông đã theo dõi từ nãy giờ.
Klon không được như thế, con phải về ba gả chồng.
Klon giật mình ngồi dậy. Nghe tiếng từ trong bụi.
Ông đã đứng trước mặt báo tiếp:
-Nó không là gì cả, con hãy xa nó…rời nó ngay, con đừng lú lẫn trong tình yêu. Nó đã không tốt với con.
Klon đứng lên nhìn chàng rưng rưng, nhưng Cha Klon giục:
Hãy về mau lên, đã có khách làm chồng
-Không thưa cha.
– Tin chắc con không hối hận. Hãy như chị hai đi.
Ông đã nắm tay Klon lôi đi .Hời đứng nhìn ngơ ngẩn chẳng nói được gì. Sự thật lại cothể phụ phàng với chàng. Anh bị cuốn chìm trong nỗi đau thương, tiếc nuối một chiều…
Chương hai
Ông Nguyên Chinh là người kinh, nhưng lại đi lính yêu má Klon là dân tộc .Rồi ông cưới má Klon là cô gái dân tộc đẹp, duyên dáng. Song ông đưa bà về thành phố kinh kỳ SaiGon bà lại không chiụ, và thích về sống nơi bản làng. Ông đã chiều theo vợ, nhưng bà chết trẻ trong trận đau, ông ở vậy nuôi hai con trưởng thành. Thương vợ ông bám víu và vì Klon mà ông còn ở nơi buôn làng này, chứ như Sang thì ông đã về thành phố với thân tộc ông. Dù sao ông cũng đã có nghĩa với má Klon trên 18 năm qua Khi sanh Klon hai tuần là bà mất .
Ấy vậy mà giờ ông muốn thay đổi cuộc sống cho con, vì ở nơi này so với phố thị chiụ nhiều thiệt thòi. Những khó khăn ông và vợ trải qua, chính thế mà vợ ông ra đi sớm. Cái thực thế phũ phàng hơn là mình tưởng. Ông đã già đi, sức dẻo dai lần hồi đi vào khánh kiệt .Ngày đó thương vợ quá ông đành nghe theo không bỏ má Klon được, với lại trình độ học thức của má Klon có giới hạn. Còn bây giờ ông muốn con ông có cuộc nhìn tiến bộ hơn, thời đại hơn. Nhân cuộc ghen cuả Klon với chàng Hời trong buôn bản, ông muốn tưạ vào đó mà làm thay đổi cuộc đời Klon .Bản tính rất thương vợ và qúi con, ông không muốn chúng buồn bỡi một ép uổng nào!
Về đến nhà Dũng đã đến từ hồi nào đang chờ ông kiếm Klon đưa về, Dũng thấy Klon hôm nay mặc đồ cuả buôn làng khác hơn lúc chàng thấy ở SaiGon, nhưng trông đẹp làm sao và duyên quá mực. Anh không tin vào mắt mình khi Klon, có một thân hình nở nang mảnh khảnh được lắp vô bộ đồ kiểu dân tộc, cô đẹp như thiên thần của rừng níu bóng hoàng hôn… Anh ngắm nhìn cô lối nhỏ bước xăm xăm vô và tự nhiên. Klon vào cuối chào:
-Chào anh.
-Vâng chào Klon!
Tôi vì chị cô chị Sang chỉ lối nhà điạ chỉ, tôi muốn thăm cô, và ba của cô.
-Anh gặp tôi hồi nào mà thăm?
-Lúc cô về SàiGon bán phụ kiến, cho chị Sang.
-Vậy à, tôi không để ý, xin lỗi.
-Có gì mà xin lỗi, hân hạnh đến nhà cô và biết cuộc sống nơi đây.
-Chúng tôi sống nghèo mà.
-Giàu nghèo không quan trọng, cái nghèo vẫn có ý nghĩa và hay riêng của nó.
-Cám ơn anh nhận xét giàu lòng hảo tâm .
-Thật đó chứ.
Thì tôi cũng nói thật .Con đi nghỉ đây ba.
Klon nói và bước vào buồng riêng cuả mình. Nhưng ba nàng kêu lại:
-Con tiếp anh đi, ba gả con cho người này.
-Có quá vội vàng với con không? Chào ba.
Và nàng quay sang:
-Chào anh tôi vào phòng tôi.
-Được
Dũng nghe như một mùa giông bão đi tới qua trong lòng bất ngờ, anh hơi kém vui…
***
-Con nghĩ sao mà con nghĩ đến nó, thằng Hời. Nó không yêu con thật lòng. Nhà con bé đó giàu hơn mình, quyền uy hơn mình, thế lực nó mạnh hơn mình, hơn nữa sao chị hai con biết chọn hướng đi về lại thành phố… Ba Klon giận nàng, nên ông lên lớp.
-Nhưng ba ngày đó đã chọn má con và ở nơi này.
-Vì má yêu ba chân thành.
-Con cũng yêu anh Hời chân thành.
-Nhưng nó đã không chân thành với con ?…
Klon làm thinh không nói ông tiếp:
-Chim đậu con không bắt lại đi bắt chim bay, nghe lời ba đi Klon …
-Con không nghĩ anh Hời không yêu con.
-Con nghĩ là một việc mà thực tế là một việc, đừng làm thế con mà, khánh kiệt cả tâm hồn đớn đau, già nua, Hãy đứng lên con, đã có lối đi. Con hãy về thành phố để đón nhận một cơ hội mới.
Klon im lặng không nói gì, cô cũng không biết phải phản ứng làm sao, khi ba Klon đã có những quyết định,
***
Dũng lại quay về thành phố thất vọng đến nhà Chị Sang, ngôi nhà trong hẻm chứ không phải nơi mặt bằng thuê bán kiến, gương. Anh thưa việc:
-Chị Sang à, Klon đã ngoảnh mặt làm lơ khi em tới, cô ta lạnh hơn nước lạnh. Em đau khổ và mất đi hy vọng!
-Bình tĩnh lên nó là như thế, nhưng sẽ nghĩ lại đó. Klon nó có hiếu, mà đối tượng nó lại hai lòng, ba chị nói nó sẽ nghe.
-Em tin chị, chị sẽ giúp em nha.
-Đương nhiên rồi. Sang nói thêm:
-Klon thơ ngây tin vào tình yêu nơi chôn nhau cắt rún, bỡi tính đa cảm và giàu tình yêu của nó, Nhưng đâu phải không thay đổi được, nó từng giận người yêu về đây ở với tôi…
-Nói thì nói thế thôi, em thích cô ta lắm, nếu được vợ em sẽ mua cho chị ba chỗ bán kiến còn lớn hơn, và nhà cửa em sẽ thay đổi cho chị khang trang hơn, chia sớt tình cảm gia đình hơn…
-Úi trời ơi tôi xin cám ơn, nhưng tôi chỉ mong chú Dũng và em tôi hạnh phúc thôi, tôi sống như thế đủ rồi.
– Chị Sang. em có mua ít quần áo đủ các kiểu tặng cho Klon chị đem đưa giúp cho nhé, được không, dù Klon đó có lấy em làm chồng hay không, thì cũng không sao, coi như tôi ngưỡng mộ Klon .
-Trời ơi chú thiệt tốt bụng. Nhưng cứ ti đi, don’t give up.
-Thích thì tặng thôi chuyện đó không đặc thành chuyện lớn.
– Vậy sao? Cho tôi coi thử được không?
-Chị cứ tự nhiên trong xách đó.
Sang nhìn và lấy “bộ cánh” dành cho dân tôc ướm vào người.
-Ôi cha thích quá, chú sành đồ mua cho nó quá.
-Cô ấy mặc cái chi không đẹp.
-Nhưng biết mua cho đặc điểm thổ dân. Tôi thật chiụ chú lắm.
Sang lấy ra bộ nữa áo dài ướm và nói:
-Lại áo dài, đẹp quá tôi thấy chú tốt bụng quá.
-Chuyện nhỏ mà, mình thích ai là tặng thôi, họ không nhận cũng không đặc thành vấn đề.
Sang nhìn vào giỏ xách và nói tiếp:
-Đủ kiểu hết đầm, váy, sườn xám, ôi chú rành ăn mặc nghen.
Tạm gọi thôi chị, không rành đâu.
-Rành chứ, hy vọng chú sẽ có niềm vui thôi.
-Vâng chị cất đi đem lên cho cô ấy nói em tặng, mong cô cất đừng đốt thế thôi.
Dũng nói đến đây lại thấy hơi khôi hài anh cười. Sang liếc háy anh và trả lời:
-Sao lại đốt, nó không còn yêu thằng kia nữa rồi, hôm qua ba điện báo đây:
-Vậy hã chị, nhưng em cũng muốn tình yêu là tự chọn chứ không nên ép buộc.
-Thì đúng rồi, thời buổi nay ai mà còn ưa ép, buộc.
-Vậy nhé em đi công việc. Có gì chị cho em hay tin há.
-Vâng sẽ cho chú biết qua phone mà, cám ơn chú, tôi không để lâu chú mong đợi đâu.
***
Hai vợ chồng Sang bàn về chuyện:
-Em nên kêu nó xuống hay về buôn làng?
-Em về thăm ba.
Sang lại nghe lời chồng và ra đi. Cô lấy chồng và về Thành phố từ khi 17, lúc đó cô là học sinh chồng là giáo viên yêu cô. Và cô chịu về thành phố.
Còn Klon đã vướng mối tình bao năm, Sang thuyết phục cô vẫn không lay lòng.
Và không để thời gian trôi qua, không để Dũng chờ đợi. Sang để tiệm cho chồng coi, còn một thằng con tối ngày chỉ ở bên nội phường Gia định. Trên đường về Đà lạt về làng Langliang, cô suy nghĩ miên man ý tưởng mình. Và rồi điểm đi nào cũng đã có điểm cuối, cô rẽ về lối nhà cha mình …vô nhà.
-Con về đấy à.
-Dạ con muốn về thăm ba và gặp Klon.
-Nó đi vào rừng chưa về…
Ba à con có dự định hướng cho em Klon lấy Dũng một kỷ sư Việt Kiều.
Cậu đó rất tình cảm và đạo đức, con bán kính đeo mắt. Dũng biết bao lần và đến mua, lựa chọn kiến đeo cho người thân, dù một cái gọng cũng đi tìm cho bà nội, đi tìm ba lần bảy lượt để vui lòng .Cậu đó khó kiếm, một tấm lòng nhân nghiã, lại là Việt Kiều.
-Ba cũng có thể đáng giá được Dũng như thế vì có đến đây.
-Vậy mà Klon lại chòng chành chỏng chảnh, lãng phí thời gian.
-Hy vọng con thuyết phục được nó.
-Con có hỏi chồng con nên về gặp nó, hay kêu nó về thành phố, vì đồ tặng cuả Dũng cho nó. Chồng bảo Klon, nó có nhận không tuỳ ,em phải nhân dịp ghé về thăm ba
-Trí chồng con cũng là người đàn ông tốt, ba vui lắm.
-Và con đã không điện cho ba, con xin lỗi.
-Ừ, con không gọi điện cho ba và nó cứ để nó vui, con về gặp ba tự nhiên, không co gì là lỗi, ba vẫn thích thế.
Klon đã đi rừng và về. Hôm nay nàng đi một mình và về một mình. Gặp Klon mang gùi bắp về. Về nhà vừa tháo gùi ram Sang đã nói:
-Chị về đây để nói chuyện với em.
-Chuyện gì thưa chị?
-Chi về gặp em, tình yêu không là gì cả nó vốn hạt sương mai. Chị không lớn hơn em bao nhiêu, nhưng cũng trên 600 ngày nên suy nghĩ chín chắn hơn. Em nên lấy Dũng. Dũng là một thanh niên tốt.
-Em yêu mẹ, em muốn ở nơi đây.
-Yêu không co nghĩa là đi theo mẹ, mà yêu mẹ để trong lòng tôn thờ, nhận diện ra hướng đi mới của mình.
Sang nói tiếp khi gần như đối diện với Klon.
-Thiếu gì gái nắm áo Dũng mà đi theo, em có phước Dũng quan tâm hãy đón nhận cơ hội, Dũng lại muốn nắm áo em, hãy ngoan nghe lời chị và ba, hơn nữa thằng Hời kia nó hai lòng, sao em tin được?
-Má từng yêu chốn này, và ba phải theo má.
Em đừng cứng nhắc lý tưởng hoá vấn đề, hồi đó khác, vả lạ nếu ba không là người đàn ông tốt bụng, thì có nuôi được chị em mình không chứ? Và ba đã vất vả như thế nào, em nên thương ba, má một người đã mất.
-Chị không thương má?
-Không phải không thương, thương không có nghiĩa là đi theo con đường họ, đôi khi xưa cũ hoăc sai lầm, em phải hiểu đừng nhìn sự vật trong tầm nhỏ nhoi.
Im lặng nhìn Klon một đoạn Sang lại tiếp:
-Với lại cái tổ cuả ba cái nôi của ba là dân kinh, em thương má còn ba em không nghĩ tới hã?
-Nhưng em đã yêu người yêu ở đây.
Liệu nó yêu em thật không, yêu em sao sang nhà cô gái kia nhảy nhót yêu em sao tặng hoa cho cô ả, yêu em sao làm những điều để em buồn ,đó không phải là tình yêu đích thực, nó chỉ là cuộc giỡn chơi đầy phiêu lưu mà em là người gánh chiụ của hậu quả …
-Chị lại lên lớp em về tình yêu.
-Chị không còn ý kiến nữa, em có còn thương chị, thương ba những người thân đã lo cho em hay không? Chị cũng không cần nữa, bỡi em u mê, mất sáng suốt và…
-Nhưng chị để em nói hết ý đã.
-Không có ý gì nữa cả. Chị chỉ về đây khuyên em lần cuối và đem đồ Dũng tặng cho em. Dù em không ưa thì đốt hết đi, thế thôi.
Sang tỏ ra giận và cô kết chuyện:
-Thưa ba con về, em nó cứng đầu cứng cổ thì thôi. Con mua quà cho ba bỏ trong tủ lạnh rồi, con về lại Sài gòn. Nhớ tụi con ba cứ xuống dưới này, bỏ mấy con ngưạ vài hôm cũng không chết đâu. Hay ba mướn sang lại cho người ta trông coi, về với tụi con luôn, còn Klon nó muốn gì thì muốn …
-Cám ơn con, ba muốn sống tự lập không muốn quấy rầy rể, ba còn sức nuôi ngưạ cho mướn, khi nào ba yếu sẽ nhờ tụi con. Và ba cũng muốn gần gũi với Klon một thời gian để coi ý nó.
-Nó đâu có thương ba mà? Con chào ba con ở đây thêm tức nó.
-Được con đi đi, về còn trông coi tiệm là lo cho chồng con. Một ngày gần đây ba sẽ xuống thăm.
-Vậy ba nhé nhớ giữ gìn sức khỏe.
Sang nói và an ủi cầm tay ba, rồi vội ôm ba một tý để trước khi rời xa cho ấm lòng. Ông Nguyên cảm động và hai cha con cũng chia tay.
Klon thì ra vườn sau ngồi tư lự. suy nghĩ trong lòng. Nàng không biết mình nên làm gì bây giờ, và phải làm sao. tâm trạng thật ngổn ngang đang rối lòng nàng, trong nhiều tư tưởng…
Đợi chị giận đã đi, nàng lại vào nhà với một trạng thái hơi lạ. Cô bỗng trở thành một người khác hơn. Klon lấy đồ ra mặc từng và coi từng cái soi trước gương. Trong bốn bộ thử xong, từ buồn Klon chuyển sang tươi . Cô yêu thích bộ thổ cẩm kiểu dân tộc của cô là trên hết. Bỗng nhiên đồ đạc như có tiếng thần tình xoa diụ lòng Klon. Klon thay đổi thái độ cô từ trong lòng ra tận bên ngoài, cô như mến những bộ cánh cô mặc và mỉm cười ngắm nghiá rồi vội đến bên ba, cô không còn buồn nữa cô nói:
-Ba ơi con sẽ lấy anh đó con đi Sài Gòn, con đã thay đổi ý định trong lòng.
Ông Nguyên Chinh chợt vui và tan biến tiếng thở dài bảo:
-Cô nói điều đó thật không?
-Con chưa bao giờ nói láo với ba.
-Vậy là con thay đổi thái độ?
Vâng con sẽ quên anh Hời, con lấy chồng về thành phố.
-Được ba vui.
-Ngày mai con đi nhé, để chị Sang bất ngờ và hết giận .
Vâng! lạy chúa Ông Nguyên làm dấu thánh. Ông vẫn làm thế khi có tin vui bất chợt. Lần này ông làm dấu Amen như một nỗi mừng lớn chưa từng thấy.
***
Đúng là như thế Klon đã về thành phố, lên nhà chị Sang trình diện nàng mặc bộ váy hồng đẹp theo kiểu tây xuất hiện.Tóc lại quấn cong dợn đuôi. Sang thấy đến nỗi giật mình, vì từ trước tơi giờ Klon luôn là tóc dài thả lọn. Nhìn em xuất hiện. Sang cứ ngỡ nhơ mơ.
Klon lên tiếng
-Em về Sài Gòn em lấy Dũng em quên đi chuyện tình của em với Hời rồi.
Chị biết em là người sống nhiều tình cảm, nhưng Phải như vậy mới được, em chung thủy với người ta mà người ta có chung thủy lại với em hay không? Hay rồi em chỉ là nạn nhân.
-Em hiểu và em muốn thay đổi cách nhìn. Muốn nghe theo chị.
-Chị vui khi em biết nghe lời và thương lấy bản thân mình.
Im lặng tý, Sang nói tiếp:
-Thì đó em nên nhớ ba là gốc kinh, em nên tự hào điều này chỉ vì ba thương má mới lên làng.
Thì em cũng thương má nên không muốn đi hết, má buồn vì chị đã đi rồi…
-Thương má không có nghĩa là em phải sống nơi đó làm đẹp lòng má, má không đòi hỏi như thế đâu, vả lại người yêu em nay thế này, mai thế khác. Có thể bỏ em một ngày nào đó, em sẽ thất vọng và buồn hơn vạn lần.
-Thì em nghĩ thế mà về Sài Gòn báo chị hay.
Được chị sẽ báo cho Dũng hay tin này, nhưng nhớ không thay đổi nha.
-Chắc chắn là vậy xưa nay có bao giờ em nói hai lời với chị.
-Ok.
Sau đó Klon đi tắm rửa. Sang gọi điện báo cho Dũng nghe.
-Dũng đang ở nhà nội:
-Klon, nó đã đồng ý và trở lại Sài Gòn
-Vậy em sẽ đến thăm nha, ở đâu? Nhà riêng hay nơi tiệm kính HoaPhongLan?
-Đang ở nhà riêng đây.
Vậy em đến nha.
-Ừ được.
. Dũng, anh mừng như mơ và đã đến. Klon tắm rửa xong. Nàng đón anh niềm nỡ với mái tóc dài đổi kiểu cô tự làm, và mặt bộ sườn xám xanh lá cây, điểm bông trắng anh đã tặng.
Dũng chạy xe vào nhà vui vẻ nhìn Klon.
-Klon
-Chào anh Dũng.
-Chào Klon.
-Cô mới về SaiGon.
-Vâng em mới về.
-Tôi vui khi thấy cô vui.
-Vậy mời chị Sang và cô Klon đi ăn nhé.
-Được thôi.
-Cần anh Trí đi không chị?
Anh, không có ở nhà đang bên nội nó, đừng lo cha con ổng mình đi ba người đủ rồi. Hôm nay ngày off tiệm đóng cửa.Tôi cũng thích đi chơi một khi.
Quay sang Klon, Sang nói:
-Vậy há Klon chị đi thay đồ rồi đi chứ,
Vậng, chị đi thay đồ chải chuốt đi.
Klon và Dũng chờ chị sang thay đồ chải chuốc thêm hai người ngồi bàn Dũng nói:
-Rất vui khi em nhận quà anh tặng và đã mặc.
-Dạ em rất thích.
-cám ơn em.
-Em cám ơn anh mới đúng chứ.
Vừa lúc đó chị Sang đã ra.
Dũng nói:
Let go nhá.
Klon làm thinh chỉ có Sang nói:
-OK.
Dũng đưa Sang và Klon đi ăn chung với anh.
Anh coi như đó là sự mở đầu của cuộc ăn mừng, có chị Sang- chị ruột của Klon làm chứng.
Klon tỏ ra ít nói, và chỉ Sang và Dũng nói vài câu chuyện. Hai người nói về món ăn, Sang hỏi:
-Cậu Dũng thấy ngon miệng không?
-Quá ngon chị, được đi với Klon là hạnh phúc rồi, có chị Sang nữa thêm vui , em xin cám ơn chị Sang và Klon
-Lại khách sáo .Dũng à Klon đã đồng ý vợ chú đó, tùy chú muốn đưa người yêu đi đâu thưởng thức nước non ViêtNam hay bất cứ nơi nào nhá. Tôi biết chú ít có thời gian để dong dài lãng phí.
-Em sẽ đưa Klon đến Vinh Hạ Long và Thái lan nếu Klon không từ chối.
-Anh thật lòng thương em thì chân trời hay gốc bể. Bây giờ Klon mới nói.
-Klon nói chuyện hay quá, tôi nghe mà ngẩn ngơ đó.
Sau đó họ ra về, Dũng đã thạo đường lái xe chở hai người đi về dễ dàng, như người SG sành điệu.
** Kế đến Dũng đưa Klon vào VịnhHạ Long đi du thuyền.
Những ngày đi du thuyền trên Vịnh Hạ Long . Và với chàng Dũng thì đây cũng là một điểm đẹp nổi tiếng cuả Viêt Nam, mà Chàng từ hồi nào chưa đến. Có lẽ chờ khi có cặp đôi chăng?
(Còn tiếp)
ΦΦΦ
HT viết truyện tình sơn nữ lâm ly bi đát hấp đẫn quá nghe !
Anh NĐD ơi biết đâu học từ chưởng môn anh đó…Và có câu “Học thầy không bằng học bạn đó hihhih
Chúc vui
Ngạc nhiên ghê. . . với vốn từ của một người xa quê hương đã lâu. . . cộng thêm trí tưởng tượng phong phú HT đã viết nên một nàng Klon yêu thiên nhiên, yêu vạn vật, hơi ngây thơ khi quyết định cuộc đời mình chỉ qua 4 bộ váy áo và đi du lịch cùng D việt kiều sau hai lần gặp gỡ. . . Một cuộc sống huy hoàng hay bi kịch đang chờ đón nàng Klon bé nhỏ, xinh đẹp đây. . . Hồi hộp quá HT ui. . . Và đương nhiên là rất mong đọc tiếp phần 2 của Thảo nữa đó nha
thanks trời ơi một nhà bình luận gia theo dõi hơi kỹ nhưng chưa kỹ ” KLon là thế đấy. LD nhận xét toát lên nhân vật tác phẩm của TH xây dựng..yêu thiên nhiên, yêu vạn vật, hơi ngây thơ” đúng đó! Nhưng nếu mà người yêu Hời kia không một mặt hai lòng, hớ hênh thì làm sao mà ba cô và chị Sang thuyết phục KLon nổi ..tại éo le là chỗ sơ hở tâm lý của Hời đó. Bi kịch nhưng kết thúc quá đẹp khi Klon về VN tự giận vì không còn tin ai (Mất tất cả) Nhưng Dũng nghe ba má kể laị vửa kịp để VềVN thì sự hấp dẫn lại thay đổi ván cờ, thêm lần nữa cuối cùng nàng trở lại Mỹ và hạnh phúc …. cùng cha mẹ chồng và chồng Dũng LD à
Chúc LDVui
vì thấy MT đeo kiến đẹp mà nhập vào vai Dũng vào tiệm đó,,Kiểm lại thử có đeo kiến đẹp không? fb- và mọi nơi nữahihi
Ô! Hôm nay Thảo lại cho ACE bạn bè đến với núi rừng Tây nguyên rổi. Nathalie của NDD nay thì Klon của Hiếu Thảo. Nhưng 2 nàng nàng này khác hoàn toàn. Nathalie thì ở trên cao còn Klon thì ở dưới thấp…Hổng có gì thu hút ngoài cái đẹp bên ngoài.Xem ra hình thức bên ngoài quan trọng cực kỳ với anh chàng Dũng Việt kiều ghê Thảo Nhỉ. Một cô gái dân tộc thiểu số không có một chút gì chiều sâu trong tâm hồn, thế mà Dũng Việt kiều mê điếu đổ. Tính ra nhân vật Dũng Việt kiều này cũng hiếm trong xã hội . Cầu mong Dũng lấy được nàng Klon kẻo không thì chàng tự tử thì tội nghiệp lắm!
Thanks chị XH đã đọc truyện em .Hôm trước em cóhứa với chị mà truyện viết cho cô gái dân tộc..KLon đẹp từ tâm hồn nhiều hơn đó chứ chị.?..Cô ta không chịu về thành phố..Ở nơi quê hương mẹ đẻ ra mình. nhưng vì nghi ngờ mối tình với chàng Hời…. lại nghĩ lại và hiếu hạnh với ba nghe lời chị…
Qua Mỹ trăm cay nghìn đắng cha mẹ chồng hất hủi coi thường.Vẫn cắn răng chiụ không mét với chồng ….. về lại quê nhà Ba la chị rầy .Cuộc đời cô ta là một bi kịch … (Đi du lịch thì cho tiền những em bé nghèo khổ bên Thái lan vv…) Tâm hồn Klon trong suốt mà chị XH…Hổng phải đẹp bề ngoài không đâu. huhuhu
Chúc chị vui nhé
em
TTHT
Tại mới đọc có ngần ấy..Klon tốt đẹp phần sau chưa thấy mà. Chờ nha. Chúc vui vẻ
Ừ giỡn với chị mà, khoẻ nha.Thơ chị còn bốc mạnh hơn TH kìa hihihi
Thiệt tình nãy giờ G không rời mắt khỏi nàng dân tộc đẹp mê ly, não nùng của anh chàng Dũng, nhanh tay lẹ mắt một chút nào cả…sao thế này…!
G mà cũng bị lôi cuốn vào vẻ đẹp mê ly của nàng Klon, huống chi là phái mày râu !
Thanks G đã nhìn nhân vật mình trong truyện…qua London chắc các nàng mắt xanh càng đẹp dữ dội há G.
Chúc vui
Chào Hiếu Thảo.
Thùy Dương còn bị nàng Klon của Hiếu Thảo hớp hồn nữa huống chi là Dũng … ,Mà nếu hổng là Dũng thì sẻ có dzô số chàng khác củng bị Klon hớp hồn ha Hiếu Thảo? Đang chờ phần hai nè HT ơi
.Chúc vui nha
Thùy Dương cũng bị nàng Klon của Hiếu Thảo hớp hồn nữa ha ?
Nàng đẹp quá mà anh Tào Lao, hông bị hớp hồn mới lạ hén
Đẹp bề ngoài là hốt hồn đẹp tâm hồn nữa thì khó quên phải không TD,and TL
Ố ..LÀ..LA…!!!!
Ác-Mean tìm đâu ra nàng Klon này dzậy?
Chả trách sao mà Dũng gặp Klon một lần thôi mà đã bị hớp hồn rồi.
Đang chờ xem tập 2, nhanh lên HT ơi!
Thanks anh TML đã “mết” tấm hình admin chọn. Cô KLon này trải qua nhiều thác ghềnh sóng gió lắm đó.Theo chồng về Mỹ bị cha mẹ chồng hất hủi là thượng về VN chi cưới thượng ?…Tuy Klon đẹp Và vì gia đình Dũng có người Bác Tín năm xưa lại bị gái dân tộc chém chết nữa, Dũng cũng không ngờ gia đình “mình từng xảy ra mê thượng như thế”…”Tập hai” sẽ rõ. Và liệu trong trái tim Klon có quên được người tình mình trên buông làng không? Là một câu hỏi lớn tác giả sẽ giải quyết và thố lộ.. Đẩy đến đức tính – đầy chất chân thật của KLon! Chia sẻ với TML
Klon bằng cô miền Tây hông Từ Mạnh Long thân mến!
XH nhớ dzai ghơ, cô Klon này đẹp theo cái lối rắn chắc và hơi..lộ hàng của người miền núi,Còn người Tây Ninh thì đẹp tự nhiên, kín đáo của người thành phố.
Nói chung 10 phân vẹn 10 cho cả 2.
Trời…Ông già TML bạn HP khôn quá luôn. Nói kiểu ni là muốn ẵm cả hai em miền núi và thành phố luôn rồi…
Hổng nhớ chiện…làm từ-thiện na HP!?
Nhiều duyên lắm, muốn viết truyện về các nàng dân tộc lâu rồi lại có cơ hội ,thì gặp cô gái tật từ làng Langbiang sang đây Nhìn cô ta và viết thôi…bắt cóc TL về nước cho truyện hấp dẫn…
Sorry,cô gái thật từ làng Langbiang. gõ chữ máy đói bụng rồi không lên h chữ thiếu, thành ra huhu,
Hi hi , TL được HT bắt cóc về nước để ráp cho nàng Klon hén ?
Có cần người bắt cóc ko dzậy Tào Lao? Hay TL tự dzọt dzìa ẵm nàng kiều nữ Klon rùi. Hehe…
OH MY LORD… Chúa Phật ơi…
sao mà OH my LORD vậy! Cô gái đó nhớ HP hay TL gặp mà ! Dũng Việt Kiều về nước đó
HP sợ…
Hừ hừ, HP mà sợ, chuyện lạ bốn phương hén ?
HP sợ nhưng lòng đã mê đó TL thường tình yêu nó như thế!
Ờ hé HT hé
Có thích mới sợ chứ. Hihi…
Ôi…nàng Klon xuất hiện. kiểu ni là mấy anh trang mình điêu đứng rồi. Mà nè HT ơi, đang hồi gay cấn tự nhiên cái….còn tiếp , thiệt là dể ghét đó..
Hi Nhỏ định bao lần viết truyện về dân tộc vì Thảo cũng mê phim và cách ăn mặc “hở duyên” của mấy cô gái thương đẹp … Nay viết được câu chuyện này mà cũng lâu rồi 2012, hông biết anh Dũng về này là Mỹ Thắng hay HP hay NĐD đây .
Thanks Nhỏ .Chắc hồi 18 -20 …Nhỏ cũng đẹp cỡ đó phải khÔng?
Chúc vui
Hồi nhỏ, Nhỏ xinh lắm HT ui…
Hê hê ,, nàng Klon xinh & hấp dẫn , nàng đang nhìn ai vậy ta ?
chắc nàng Klon đang nhìn TL về nước lên buôn làng đó.Chúc TL yêu trọn vẹn với cô gái đó,,,Nếu được yêu!
Vào tiệm có nàng Klon xinh đẹp ở đó là mát mắt rồi, cần chi mà mua kính mát nữa hè, ở đâu HT có câu chuyện “Mối tình nàng Klon” hay & hấp dẫn quá vậy ta ?