Lại mùa trăng nguyên tiêu …

Minh Nguyệt

nguyen_tieu

Trăng khuya – chênh chếch bên sườn núi,
Chiếc bóng thời gian lặng lẽ tàn…
Sương gió cuộc đời sao trỉu nặng?
Chữ tình vương vấn, vẫn đeo mang!

Trăng sáng đêm nay lạnh hơi Người…
Thì thầm khát vọng với trăng rơi,
Người ơi năm tháng trôi trôi mãi,
Có cuốn tình em cõi chơi vơi?

Em gởi tình em theo ánh trăng,
Mênh mang một dãi sáng sông Hằng…
Nguyên Tiêu anh mãi phương trời ấy,
Có thấy tình em ngan ngát xanh?

Gởi đến phương anh trái tim buồn…
Dìu em bước trọn quảng đường khuya!
Cho em hơi ấm tình yêu muộn,
Sưởi trái tim côi bớt lạnh lùng!

∞∞∞

4 bình luận

Filed under Minh Nguyệt, Tác Giả, Thơ

4 responses to “Lại mùa trăng nguyên tiêu …

  1. Chị Minh Nguyet,
    Bài thơ của chị, ý tứ sâu sắc , cảm xúc đong đầy nhưng chị lại xoáy vào góc khuất thật buồn. Chúc chị luôn vui chị nhé !

  2. Hình đại diện của Tào Lao Tào Lao

    “Gởi đến phương anh trái tim buồn…
    Dìu em bước trọn quảng đường khuya!
    Cho em hơi ấm tình yêu muộn,
    Sưởi trái tim côi bớt lạnh lùng!”
    .
    Trái tim buồn mới đem đi gởi , trái tim dzui là biến mất dạng !

  3. Hình đại diện của Huỳnh Ngọc Tín Huỳnh Ngọc Tín

    Hay lắm Minh Nguyệt!

  4. Thơ hay nhưng buồn lắm đo Minh Nguyệt ơi .chúc em an lành !

Gửi phản hồi cho Nguyet Van Hủy trả lời

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.