Ngược gió

Thùy Dương

Ngược gió

Chiều ra hun khói đốt đồng
Sợi khói ngược gió
Bay vòng về đây
Làm cay tròng con mắt
Con chìa vôi lòng buồn se sắt
Khẽ cựa mình hát mãi
Lời tình yêu theo gió ngược bay về
Không gởi được đến người bên kia…
Ngày oi ả buồn
Nhợt nhạt mầu nắng quái
Khăn hờ hững vắt vai
Thương nhớ ai mà khăn bật khóc
Giọt dài ,giọt ngắn
Lá sầu đâu cứ đăng đắng đầu môi
Anh xa em rồi
Bao nhiêu mùa gió ngược
Để chiều nay hun khói đốt đồng
Ruộng lúa trổ đòng đòng
Đã chín
Đã gặt
Đã phơi
Nhưng tình ta thì chơi vơi dang dở
Con chìa vôi ngày cũ
Vẫn hát một lời buồn
Gió vẫn thổi ngược về
Ngày vẫn dài…
Lê thê nỗi nhớ…

∞∞∞

89 bình luận

Filed under Tác Giả, Thùy Dương, Thơ

89 responses to “Ngược gió

  1. Thùy Dương ơi…thôi…đừng buồn…đừng nhớ nữa chi nghen em…

  2. Ruộng lúa trổ đòng đòng, Đã chín, Đã gặt, Đã phơi…dzẫy hổng biết có nẫu nào hốt dzô chưa ta…(sợ bị nẫu nẫu chôm wá…hic…)

  3. từ mạnh long

    “Chiều ra hun khói đột đồng”
    TD đã đưa người xem về ngay với hình ảnh quen thuộc của cảnh đồng quê VN, một bức tranh tuyệt mỹ.Với những cum khói dầy đặc bốc lên từ đụn rơm, rồi gió ngược. Có ai đã từng sống trong hoàn cảnh này mới biết là khói làm cay mắt như thế nào, nhưng không người thôn nữ trong thơ chỉ mượn cái cớ để khóc cho nỗi nhớ mênh mông của mình, nhớ thương nhưng không biết sao để gửi nỗi niềm của mình đến người bên kia, lòng buồn đến độ nhân cách hóa cả tiếng chim hót của con chim chìa vôi cũng thành tiếng lòng nức nở.
    Hình ảnh của cô thôn nữ, với chiếc nón lá và chiếc khăn rằng khoác lên vai, ôi mộc mạc đáng yêu làm sao ấy. Nhưng chiếc khăn bật khóc, một nhân cách hóa khéo léo,nhẹ nhàng và sâu sắc, tô đậm thêm cho nỗi buồn của nguời trong thơ..
    Rồi còn những cụm từ:
    hun khói đốt đồng, gió ngược, con chim chìa vôi,ngày oi ả,nắng quái, khăn hờ hững vắt vai, lá sầu đâu,lúa trổ đồng đồng, chín ,gặt ,phơi.
    Mỗi cụm từ như mỗi đường nét mầu sắc vẽ nên một bức tranh đồng quê tuy buồn nhưng tuyệt mỹ, chắc hẳn tác giả TD đã từng sống qua những ngày rất thực như vậy trong chính cuộc sống của mình, hay và đẹp quá TD ơiiiii!
    (Tự nghĩ nếu mình được là: ” khăn hờ hững vắt vai” âu cũng là hạnh phúc!)

    • từ mạnh long

      TD ơi, “Hun Khói Đột Đồng” hơi lâu đấy nhé!
      Mấ hôm trước vắng bóng vì..Ngược Gió làm 2 mắt sưng vù, chứ không phải ..chảnh như ngừ ta nói đâu. Đừng nghe đài địch mà làm mất tình đoàn kết!
      Đã chín,
      Đã gặt,
      Đã phơi
      thôi lo cất đi, rồi vào trang..cho vui.
      Không thôi có người buồn giận đấy.Thế nhé.
      ( Nếu có ốm thì chúc mau bình phục.)

      • Hai Chai

        Hình như Thùy Dương giận ông dzữ lém ông Từ wơi…Giận mờ hổng nói lên lời…Ông bảo trọng nghe ông…!

      • Thùy Dương

        Bửa nay Thì Dương đi dzô lo cất ba cái thóc lúa né anh Tứ…Định hun khói lâu lâu đặng mắt …ông chiết gia sưng chù dzù cho bỏ ghét nhưng sợ có ngừ buồn giận nên thâu….heee heee…( Cám ơn anh Từ đả chúc nhưng mập chớ hổng có …ốm đâu ạ)

    • Thùy Dương

      Anh Từ đả tô đậm thêm sắc mầu cho bài thơ ngược gió thành bức tranh toàn mỹ đó chớ…Thùy Dương cám ơn anh đả đọc và cảm nhận những ý tứ mà Thùy Dương đả gởi gắm ở trong trỏng…Nhưng mà đừng ước mần cái khăn rằn …dzì cái khăn rằn hổng có biết comment…hic hic hic….

  4. Hoàng-Phong

    Thuỳ Dương vẻ cho HP thấy một hình ảnh nhà quê mộc mạc mà HP chưa từng được biết. Tuy nhiên, bước theo từng vần thơ của TD, HP đã nhìn thấy nét đẹp êm ả nhẹ nhàng của một buổi chiều vàng. Dân làng đốt rạ ngoài đồng chuẩn bị cho mùa tới.
    Khói chiều quyện theo làn gió vàng thanh thoảng quấn quít hôn nhẹ trong đôi mắt đẹp của cô gái làng quê. Tuyệt.

  5. Mỹ Thắng

    Thương nhớ ai mà khăn bật khóc
    Giọt dài ,giọt ngắn
    Lá sầu đâu cứ đăng đắng đầu môi
    Anh xa em rồi
    Bao nhiêu mùa gió ngược
    Để chiều nay hun khói đốt đồng
    Ruộng lúa trổ đòng đòng
    Đả chín
    Đả gặt
    Đả phơi
    Nhưng tình ta thì chơi vơi dang dở…
    .
    Khúc nầy sao nghe xót xa quá TD ơi ,,, nhớ ai vậy ?

  6. Tào Lao

    Chiều ra hun khói đốt đồng
    Sợi khói ngược gió
    Bay vòng về đây
    Làm cay tròng con mắt …
    .
    Tự nhiên chiều ra hun khói đốt đồng để cho sợi khói ngược gió bay vòng về làm cay tròng con mắt …TẬU ghê vậy đó ! có ai lấy khăn thấm nước lau nước mắt cho TD hông dzậy ta ?

  7. Nguyên Thủy

    Thùy Dương viết bài này rất hay…Hình ảnh hun khói đốt đồng ở miền quê chuẩn bị cho vụ mùa tới làm NT nhớ thời làm ruộng ở quê nhà…
    Con chim chìa vôi giọng buồn se sắt và khói rơm làm cay đôi mắt
    “Ngày oi ả buồn
    Nhợt nhạt mầu nắng quái
    Khăn hờ hững vắt vai
    Thương nhớ ai mà khăn bật khóc
    Giọt dài ,giọt ngắn”
    Nhưng thật ra là trong lòng quay quắt nhớ thuơng ai…?

    • Thùy dương

      Cám ơn Nguyên Thủy hun khói đốt đồng là một hình ảnh quen thuộc ,buồn ,lãng mạn và khó quên với những người đả từng gắn bó với nương rẩy .ruộng đồng…Đúng không nguyên Thủy?
      Thân tặng Nguyên Thủy và cả nhà bài hát mà TD rất thích…

  8. Meocon

    Nỗi niềm dzữ ta? Gió ngược thì …quay lợi…đi Thùy Dương! Hì

  9. Nhỏ

    Ôi TD iu… bài thơ thật là nỗi lòng,
    Ruộng lúa trổ đòng đòng
    Đã chín
    Đã gặt
    Đã phơi
    …..Đã xơi…(í quên…chưa xơi)
    Mà tình thì chơi voi dang dở, sao mà tôi rứa ko biết nữa hen TD, để chị Nho tính cho.hic hic

Hãy gởi những lời bình luận thân thương đến với mọi người.

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.