Category Archives: Minh Nguyệt

Có những giấc mơ

Minh Nguyệt

giac mo

Có những đêm buồn không ngủ
Em nằm đếm thời gian trôi
Mơ màng cùng anh cõi ảo
Yêu thương không nói thành lời

Có những giấc mơ màu tím
Nắm tay dạo cảnh Địa Đàng
Bên anh, tim em thổn thức
Anh ơi có hiểu cho lòng

Có những đêm buồn không ngủ
Anh bên an ủi vỗ về
Khuya rồi, em ơi đừng thức
Nghe lời, em lạc bến mê

Có những niềm vui em nhớ
Về từ cõi mộng thật xa
Kỉ niệm những bài thơ đó
Người ơi còn nhớ hay là

Có những đêm dài lẻ bóng
Thân em bạt gió chênh vênh
Em như con đò không bến
Miên man những giấc mơ lòng

∞∞∞

18 bình luận

Filed under Minh Nguyệt, Tác Giả, Thơ

Mưa Xuân

Minh Nguyệt

Mưa Xuăn

Trời mưa phùn rét mướt
Mây xám buồn kêu rêu
Tia nắng lười ló dạng
Đem nỗi buồn ra hong
Thêm một ngày nhớ mong
Tiếng dương cầm réo rắc
Những nốt buồn hiu hắt
Buông cung trầm muôn phương
Ta lạc giấc mơ hoang
Ngỡ ngàng bờ hư thực
Se hồn cùng người mộng
Tình lạc nẻo hư không
Sương sa miền hoài vọng
Ươm mầm xanh ngọt ngào
Ta gom từng sợi nhớ
Đan cuộc tình yêu thương

∞∞∞

41 bình luận

Filed under Minh Nguyệt, Tác Giả, Thơ

Đừng trách em

Minh Nguyệt

Đừng trách em

Đừng trách em vì những điều dại dột
Em dại khờ làm những lúc vô tâm
Viết vài câu, nói vài câu lẫn lộn
Anh đau lòng,em buốt lạnh căm căm!

Đừng trách em khi đường đời ngắn ngủi
Em đùa vui , mong năm tháng thêm dài
Trong tim em bóng hình anh tri kỉ
Linh hồn này mãi quanh quẩn bên anh

Đừng trách em đau lòng anh khắc khoải
Rối tơ lòng giông bão ngập sông tương
Tình chung thủy một đời bên ai đó
Ngát hương tình bao năm tháng nhớ trông

Đừng trách em anh ơi, đừng trách nhé
Hãy cùng em bước hết quảng đường trần
Mặc đất trời, mặc những chuyện phù vân
Mình vẫn mãi bên nhau – say ước mộng…

∞∞∞

10 bình luận

Filed under Minh Nguyệt, Tác Giả, Thơ

Gởi tình theo ánh trăng

Minh Nguyệt

MN-Trăng

Đêm nay trăng núi cô đơn quá
Vương vấn lòng thơ lặng lẽ buồn
Thả từng câu chữ vương lên lá
Rồi rung cho gió cuốn mười phương

Em gởi tình em theo ánh trăng,
Mênh mang một dãi sáng sông Hằng…
Đêm nay anh ở phương trời ấy,
Có thấy tình em ngan ngát xanh?

∞∞∞

38 bình luận

Filed under Minh Nguyệt, Tác Giả, Thơ

Ngày mai bắt đầu từ hôm nay

Minh Nguyệt

ngày mai

Ngày mai đợi hết sang đêm
Kéo trăng nghiêng chếch ủ mềm bờ khuya
Rì rầm đêm cỏ thia lia
Đợi sương mé lá sẻ chia rạng ngày

Ngày mai mọc tự trăng nay
Một tang tảng sáng chân mây nắng nhìn
Ngày mai ngày lại lung linh
Buồn vui thì vẫn chúng mình buồn vui

Ngày mai nước mắt có rơi
Âu là thường lệ sự đời sao đang
Chân ai để dấu bên đàng
Còn em em vẫn đàng hoàng bước đi

Chữ tình vốn vẫn đa, si
Nhớ dăm ba chút. Thương thì mấy đong
Cứ mơn với nụ hoa hồng
Cứ ngan ngát tỏa như bông hoa nhài

Còn ai ai cứ mặc ai
Gió mây mây gió giong hoài gió mây

∞∞∞

5 bình luận

Filed under Minh Nguyệt, Tác Giả, Thơ

CỔ TÍCH TÌNH YÊU

Minh Nguyệt

cotichtinhyeu

Lan cảm thấy nhớ anh, nhớ da diết, nhớ buốt tận từng ngóc ngách của cơ thể. Cô không còn cảm nhận được ngoại cảnh xung quanh mình nữa, nhìn đâu cô cũng thấy bóng hình anh chập chờn ẩn hiện, thực hư, quyến rũ… khiến cô đê mê trong hạnh phúc ngọt ngào mà Lan cả đời kiếm tìm. Nhưng hạnh phúc với cô vốn dĩ như một thứ ảo ảnh, luôn xa vời, luôn vượt khỏi tầm tay của cô. Những gì mà cô có được trong tay chỉ là nỗi cô độc, sự sầu vương trong tâm hồn mà thôi. Trái tim Lan đã ngủ yên bao năm, tưởng đã chết lim trong sâu thẳm của cõi vô vọng muộn phiền, giờ lại rung lên bần bật, đắm say – cô như thấy trước mặt mình là một đồng cỏ xanh tươi mượt mà sóng gợn, có nhiều người vui đùa, ca hát và khiêu vũ cùng nhau những vũ khúc tuyệt đẹp, mê mẩn lòng người. Tiếp tục đọc

64 bình luận

Filed under Minh Nguyệt, Tác Giả, Truyện Ngắn

Cát bụi

Minh Nguyệt

catbui

Tim hồng đã nghỉ không còn đập
Vĩnh biệt buồn vui oán hận người
Hư vô một thoáng trăm năm ấy
Trả lại nhân gian một kiếp đời

Cát bụi sẽ về cát bụi thôi
Vĩnh hằng ngơi nghỉ một kiếp người
Trần thế nơi ta qua tạm trú
Theo bánh xe quay mãi luân hồi

Rồi ngày sau hồn bay muôn xứ lạ
Nương bóng nhân gian ngoái lại cuộc đời
Cả đêm ngày bầu bạn với cỏ cây
Đùa giỡn cùng trăng, sao, côn trùng rả rích

Đêm lạnh bãi tha ma cô tịch
Chờ thời gian chuyển kiếp luân hồi
Xin làm mây cứ lênh đênh
Xin làm gió hát bên thềm trời xanh

Rồi một mai đất người tan nát
Quyện vào nhau dính chặt vào nhau
“Từ hư vô về lại hư vô
Là cát bụi trở về cát bụi” *

∞∞∞

34 bình luận

Filed under Minh Nguyệt, Tác Giả, Thơ

Thuyền tình,,,

Minh Nguyệt

Thuyền tình,,,

Mượn dòng Ngân thả cung tơ
Mênh mang Nguyệt lãng hồn thơ ngọt ngào
Với tay xin một vì sao
Lung linh mắt ngọc lòng nao nao lòng

Bến đời em vẫn đợi trông…
Hoang liêu vẫn một vầng trăng năm nào
Thuyền tình anh thả phương nao?
Ngày qua tháng lại, khuyết hao nỗi mình!

Sao anh lại nỡ vô tình
Để con sông lạnh chúng mình hai nơi
Đường về bến cũ xa xôi…
Em như cánh hạc lạc loài về đâu?

Đợi anh trăng đã nhạt màu
Tình xưa nghĩa cũ mấy lâu em chờ
Trăng tàn bến vắng bơ vơ
Thuyền đi, đi mãi bây giờ nơi nao
Trăng khuya, sóng vỗ lao xao
Thuyền anh lạc bến đậu vào chân mây.

Em về nhặt mấy vần thơ
Thả bay theo gió lửng lơ mây chiều
Ai bày chi chuyện tình yêu!

∞∞∞

65 bình luận

Filed under Minh Nguyệt, Tác Giả, Thơ

Tiếng Lòng

Minh Nguyệt

Tieng_long

Bóng câu mang hồn ta nương chốn cũ, bước hoài mong theo dấu kỉ niệm xưa. Cõi tạm thân thương, suối lệ bể dâu, chiều lặng lặng khói lam nhen niềm vui ngời ánh lửa
Vầng trăng tròn đầy, rồi mai dần khuyết. Muôn đời trăng vẫn trong vẫn sáng vẫn dịu dàng chia sẻ với thế nhân. Dù mong manh, hi vọng chẳng lụi tàn, khát khao sống một đời không uổng phí.
Dòng đời dẫu qua ghềnh vượt thác, con nước vẫn trong vắt lòng trung trinh xuôi về biển lớn.
Bình yên bến bờ, tươi xanh mùa hoa trái, hồn thiết tha nâng niu niềm vui sống. Cuộc đời mênh mông bao dung đến vô cùng.

Có tiếng ai kia vọng câu hò
Nhưng còn chi nữa để mà mơ
Tình như sương khói mênh mông lắm
Để kẻ bên sông mãi đứng chờ

Bất chợt tiếng lòng rơi thổn thức
Bất chợt buồn. Thu bất chợt rưng rưng
Ngày bất chợt rớt cơn buồn giữa nắng
Bất chợt sầu. Lòng bất chợt bâng khuâng

Người về đâu về đâu về đâu?
Khi đã chiều. Lá úa. Ngày rong rêu
Đường mây gió mù sương chìm cơn mộng
Hương tình nhạt phai mờ khuất bóng
Bụi trần nhoè nhoẹt thời gian
Em cô đơn nép mé đêm tàn

∞∞∞

28 bình luận

Filed under Minh Nguyệt, Tác Giả, Thơ

MỘT CHÚT SUY TƯ

Trần Minh Nguyệt

noidau

Tiếp tục đọc

28 bình luận

Filed under Minh Nguyệt, Tác Giả, Tùy bút

Khúc hát lời rêu

Minh Nguyệt

Dont_forget
Buồn khuya ngắm sao trời lệ rơi
Sương hiu hắt gieo lạnh mình tôi
Buồn trăng lẽ trên gành quanh hiu
Ngày lấp ló sao mai bên trời

Đời cất giấu nỗi mình buồn thiu
Tình đau xót mấy đoạn trường yêu
Lòng bỗng hóa trăm miền bụi tro
Về trên bến sông Tương em chờ

Tình như gió mưa về ngổn ngang
Những chiều mùa đông tả tơi
Tình muôn kiếp em gieo sầu vương
Cung đàn buồn hương
Nhớ anh

Dù anh cứ ơ thờ lạnh băng
Những ngày mùa xuân nắng lên
Rồi mây xám kêu rêu buồn tênh
Kinh cầu ngủ quên trong chiều

Buồn thắp nến soi ngọn tình duyên
Trời xa quá để ngại ngùng duyên
Rồi như đá vô tình lặng yên
Ngoài song ướt tiếng mưa bên thềm

Tình ta hát lời rêu
Buồn trong tiếng muôn chiều

∞∞∞

21 bình luận

Filed under Minh Nguyệt, Tác Giả, Thơ

VẾT CẮT

Minh Nguyệt

vet_cat

Ngày ngày, hai con người lầm lũi trong ngôi nhà nhỏ ở một miền quê yên ả, thanh bình.
Hai con người với những hoài niệm, với những cơn gió buốt lạnh trái mùa.
Đó là hai con người mà phía trước là màn đêm điểm những đốm sáng. Từ phía mặt trăng dịu hiền kia, những làn gió mát lạnh nhè nhẹ thổi. Bóng tối dần bị đẩy lùi mãi về một bên. Con đường dốc thoai thoải phủ đầy cát bụi, tưởng chừng như kéo dài vô tận không có điểm dừng.
Ngôi nhà trên triền dốc có những ô cửa sổ sáng đèn. Tiếp tục đọc

25 bình luận

Filed under Minh Nguyệt, Tác Giả, Truyện Ngắn

Ngày mai…

Minh Nguyệt

ngaymai

Ngày mai ta sẽ thế nào,
Phải chăng kiếp nhạn xôn xao giữa đời?
Lặng lòng tựa áng mây trôi…
Vườn khuya vắng lặng chơi vơi đêm trường
Ngày mai còn chút tơ vương,
Tìm về chốn ấy – nhớ thương chữ tình
Lòng còn in khắc bóng hình…
Lênh đênh sóng nước, dõi mình liêu xiêu
Ngày mai lạc lối thuyền Kiều,
Trớ trêu con tạo – bước liều phân vân
Ngày mai ghé bến sông Ngân…
Mắt ai ngấn lệ lỡ làng tương tư
Ngày mai, phải cõi phù hư?
Mà sao lòng vẫn nhớ người – người ơi!

∞∞∞

16 bình luận

Filed under Minh Nguyệt, Tác Giả, Thơ

Ý nghĩ

Minh Nguyệt

Clivia1

Thời gian trôi
Chầm chậm
Chầm chậm
Ý nghĩ đi hoang
Vùng sa mạc
Bão cát
Mịt mùng
Vùi lấp
Bao ước vọng
Chớm hồi sinh

Thực tại cuộc đời
Điên đảo triền miên
Ngã rẽ cuộc đời
Biết đâu nẻo sáng
Ý nghĩ
Quắt quay
Lạc lõng
Giữa trần ai
Sợ hãi
Núp bóng hư không
Ý nghĩ vỡ vụn
Không lời…

∞∞∞

17 bình luận

Filed under Minh Nguyệt, Tác Giả, Thơ

Lại mùa trăng nguyên tiêu …

Minh Nguyệt

nguyen_tieu

Trăng khuya – chênh chếch bên sườn núi,
Chiếc bóng thời gian lặng lẽ tàn…
Sương gió cuộc đời sao trỉu nặng?
Chữ tình vương vấn, vẫn đeo mang!

Trăng sáng đêm nay lạnh hơi Người…
Thì thầm khát vọng với trăng rơi,
Người ơi năm tháng trôi trôi mãi,
Có cuốn tình em cõi chơi vơi?

Em gởi tình em theo ánh trăng,
Mênh mang một dãi sáng sông Hằng…
Nguyên Tiêu anh mãi phương trời ấy,
Có thấy tình em ngan ngát xanh?

Gởi đến phương anh trái tim buồn…
Dìu em bước trọn quảng đường khuya!
Cho em hơi ấm tình yêu muộn,
Sưởi trái tim côi bớt lạnh lùng!

∞∞∞

4 bình luận

Filed under Minh Nguyệt, Tác Giả, Thơ