Trầm Tưởng- NCM
Gió chùng êm bước ngày xiêu,
Rừng thu chừng đã hắt hiu bóng chiều.
Lá vàng rơi lối tịch liêu,
Trăm năm ta vẫn ấp yêu dáng buồn.
Người qua cầu- nước xuôi nguồn,
Còn nghe vọng tiếng nước tuôn theo chiều.
Ngày tàn- hút dáng người yêu,
Ánh chiều chợt tắt, phiêu diêu cuộc tình.
Giờ ta còn chỉ một mình,
Đêm thu thương nhớ bóng hình người xưa.
∞∞∞

