Monthly Archives: Tháng Mười Một 2013

LÁ RỤNG CUỐI MÙA.

Nguyễn Đức Diêu

1. Một đêm vui.

Hà nội, 1991.
Nga cầm ly bia lên ực một cái, vị đắng đắng mát lạnh làm cô thấy thinh thích. Từ một cô gái hiền thục chỉ biết quanh quẩn với mẹ nhưng giờ đây Nga đã quen cùng chúng bạn tối tối rủ nhau đi “học tổ” ở quán karaoke.
Cái Hồng vẫn đang gân cổ lên rống bài “Tình vẫn xót xa “, cái giọng nó chát chúa thế mà cứ giành hát liên tục, gớm !
Đếnn bài hát của Nga rồi, cô cầm chiếc micro lên một cách tự tin. Lúc mới đi hát Karaoke thì Nga cũng khá là run nhưng giờ thì cô cũng quen rồi. Bình thường, Nga chỉ lẩm nhẩm hát theo những bài ca ở tivi và khi đã thuộc giọng , Nga thường hát lớn tiếng những khi có một mình hoặc khi làm việc nhà như giặt đồ, nhặt rau. Giọng ca của Nga lảnh lót, truyền cảm, thật là trời đã cho Nga giọng hát mà ai nghe cũng thấy có cảm tình ngay.
Bên cạnh, chị Hương và Cửu, thằng bạn trai của Nga cùng vỗ tay cổ võ. Cửu còn giả giọng MC giới thiệu :
– Sau đây , kính mời quí vị thưởng thức một giọng ca trời phú với nhạc phẩm “Vì sao đêm “, đây Thúy Ngaaaaaaaaaaa. Nó ngân dài tiếng Nga ra để làm ra vẻ như là MC thật của những buổi ca nhạc mà nó từng đi xem.
Nga cất tiếng hát, tuy giọng còn hơi run run nhưng vẫn hay, càng hát thì Nga càng bình tĩnh hơn và dần dần chủ động được bài hát, ngân nga, luyến láy rất điệu nghệ.
Lúc nầy, nhạc Hoa đang thịnh hành, đi đâu cũng nghe những bài nhạc Hoa dịch sang lời Việt nhan nhản trong những tiệm ” Café- Nhạc compact disc” mới xuất hiện không bao lâu trên đất Hà nội và phong trào karaoke nổi lên như một luồng gió mới thu hút đông đảo giới trẻ tham gia, như để bù lại những thiếu thốn về nhu cầu âm nhạc từ bao nhiêu năm qua.

Tiếp tục đọc

18 bình luận

Filed under Nguyễn Đức Diêu, Tác Giả, Truyện Ngắn

Lá sen “cõng người” và chuyện tình Rùa Hạc giữa chốn thiền môn

Sưu tầm

Rua_Haá

Một phật tử ngồi trên lá sen niệm Phật.

Một lần phạm giới tu hành, Hạc đã bị sư chủ cho “hoàn tục”. Hạc bay đi, Rùa buồn ủ rũ, Rùa đã mất sau ba ngày tuyệt thực. Tình bạn vỏn vẹn 3 năm giữa Hạc và Rùa vẫn được người đời truyền tai nhau khi bước chân vào chùa Phước Kiển Tự (Hòa Tân – Châu Thành – Đồng Tháp). Ngôi chùa ngoài câu chuyện bi thương giữa hai linh vật, thì còn nổi tiếng vì độc hữu loài sen vua “cõng người” chưa từng xuất hiện ở bất cứ đâu trên đất Việt.

Sen “cõng người” trong Phước Kiển Tự

Từ nhiều năm nay, ngôi chùa nhỏ nằm trên vùng Nha Mân, được biết đến là cái nôi sản sinh con gái đẹp nổi tiếng phương Nam luôn tấp nập khách thập phương. Họ đến để tận mắt ngắm loài hoa sen khổng lồ có một không hai trên đất Việt Nam. Và, để trải nghiệm cảm giác ngồi trên lá sen dập dềnh trên mặt nước, tha hồ ngắm đất trời, cây cỏ và những loài cá hiền hòa dưới lòng hồ.

Vì sao lá sen có khả năng chịu đựng trọng lượng của một con người? Vì sao lá sen khổng lồ ấy lại chỉ mọc trong ao một ngôi chùa nhỏ tận vùng Đồng Tháp? Câu hỏi đó, hiện nay đang là đề tài nghiên cứu hấp dẫn và hóc búa của giới khoa học trong và ngoài nước.

Tiếp tục đọc

8 bình luận

Filed under cdnth6875, Sưu tầm

Tin buồn

cdnth6875 vừa nhận được tin buồn
.
Bạn LÊ MƯỜI, sinh năm 1954

Quê quán : Phước Thuận , Tuy Phước , Bình Định
Là cựu học sinh  B2 Năm học 1968-1975 Cường Để Qui Nhơn
Từ trần lúc 5h15 Ngày 28 / 11 / 2013 . Hưởng dương 59 tuổi .
Lễ an táng tổ chức tại tư gia : Tổ 41 , khu vực 6 , phường Trần Phú TP.QuiNhơn
Lễ viếng lúc 13h ngày 28 / 11 / 2013
Lễ di quan 14h Ngày 29 / 11 / 2013
Được an táng tại Nghĩa trang Bùi thị Xuân TP. Qui Nhơn

Nhóm bạn học cũ cdnth6875 xin kính báo với tất cả Thầy Cô và bạn bè.

Xin thành kính chia buồn cùng gia đình bạn LÊ MƯỜI.

19 bình luận

Filed under cdnth6875, Tin buồn

HOÀI CẢM, Độc tấu Tây ban cầm bởi Trương Tất Thọ

 
Những năm cuối thập niên 60 của thế kỷ trước, chàng trai trẻ Trương Tất Thọ, cựu HS Cường Để QN vào Sài Gòn học tiếp. Bằng ngón đàn của mình, chàng đã cộng tác âm nhạc với Đài Phát thanh và sau đó là Đài Truyền hình Sài Gòn để kiếm tiền trang trải việc học ở trường Dược.
Giờ đây “ông trẻ” vẫn còn “ngứa tay” bên niềm đam mê của mình. Mời các anh chị và các bạn nghe bài HOÀI CẢM do “ông trẻ” độc tấu Tây Ban Cầm với cả nỗi đam mê.
Ban biên tập.

13 bình luận

Filed under Tác Giả, Trương Tất Thọ, Video

Đa tình

Trầm Tưởng- NCM

guy
Nghe đồn anh rất đa tình
Giật mình anh bỗng lặng thinh một hồi
Chẳng qua có tiếng mà thôi
Miếng thì chẳng có anh ngồi buồn thiu
Tim anh tan nát vì yêu
Yêu nhiều người lắm! Ai yêu mình nè?

Yêu người, ngỏ lời chẳng nghe
Anh đành câm nín đêm về nhớ thương
Trái tim sao lắm vết thương
Biết bao giờ mới nồng hương tình đầy?
Nếu em nghĩ tưởng tình này
Xin nghe anh trải lòng bày tình anh!

∞∞∞

40 bình luận

Filed under Tác Giả, Thơ, Trầm Tưởng- NCM

Yêu nhầm

Thiên Di-Phạm Văn Tòng

ten_yeu

Cung thần buông mũi tên yêu
Con tim rỉ máu một chiều yêu em
Thiên thần thanh thản đứng xem
Nỗi đau trần thế, đã đem tặng người

Nhớ sao một nét môi cười
Đau sao một bước quay người làm thinh
Tình ơi tình hỡi ơi tình
Gieo chi sai chỗ cho mình xót xa

Tình gần hun hút tình xa
Bờ xa bến cạn điệu đà tình trôi
Con tim cọc nhọn đâm rồi
Đời ngoi ngóp thở tình thôi bạc lòng

Mỗi người mỗi nẻo long đong
Trần gian gió bụi xoáy vòng tử sinh
Tên yêu bắn lộn ân tình
Khiến người ngậm đắng khối tình u mê

∞∞∞

26 bình luận

Filed under Tác Giả, Thiên Di-Phạm Văn Tòng, Thơ

Mỹ Nhân & Hoa Sen

NT (St.)

Lại tiếc sinh nhầm thế kỷ …

HS-1 HS-2

Tiếp tục đọc

21 bình luận

Filed under Hình Ảnh, Sưu tầm

Gặp nhà thơ Hoàng Linh: Phút đầu tiên ấy nay đâu…

Trương Tất Thọ


LogoTTTHôm gặp mặt cựu hs Cường Để 17/11, cùng ngồi chung bàn, nhìn qua trái thấy một chàng thư sinh mang kính trắng hơi bị…dễ thương, trông quen quen. Biết mắt mình kèm nhèm, không muốn bị mang tiếng “thấy sang bắt quàng làm họ”, mãi một lát sau tôi mới “e lệ” hỏi chàng:
-Phải Khà Khà không?
Thế là chàng vui vẻ đáp ngay:
-Em đây! Anh 3T phải không?
Phải 3-4 năm rồi mới gặp lại. Rất mừng..

BỆNH ĐÚNG HẸN, ĐÚNG GIỜ
Trưa nay có việc đi Saigon tôi hẹn Khà Khà lúc 11g gặp nhau. Tôi có bệnh trầm kha suốt 40 năm đó là đúng hẹn, đúng giờ, nếu sai là báo liền để người khác khỏi phiền vì chờ đơi. Vì vậy tôi có mặt tại điểm hẹn lúc 10g45, vôi nhắn tin cho KK biết tôi đã có mặt nhưng xin lỗi vì đến trước 15p. Tục ngữ thế giới có câu: “Không ăn đậu thì không phải là dân Mễ (Mexico), không đi trễ thì không phải dân…Việt Nam”. Vì vậy ai đúng giờ với tôi, tôi rất thích. Và KK đến. Chàng đi với một người nữa. Khi vào bàn tôi, chàng xem đồng hồ và báo “Em có mặt lúc 10g55, sớm 5p”. Quá tốt! Tiếp tục đọc

48 bình luận

Filed under Tác Giả, Tùy bút, Trương Tất Thọ

Giọng của em

Trần Dzạ Lữ

Giong_cua_em

Giọng của em như mật rót vào tai
Dù ở xa anh cũng đành… chết đứng!
Từ Mẹ sinh đến giờ anh mới thấy
Con mắt em đẹp đến… trang đài!

Đêm trở mình nghe nhớ thương ai
Áo lụa mỏng qua đời nhau một bận
Con mắt ấy, phải là mắt Đà Nẵng
Lưu luyến nhìn cho chiếc lá thu phai?

Nghe giọng em, anh lại cứ thở dài
Phải chi ngày xưa mình tìm nhau nhỉ?
Tuổi thanh xuân của anh đâu cùng bí
Khi em về… đời mọc nhánh yên vui?

Giọng của em rất Huế thuở yêu người
Dù em sinh ra nơi Đà thành, núi Ngũ
Uống nước sông Hàn mà sao lạ thế
Giọng nói là Tôn Nữ xứ sông Hương?

Anh đã đi qua trăm vạn nẻo đường
Vai áo bạc, giang hồ xưa mốc thếch
Chưa nhớ ai như nhớ em luýnh quýnh
Một chiều xanh, Tư Mã đánh rơi mình…

Giọng của em là giọng của trúc xinh
Nên ở đâu cũng cơ hồ thánh thót
Trái tim anh thuộc về em rất thật
Hãy cất vào ngăn thứ nhất nghe em…

∞∞∞

32 bình luận

Filed under Tác Giả, Thơ, Trần Dzạ Lữ

Đã lỡ

Nguyên Thủy

Da_lo

Đã lỡ mình mất nhau…
Dẫu qua ngày mưa gió,
Từng chiều trong thương nhớ…
Anh còn ôm niềm đau,

Chẳng hiểu thấu tình nhau…
Ngày xưa sao lớ ngớ..?
Mắt người bao lần đỏ…
Anh như người vô tâm..

Đã lỡ chuyện tình nồng..
Em khơi xa biền biệt…
Anh bây giờ hối tiếc,
Chim trời bay mông lung…

Đã lỡ người trăm năm …
Chiều thu nay nhớ lại…
Một lần em xa mãi…
Lá để cành thương tâm……

∞∞∞

33 bình luận

Filed under Nguyên Thủy, Tác Giả, Thơ

Tình thầy trò

Trầm Tưởng- NCM

co giao

Kính dâng hương hồn cô Điền, người thầy tôi thương yêu nhất đời để tưởng nhớ về cô.

Nhớ ngày nào cô về nhận lớp,
Mái tóc thề buông xõa bờ vai.
Má hồng, môi đỏ, dáng mảnh mai,
Lớp thì thầm: cô mình đẹp thế!
Giọng cô êm như bài thơ xứ Huế,
Lớp ngỡ ngàng, nghe mãi cũng quen.
Lớp: mười ba*, cô: tròn hai mốt,
Tình thầy trò như chị với em.
Hảo, Tiến, Minh, Tòng, Nghĩa, Ái,
Cùng cả lớp, cô thương đều như một.
*
Nhớ có lần rượt chơi vấp ngã,
Té bể đầu, mày mặt máu me.
Cô hốt hoảng, mắt rưng rưng lệ,
Thôi chết rồi! Minh có sao không?
Em đau lắm, nhưng nhìn cô khóc,
Lòng nghẹn ngào ngàn nỗi thương cô.
Vết thương kia chừng như tê dại,
Dịu êm rồi theo nước mắt cô.
*
Nhớ ngày xưa có lần cô giận,
Vì em làm bài toán bị sai.
Cô buồn phiền, còn em xấu hổ,
Chỉ giỏi Văn; Toán chẳng hơn ai.
Em quyết chí trau giồi môn Toán,
Tháng ngày qua, thi Toán đứng 2.
Cô ngợi khen, em cười khoan khoái,
Tình thầy trò đẹp nắng ban mai.
*
Ngày xưa thế! Nay không còn nữa,
Cô ra đi, về chốn vĩnh hằng.
Tiếc thương cô, học trò ngày ấy,
Thắp dâng cô ngàn nén hương nồng.
Giờ bọn em: đứa vợ, đứa chồng,
Vẫn nhớ mãi bóng hình cô thuở ấy!!!

∞∞∞

34 bình luận

Filed under Tác Giả, Thơ, Trầm Tưởng- NCM

Ba mùa

Hoàng Linh

bamua

Tên em mang cả hai mùa
Mùa Xuân tươi sắc gió đùa bướm hoa
Thu hiu hắt cảnh chiều tà
Lá bay như bản tình ca thật buồn
Hai mùa xung khắc tâm hồn
Cái duyên cái nợ chẳng luôn một dòng
Tôi thương em có biết không?
Nên tôi cam phận mùa Đông lạnh lùng!

∞∞∞

26 bình luận

Filed under Hoàng Linh, Tác Giả, Thơ

50 NĂM GẶP LẠI THẦY CÔ XƯA…

Trương Tất Thọ

TTT

Xin giới thiệu:
Dược sĩ Trương Tất Thọ là cựu HS Cường Để Qui nhơn, khóa 1957- 1964. Anh đang sinh sống tại Sài Gòn.
Anh rất vui tính và cởi mở, tuy anh hơn anh chị em chúng ta 11 lớp, song anh không thích chia cách vì tuổi tác với những lớp đàn em.
Mong anh em chúng ta giao lưu vui chơi cùng anh.
Ban biên tập xin hân hoan chào đón anh Trương Tất Thọ.
Ban biên tập.

Nhận lời mời của Trương Văn Dân và Ngô Thanh Hùng, hôm nay 17/11/2013 tôi…chạy Show. Đầu tiên tôi đến café Du Mien Phú Nhuận dự họp mặt văn nghệ sĩ nhân dịp ra mắt tập san Quán Văn số 18, hát tặng Helena nhạc phẩm Aline sau đó 12g tôi “bay show” qua Sông Trăng của nhà thơ Văn Công Mỹ hội họp với anh em cưu học sinh Cường Để gồm cả hai trường nam n.

Tiếp tục đọc

52 bình luận

Filed under Tác Giả, Truyện Ngắn, Trương Tất Thọ

Viên phấn gẫy

Vũ Thế Thành

co_giao

Ăn vụng luôn luôn là điều hấp dẫn. Thường thì ăn vụng chỉ để thỏa mãn nhu cầu ẩm thực chốc lát, nhưng nếu ăn vụng là phương tiện để tìm cảm giác mạnh thì khoái hoạt vô cùng.

Hồi học đệ lục (lớp 7 bây giờ), thỉnh thoảng tôi mang theo đậu phộng da cá vào lớp. Cô giáo dạy lý hóa, trẻ đẹp và ít cười. Bả cười ở đâu không biết nhưng rất hà tiện với học sinh, và tôi thường chọn giờ của bả để hành động.

Động tác che tay đưa đậu phộng vào miệng và nhai cầm chừng để qua mặt đối tượng là điều quá dễ. Tôi không chọn cách đó. Tôi chờ lúc bà cô cầm  phấn, vừa quay mặt vào bảng là tung hạt đậu phộng lên cao, rồi giơ miệng ra hứng. Nhiều lần trót lọt, và tôi yên chí mình là diễn viên xiếc tiềm năng. Tiếp tục đọc

28 bình luận

Filed under Tác Giả, Truyện Ngắn, Vũ Thế Thành

MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM

20-11-13

13 bình luận

19/11/2013 · 1:45 sáng