Daily Archives: 30/01/2014

Thơ Bút Tre (Xuân vui)

Dế Mén (st.)

xuan_vui

Mùa xuân đang đến tưng bừng
Cùng nhau ta nói: chúc mừng năm mơi (năm mới)
Chúc nhau cuộc sống tân tơi (tấn tới)
Nhà nhà hạnh phúc, người người vui ve (vui vẻ)
Trẻ già tất thảy mạnh khoe (mạnh khỏe)
Không ai đến viện, lụt nghề bác si (bác sĩ)
Đàn ông sức vóc bền bi (bền bỉ)
Chị em phụ nữ già thì hóa tre (trẻ)
Vợ chồng vui tựa chim se (chim sẻ)
Các cô che trẻ hăm he chống ề (chống ế – tức là hết ế).
Con cái đủ nếp đủ tè (tẻ)
Ấm êm gia đạo, mọi bề thuân hoa (thuận hòa).
Kinh tế ai cũng dư gia (dư giả)
Làm ăn buôn bán rất là phát tai (phát tài).
Làm gì cũng khó thất bài (thất bại)
Chơi chơi cũng kiếm cỡ vài ba ti (tỉ).
Ai ai cũng được li xi (lì xì)
Những người nghèo khó tức thì âm no (ấm no)
Toàn dân ai cũng giầu cò (giầu có)
Tết tư đều được chăm lo đầy đù (đầy đủ)
Trẻ em rồi đến các cu (các cụ)
Mỗi người đều có đầy tù áo mơi (tủ áo mới).
Đầu năm chả phải xem bòi (xem bói)
Thì cũng biết sắp đến thời danh vong (danh vọng)
Công danh đẹp tựa trong mông (trong mộng).
Quyền uy vinh hiển, sang tròng (sang trọng) suốt đơi (suốt đời).
Được nhiều khen tặng, ca ngơi (ca ngợi)
Bõ công bõ sức một thời phân đâu (phấn đấu).
Tiểu nhân chả dám chơi xâu (chơi xấu).
Chả lo chả nghĩ, gối đầu là ngu (ngủ).
Mọi việc đều rất quy cu (quy củ)
Trăm đường đều thuận, trơn tru mọi sừ (mọi sự).

∞∞∞

3 bình luận

Filed under Dế Mén

Người muôn năm cũ….

Trương Văn Dân

Mùa Đông lạnh lẽo đang qua, nắng ấm mùa Xuân sắp đến, lòng chúng ta ai cũng đang nao nức đón chờ và hy vọng những điều tốt đẹp nhất sẽ đến trong năm mới. Người nghệ sĩ, vốn dĩ mang tâm hồn nhạy cảm chính là những người đầu tiên nhận biết được những tín hiệu của đất trời : văn thi nhạc hoạ tha hồ nắm bắt cảm xúc của mình, từ tiếng kêu ríu ít của cánh én dặt dìu, đến bóng chiều rớt trên giàn thiên lý, từ cánh hoa mai vàng đang ướm nụ hoặc chồi đào sắp nở… Và cùng với nụ hoa đào tươi thắm, ông đồ đã trở thành biểu tượng của mùa xuân.OngDo

Vì mỗi khi nhìn sắc thắm hoa đào giữa nắng xuân, chúng ta không thể không nhắc đến bài thơ Ông đồ của nhà thơ Vũ Đình Liên. Ở Việt Nam, nhắc đến Tết, có lẽ không có bài thơ nào được phổ biến rộng rãi như bài thơ “Ông đồ”. Lời thơ mộc mạc và giản dị là sự hoà quyện của hai nguồn cảm hứng: “Lòng thương người và tình hoài cổ” (Hoài Thanh).

Tiếp tục đọc

Bình luận về bài viết này

Filed under Tác Giả, Truyện Ngắn, Trương Văn Dân