Thiên Di-Phạm Văn Tòng
Bóng người lấp loáng sương mù
Thiên thu đèo vực hát ru khúc tình
Tháp thành băng giá u minh
Cớ sao còn vọng chuyện tình ngày xưa
Bóng người chìm dưới cơn mưa
Sao tôi ướt đẩm nổi thừa thải đau
Bóng người trăm sắc muôn màu
Thiên thu nghìn khúc trước sau vọng về
Bóng người rực lửa đam mê
Khi tôi ngồi đó vỗ về không đâu…
Vực sầu ôm bóng đêm sâu
Thiên thu tôi vẫn cơ cầu thế thôi
Biết rằng ngày ấy khuất rồi
Nhưng sao sương vẫn giăng đồi dốc cao
Giá băng đông cứng ba đào
Có ai hiu quạnh cúi chào dáng mây
Người ơi bóng đó hao gầy
Thiên thu một khúc dâng đầy hồn tôi
Xuân này tôi nhớ mình tôi
Thiên thu một bóng người tình khó phai
∞∞∞
Dạo này Thiên Di quá bận nên không còm cho các bạn được ,Xin cám ơn tất cả các bạn đã đọc.
Đọc ” Thiên thu một bóng người ” của anh Thiên Di xong buồn quá….
Thùy Dương bổng nhớ đến một “Thiên Thu” của Nguyễn Tất Nhiên mà thời còn đi học TD rất thích.TD chép lại để tặng anh Thiên Di và ACE trong trang nhà mình nhé:
” Sao thiên thu không là xa nhau
Nên mưa xưa còn giăng ngang hồn sầu
Tôi đứng như cây cột đèn gẫy gập
Và một con đường cúp điện rất lâu
Sao thiên thu không là chôn sâu
Nên nắng xưa còn hanh mái tóc nhầu
Tôi đứng như xe tang ngừng ngập
Và một họ hàng khăn trắng buồn đau
Sao thiên thu không là đường chim
Nên mây năm xưa còn trên tay phiền
Tôi đứng như tường vôi luống tuổi
Và những tàng xanh chùm gởi quê hèn
Sao thiên thu không là lãng quên
Nên tình xưa còn cháy âm thầm
Tôi đứng như căn nhà nám lửa
Và những người thân trốn chạy vội vàng
Sao thiên thu không là sương tan
Nên mặt trời xưa còn gương huy hoàng
Tôi đứng như dòng sông im lặng
Và những cánh buồm kiệt sức lang thang
Sao thiên thu không là xa nhau
Nên những người yêu là những ngôi mồ
Tôi đứng một mình trong nghĩa địa
Và chắc không đành quên khổ đau…(NTN)
Thiên thu nào củng buồn anh Thiên Di nhỉ???
Bài thơ lục bát thiên thu buồn như thiên thu cuộc tình Thiên Di.
Hay lắm anh.
Thiên thu một bóng người khiến lòng ta buồn buồn như lạc vào cỏi mộng mị không tên. Như bài ru về kỷ niệm đong đầy ký ức tuyệt vời của ngày xa xưa ấy.
“Vực sầu ôm bóng đêm sâu
Thiên thu tôi vẫn cơ cầu thế thôi”
Đâu đó bóng chim Thiên Di đang bay lạc cuối trời chiều bảng lảng mông mênh.
ĐỒNG CẢM!
😦
Người ơi bóng đó hao gầy
Thiên thu một khúc dâng đầy hồn tôi
Xuân này tôi nhớ mình tôi
Thiên thu một bóng người tình khó phai…
.
Người tình nầy chắc là quá đặt biệt nên Thiên Di-Phạm Văn Tòng thiên thu khó phai hén ! chúc vui nghe Thiên Di …
Thiệt là bài thơ buồn từ đầu đến cuối, đầy sự nhớ thương , đau khổ và tiếc nuối.
Thiên Thu Một Bóng Người của Phạm Văn Tòng đọc sao buồn quá. Nỗi nhớ thương, luyến tiếc ngập lòng.
Bài thơ này mà Thuỳ Dương đọc được là sẽ khóc cho Thiên Di coi. Hihi…
Hic…hic..ý của anh H.Phong là Thùy Dương mích ướt phải không???
Ô ồ…ace bạn bè chẩn bị ngập lụt nha. He he he…