Các anh chị và các bạn thân mến.
1.- Đêm vũ trường
Vũ trường “Space” nóng lên từng cơn với Ngọc Sương kiều nữ, đẹp man dại rừng xanh hoang đảo và khêu gợi như cô gái Ba Tư múa điệu chiêu quân xưa.
Giong ca của Ngọc Sương đang làm đắm say bao người trong ánh đèn mờ ảo:
Ta đuổi tình xa khơi
Quên đôi môi gọi mời
Em còn buông tiếng hát
Giữa bóng lẻ đêm côi
Ta còn nhau mùa đông
Bên đôi vai ngại ngần
Đóa hồng nào sương đẫm ?
Khi người về xa xăm
Tiếng hát nhẹ nhàng tình tứ ru hồn qua điệu Tango của nàng đã làm bao chàng trai say đắm thì giờ đây đã chuyển sang điệu Mambo cuồng nhiệt. Cả vũ trường chao đảo lắc lư theo những đường nét mềm mại nhưng rực lửa của Ngọc Sương.
Ngọc Sương rời sân khấu, trở về với bàn dành cho ca sĩ . Những đồng nghiệp chúc mừng nàng với những lời ca ngợi tốt đẹp nhất, đây là một nét đẹp và hiếm trong môi trường cạnh tranh nóng bỏng nầy. Ở đây, hầu như đã thành một ước lệ, tất cả đều động viên nhau để lên tinh thần sau những đêm dài thức trắng.
– Ngọc Sương, bồ thấy gì không ?
– Gì nữa đấy Thúy Mai ?
– Đấy, anh chàng của bồ đang chăm chăm vào bồ kià.
Ngọc Sương vờ hỏi nhưng thật ra nàng đã thấy hắn từ lúc lên sân khấu hát. Cũng vẫn cái bàn nhỏ trong góc đã được đặt trước vào những đêm lẻ trong tuần. Vẫn chai Rémy Martin quen thuộc trước mặt. Khuôn mặt hắn xương xương, có vẻ buồn với đôi mắt sâu thẳm. Nhưng ánh mắt của hắn có một luồng nhỡn quan cực mạnh như xuyên suốt tâm can người đối diện. Hắn có cái vẻ lịch lãm, phong trần lãng tử hơn là một tay ăn chơi của vũ trường. Tuy chưa bao giờ hắn ngỏ lời khen tặng nàng nhưng nàng cũng không khó để nhận ra ánh mắt si mê của hắn giành cho nàng và những chiếc bông hồng nàng nhận được từ hắn .
Mỗi lần như vậy, nàng chỉ biết nhìn hắn và gật đầu cám ơn từ xa. Ánh mắt sâu thẳm của hắn làm nàng bối rối nên nàng ngại ngùng không muốn gặp hắn.
Đêm nay cũng vậy, nàng cũng vừa nhận được một đóa hồng nhung đỏ thẫm. Dù sao thì nàng cũng rất vui và xúc động. Hắn vẫn là fan đặc biệt của mình, dù hai người vẫn giữ khoảng cách.
Hôm nay, vũ trường sôi động hơn bình thường. Có rất đông khách lạ trẻ tuổi , họ có vẻ khá ồn ào, nhưng chuyện đó cũng chẳng có gì lạ, đây là vũ trường mà.
Đã tới bài hát của Ngọc Sương. Nàng bước lên sân khấu với một ca khúc chachacha sôi động. Nàng vừa dứt tiếng hát thì tiếng “bis” vang liên tục bên dưới, nàng phải hát tiếp hai bài nữa rồi mới bước xuống dù tiếng “bis” vẫn không ngớt.
Ngọc Sương vừa xuống bàn thì một số thanh niên kéo tới. Họ rất đông , đứng lố nhố chung quanh bàn của nàng, ai nấy cũng đều có vẻ phấn khích mặc dù họ vẫn không làm gì thái quá .
Một người trạc cỡ trên hai lăm tuổi bước tới trước mặt nàng, đôi mắt đỏ ngầu vì rượu. Một người khác vội vàng trao cho anh ta một nhánh hồng đồng thời với một ly Cognac. Anh ta cầm nhánh hồng, nhìn nàng rồi nói :
– Em hát hay lắm, lại đẹp tuyệt vời nữa. Anh tặng em và mời em uống với anh ly rượu này nhé !
Hắn vừa trao nàng nhánh hồng lại vừa đưa ly rượu. Nàng nhận cành hồng rồi lên tiếng :
– Xin cám ơn anh, nhưng thật là em không biết uống rượu.
– Không biết uống ?
Hắn hỏi lại với vẻ khinh khỉnh. Rồi hắn lại giương đôi mắt đỏ nhìn nàng :
– Không sao, anh mời em nhảy một bản nhé, em đừng nói là không biết nhảy đấy !
Dĩ nhiên nàng có thể nhảy với anh ta nếu nàng muốn. Nhưng quả thật là nàng không thích chút nào cái lối ra vẻ cha ông của người nầy.
Đám đông sau lưng anh ta hét lên : ” Nhảy đi, nhảy đi ”
Ngọc Sương cảm thấy máu sôi lên, bản tính tự ái cố hữu trổi dậy, nàng không thích ai bắt nạt nàng cả.
– Xin lỗi nhé, hôm nay tôi mệt.
– Không nhảy thì vào đây làm gì hả ?
– Tôi là ca sĩ, không phải cave, anh nhớ cho.
Nàng vẫn cố gắng giữ lịch sự tối thiểu, dù rất bực bội. Bảo vệ đâu sao không lại giải thoát cho nàng nhỉ . Những đồng nghiệp bạn nàng sợ hãi đã lãng xa vào hậu trường.
Người con trai, có vẻ là một công tử cầm đầu nhóm thanh niên ăn chơi trác táng, bị bẻ mặt vì lần đầu tiên bị một người đẹp từ chối. Mặt anh ta tím lại, rồi đột nhiên anh ta giang thẳng tay lên tát vào mặt nàng. Ngọc Sương vội cúi đầu né tránh và định bỏ chạy. Nhưng một bóng người xuất hiện, rồi một cánh tay đã chụp tay gã thanh niên lại. Gã thanh niên vùng vẫy nhưng không thể thóat được bàn tay cứng như sắt của người kia.
Chính là Hắn. Hắn đã xuất hiện đúng lúc để cứu nàng . Nghe lộn xộn, những nhân viên bảo vệ kéo lại nhưng đã trễ. Đám đông đã ùa vào tấn công Hắn . Một chai rượu đập vào phía sau đầu hắn vỡ toang. Hắn không quay lại, chỉ nghiêng người quất một đá ngang hông, tiếng hự và một bóng người bay đi. Cuộc hỗn chiến bắt đầu. Đám thanh niên vây quanh Hắn và tấn công Hắn bằng mọi thứ có thể. Hắn không hề tỏ vẻ sợ sệt. Hắn tả xung hữu đột như cọp dữ giữa đàn dê. Tuy phải đối phó với đám thanh niên nhưng hắn vẫn không quên bảo vệ Ngọc Sương, vì nàng đã ở lại với Hắn. Nàng muốn ở bên cạnh hắn, người đã che chở cho nàng.
Đèn đuốc bỗng tắt phụt, cả vũ trường tối đen.
Ngọc Sương chỉ còn nghe một tiếng thì thầm bên tai nàng ” Đừng sợ!”.
Rồi nàng như bay bổng trên đôi tay của Hắn trong màn đêm đen nghịt.
(còn tiếp).

Có người gởi cho tui tấm ảnh cuả Hắn và Ngọc Sương nè, có ai xác nhận có phải dzậy hông ta ???

Uý trời…Ngọc Sương “cồ” dữ dzẫy na…?
Hình như “Hắn” và Ngọc Sương đang đi chơi ở Hà Nội…?
À há,,, hèn chi thấy trên tấm bảng có chữ phố gì gì đó!
Chắc hát xong ở vũ trường Sì Gòn rùi bay ra Hà Nội đi dạo dzới Hắn 🙄
Hổng biết ai bảo vệ ai dzẫy anh Tào Lao…?Ít nhứt là lúc gió mạnh cũng núp được…?
Trời, trống trơn dzậy mà còn chỗ đâu mà núp ? 😆
Dzẫy nên mới có câu :” Ngộ biến phải tòng quyền” …đó anh TL..?
Mấy cha rủ nhau đi vũ trường rùi lú lẫn hết sao mà ra dzià mặc chung 1 áo dzẫy ta ??? 🙄
Anh em nẫu lơ đễnh chút, sao Bậm Trợn biết mà hổng nhắc ngừ ta hé???
X………………………………………ấu :rol:
Nhắc rầu, nhưng nẫu hổng nghe, nẫu im ru hà 😦
hè hè… tậu!
Hổng lẽ tui lột áo seo ta? 😆
Hêhê, cái nầy nẫu kiu là…tông xuyệt tông…
Tông đơ cạo trọc đầu 😦
Trúc Sơn chờ để xem các phần kế tiếp đây anh Nguyễn Đức Diêu.
Không khí của vũ trường thì luôn là muôn màu muôn vẻ tùy từng loại vũ trường chủ trương, như tour cổ điển, discothèque sôi động v,v… Và đó luôn là đề tài hấp dẫn. Thế thì anh Diêu sẽ dẫn chúng tôi theo hướng nào đây? Đúng là anh đưa đề tài này làm chúng tôi nôn nao chờ đợi. Cũng khổ chớ, phải hông anh bạn?
Anh Diêu ơi, Trúc Sơn hiểu là “không vào hang hùm sao bắt được cọp con”, vậy nên hẳn là anh thường lui tới khiêu vũ ở chốn vũ trường? Anh cho Trúc Sơn thật lòng xin hỏi là anh thích giải khuây bằng nhạc tour cổ điển hay nhạc disco? Nếu là nhac tour thì anh “đi” mướt mát điệu gì nhứt hè?
Chúc anh mau bình phục.
Mến.
Nhạc nào cũng hay hết, cho nên gặp nhạc nào xào nhạc nấy TS ơi, có dzui là phái rầu, lựa chọn gì nữa. Cám ơn TS nhé !
Lâu lâu đi vũ trường cũng dzui, nhưng mà đi nhiều quá cũng dễ…ghiền lắm. Nhất là đi một mình, coi chừng có ngày dọn nhà ra đó luôn …hic hic
Ừa, nên thay đổi chứ đi vũ trường nhiều quá cũng dễ…ghiền !
Ví dụ hôm nay đi vũ trường,,, ngày mai đi cà phê Lú, ,,ngày mốt đi cà phê chòi … 🙄
Dzẫy sau khi đi café chòi rầu đi đâu..?
dìa nhà nghỉ mệt gồi mai đi típ.
ai cho dìa nữa mà dìa !
Dià nhà hổng cho thì ở chòi luôn !!! 😦
Chòi chỉ ở được ba bữa thâu à !
Lơ Ngơ dùng từ nhạy cảm qué…nhà nghỉ
Thì cũng dúng bạn của tui hay dùng từ “nghỉ lấy sức” đó mà NT wơi 😆
Ờ hén…Nghỉ lấy sức tượng hình hơn nhìu…Hi..hi…
Còn 1 ngừ nữa hay dùng từ ngủ lấy sức he he he
Cao thủ nào dzẫy anh Hũ Chìm…?
Cái lão Khà Khà đó chớ ai nữa 😆 😆 😆
Chắc quynh KK hết sức rầu nên mới ngủ lấy sức dữ dzẫy chứ… anh Hai Lúa ảnh cày sâu, cuốc bẫm mà có cần lấy sức gì đâu…
Đương ngủ tui bỗng giựt mình
Nẫu đang chọt chẹt- tui làm thinh cho rầu!
Tui nghèo, dính dự gì đâu?
Bãi cha, ngủ tiếp cho rầu…phẻ hơn……….!?…khà khà…
Gửi quynh KK..
Đương không noái chiện giàu nghèo…?
Noái chiện lấy sức để trèo cây cao…
Nếu quynh sức lực hư hao..?
Leo trèo hết hứng thì dzào ngủ đi…
Đững đi nhà nghỉ làm chi…
Hũ Chìm quậy lém cây gì cũng leo….
Tào Lao cũng cố bám theo..
Lại quên lọ thuốc ..làm seo bi giờ..??
Ba Trời mang thuốc xe-cua,
Anh Năm rượu rắn trườn qua dốc sầu..
Qua rầu..bải hoải gì đâu..
Thôi quynh cứ ngủ âu sầu làm chi…?
Hắn là ai vậy ta ? cái tên nghe quen quen 🙄
Chắc chắn…không phải Hũ Chìm rồi.
Hừ hừ hừ ,,,Biết rầu 🙄
Trong nầy nhiều Hắn lắm đó
Dzẫy có nhìu Ngọc Sương hông…?Nhìn quanh nhìn quất có thấy ai đâu…?!!!!
…”Chính là Hắn. Hắn đã xuất hiện đúng lúc để cứu nàng .” Ha ha ha Anh hung cứu mỹ nhân . Hắn là ai ? là Nguyễn Đức Diêu tuy hơi …ròm nhưng đã từng hạ đo ván 2 dzõ sư Xuân Đen và Nguyễn Phước .Hic hic hic không biết bây giờ có còn làm anh hùng như ngày xưa không hả Diêu ?
Mời nghe Đêm Vũ Trường với tiếng hát Mỹ Huyền.
Truyện hấp dẫn quá nhưng nghe Hai Lúa giới thiệu về thành tích võ nghệ của t/g…chiều tím…ái ngại…Xin lỗi, ái mộ vô cùng…
Hai Lúa lúc nầy chắc là nên đổi nghề làm MC để “nổ” cho đã . NĐD trói gà không chặt nữa chiều tím ơi, quánh còn không lại mấy cô nữa chứ đừng nói 2 dzõ sư thứ dữ kia. hê…hê
Dậy đổi tên thành Hai nổ! Xin lỗi…Hai Lúa
Nổ gì được nữa Chiều Tím ơi , hic hic hic bây giờ … lép rầu.
Cũng ráng làm anh hùng “kéo” mỹ nhân nên mới lọi xương vai, móp xương sườn đó bác Hai Lúa ui.
Diêu à , hạ đo ván 2 võ sư không phải là đấm đá mà hạ đo ván 2 trận đấu … Bóng Bàn đó Diêu ơi .
Chào Nguyễn Đức Diêu buổi sáng.
Đúng là bạn mình lại “tra tấn” anh chị em nữa rồi. LIÊU TRAI SÀI GÒN không biết sẽ “liêu” kiểu gì đây? Không chịu cho coi một lúc mà ngắt khúc ngắt đoạn vậy hè! Hình như chơi trò “lấp lửng” là bổn chiêu của anh chàng Diêu???
Thường thì chốn vũ trường là nơi vui chơi sôi động, mới nghe qua tưởng là nơi bát nháo vô trât tự nhưng thật ra thường thì nó cũng có trật tự và nét lịch lãm riêng của nó.
Vẫn biết “Khi trót mang duyên kiếp cầm ca, đêm đêm phòng trà, mang tiếng hát cho người người bỏ tiền mua vui…” của một bài hát tôi không nhớ tựa đề, thật xưa.
Cuộc sống là vậy.
Cũng tội cho Ngọc Sương- Diêu nhỉ?
Vũ trường, đối với xã hội Việt nam luôn là một nơi mà hình ảnh luôn được nghĩ tới một cách mờ mờ ảo ảo như ánh đèn của chính nơi ấy. Là một điểm đến hấp dẫn cho người thích vui chơi qua tiếng đàn , giọng hát nhưng cũng là nơi mà đa phần trong xã hội Việt không thích vì cho rằng từ đó nảy sinh nhiều vấn đề. Ngày trước, dân chơi vũ trường lịch sự hơn, và thường là họ khiêu vũ bằng những điệu nhảy truyền thống. Còn bây giờ, khách thường là giới trẻ và đa phần chỉ nhảy nhót theo điệu nhạc giựt gân và còn thêm nhiều thứ “phụ gia ” khác nữa.
Dù sao, vũ trường là một nơi giải trí không thể thiếu trong xã hội hiện đại.
TCL tội cho cô vũ nữ Ngọc Sương! Vậy TCL có dám…làm” anh hùng cứu mỹ nhân” không?
Phần tui thik vô vũ trường để nhận diện được nét đẹp của phụ nữ VN thời nay, chớ đi rông rông ở ngoài đường hổng biết gì cả, nẫu trùm hết mặt mày nên khó phân biệt 😦
Dzẫy là lúc ở trong dzũ trường là lúc quynh Hũ Chìm tỉnh nhứt…?Hay thiệt…
Còn phải nói nữa 😆 😆 😆
Em chả dám………….noái đâu chiều tím ơi à!?
chiều tím tính gài bẩy để tui sụp hầm hé? Liu liu chiều tím 😆 😆
Anh TCL oánh du kích không hà…nhưng mà hiệu qủa lém…
Hổng ai quánh mà khai dậy ta? Đây ném dìa chiêu: Giết bạn hổng gươm đao?! Nguyên Thủy ơi là Nguyên Thủy!!!