Monthly Archives: Tháng Mười Một 2013

Viết cho anh… Tháng ngày xa vắng

Kim Loan

Đây là đoạn cuối của hồi ký anh viết cho em :
“… Đoàn người phải đi suốt bốn đêm năm ngày mới đến trại Tổng Binh vào lúc xẩm tối ngày Sáu tháng Tư, Bảy-Lăm. Trại ở trên đỉnh núi cao, tàng cây to phủ kín. Sương núi ẩm ướt suốt ngày, ánh nắng không xuyên xuống nổi thì làm sao khí ẩm bốc lên cho được. Hôm sau, khai báo lý lịch và vật dụng cá nhân xong, chúng anh được nghỉ một ngày. Ngày kế tiếp, chúng anh đi chặt cây cắt lá để làm nhà ở — gọi là lán.
Ngày Mười tháng Tư là sinh nhật của em, món quà sinh nhật anh định tặng em đã nằm lại trên xe ở Tuy Hoà rồi; đó cũng là ngày đầu tiên anh đi nhổ củ mì vác về trại. Mới làm quen với những việc nặng nề nên anh rêm cả người. Mang vác nặng nhọc oằn lưng trầy vai. Chặt cây cắt lá, cuốc đất trồng mì… ”.

* * *

Xa_vang

Tiếp tục đọc

34 bình luận

Filed under Kim Loan, Tác Giả, Truyện Ngắn

Lục bát Nguyễn Đức Diêu

Nguyễn Đức Diêu

trensong

Chiều về.

Chiều về chầm chậm trên sông
Hương bay theo gió thổi lồng tóc em
Ngày mai ai bước qua thềm
Để con phố nhỏ vắng thêm một người.

Hãy để ngày ấy.

Hãy để ngày ấy lụi tàn!
Trăm năm hờ hững mây ngàn vụt bay
Chiều về còn chút nắng say
Tưởng như hơi ấm vòng tay thưở nào.

Mơ xa

mây ru giấc ngủ ban trưa
em còn nhớ tiếng võng đưa sau hè ?
anh từ ngàn dặm lắng nghe
lời yêu của gió vo ve trong lòng

Chiềy Tây Ninh

hoàng hôn ,
rơi chiếc bóng dài
để ta bẻ đoá hoa cài tóc em
nhẹ tìm ,
hương ướt môi đêm
vòng tay khép lại ,
nghe tim thì thầm …

Trời đêm

Trên trời có mấy vì sao
Vươn tay anh hái gắn vào tóc em
Để mà anh thấy trời đêm
Lung linh huyền diệu êm dềm bên anh

∞∞∞

12 bình luận

Filed under Nguyễn Đức Diêu, Tác Giả, Thơ

Tôi tự nhủ với tôi

Thiên Di-Phạm Văn Tòng
Tu_nhu

Tay ôm sương mai tay cài gió lạ
Lòng ôm trăng vàng lòng tan cõi nhớ
Khắc khoải một đời chơi vơi trăm ngã
Tình trao cho em ai đem bỏ chợ?

Mắt ngó mây trời mắt rơi lệ mặn
Môi đong đưa buồn môi tuông tiếng hát
Bốn mươi năm rồi một tôi lẳng lặng
Ngồi khóc tình xa ngọc ngà phiêu dạt

Chân mãi du hoang chân hoàng hôn rớt
Mười ngón chơ vơ ngón thờ thẩn thương
Cứ trách đường dài không ai bỡn cợt
Bụi mốc tình hoang bụi thoảng mùi hương

Tim nghẽn máu tươi tim cười rạn vỡ
Ngăn trái nhạt phai ngăn phải ru đời
Biết còn yêu ai giữa hai nỗi nhớ
Nhìn lại đời mình tâm bịnh buông lơi

Xác khóc hồn tan xác mang cát bụi
Hồn lạc về đâu hồn sầu mặc niệm
Thôi thì tình sông bềnh bồng về núi
Vùi xác lẫn hồn tôi chôn kỷ niệm

∞∞∞

9 bình luận

Filed under Tác Giả, Thiên Di-Phạm Văn Tòng, Thơ

Vẻ đẹp không tin nổi của một dòng sông

St.

song_1

Kiệt tác thiên nhiên có một không hai trên thế giới chính là dòng sông Cona Cristales thuộc khu bảo tồn quốc gia Macarena của đất nước Colombia.

 

song_2

Người ta gọi nó với cái tên “dòng sông chảy từ thiên đường”, “dòng sông huyền thoại” hay “chốn ngâm mình của thần tiên”.

Tiếp tục đọc

2 bình luận

Filed under cdnth6875, Hình Ảnh, Sưu tầm

Thiệp Mời Quán Văn 18

THIỆP MỜI QUÁN VĂN 18

Bình luận về bài viết này

14/11/2013 · 9:05 chiều

Cà phê thơm bên bờ hồ Đà Lạt.

Trần Dzạ Lữ

coffee

Cà phê thơm. Môi em thơm
Chiều qua phố núi anh vờn vớt em…
Se se lạnh phố chưa đèn
Mắt anh vẫn trú, mắt em hẹn thề…
Đôi lần chạm phải si mê
Em trao, anh gửi cần chi phạm trù?
Mình bay vào cõi mộng xưa
Rủ sương khói xuống cho vừa rưng rưng…
Yêu thương ngày ấy đã từng
Sao ta vẫn mới như lần đầu tiên?

∞∞∞

33 bình luận

Filed under Tác Giả, Thơ, Trần Dzạ Lữ

Em và ký ức trong tôi..

Nguyên Thủy

smile

Em tặng tôi nụ cười,
Làm tim tôi bối rối,
Một ngày nắng reo vui,
Cõi lòng tôi lễ hội…

Em đưa tôi sóng mắt,
Nghẹt thở trái tim đau!
Tôi về ôm niềm nhớ,
Mắt chong hoài đêm thâu…

Em rất ngoan bờ vai,
Vòng tay tôi ấm cúng,
Em dỗi hờn vu vơ,
Tôi luống cuống, dạ̣i khờ…

Em ban tôi nụ hôn,
Máu về tim rộn rã…
Hẹn ước mộ̣t đời nhau,
Môi thắm cuộc tình đầu…

Em cho tôi lời yêu,
Tấm thân nồng mật ngọt…
Tôi mê hoài điệp khúc,
Ngàn năm bài yêu em…

∞∞∞

21 bình luận

Filed under Nguyên Thủy, Tác Giả, Thơ

Rượu và em

Từ Mạnh Long (St.)

rượu_n_m

Em hỏi thật anh giữa em và rượu?
Thì anh ơi, anh sẽ chọn bên nào?
Câu hỏi buồn nghe đơn giản làm sao!
Trong một phút anh đi vào bối rối.

Nếu chọn em nghĩa là anh nói dối!
Còn rượu ư? – Anh thấy thật sai lời.
Rượu và em là nắng rớt mưa rơi.
Mà mưa nắng suốt đời luôn tiếp nối,

Rượu trong chiều còn em thì trong tối
Rượu và em là gạch nối của đời anh
Nếu bây giờ em lại hỏi anh!
Thì anh bảo em đừng cho anh ngốc nghếch

Nếu vì men lắm cuộc đời chấm hết!?
Thì trong yêu thiên hạ chết cũng nhiều
Rượu và em là hai nỗi nhớ đáng yêu!
Nếu được chết:
Anh sẽ chết một chiều bên em và có rượu.

Khuyết Danh

∞∞∞

54 bình luận

Filed under Sưu tầm, Thơ vui

Mừng Sinh Nhật – Diệp Kim Chi

B'day2

Ngày 11/11 là sinh nhật của bạn Diệp Kim Chi.
(AKA. Thỏ Con)
.

Toàn thể BĐH trang cdnth6875.org
chúc Kim Chi một sinh nhật

VUI TƯƠI – HẠNH PHÚC.

13 bình luận

Filed under cdnth6875, Tin Vui

Anh muốn

Trầm Tưởng- NCM

anh_muon1

Anh muốn là chiếc cầu
Nâng bước chân em qua
Dòng sông mãi trôi xa
Dáng em đẹp áo hoa

Anh muốn là ghế đá
Tựa đỡ lưng thon em
Anh muốn là bóng râm
Che người em dịu mát

Anh muốn là đá lát
Khắc dấu chân em qua
Anh muốn là vườn hoa
Vui mắt em ngắm nhìn

Anh muốn là tấm hình
Giữ mãi nét em xinh
Anh muốn là đôi kính
Mắt em dịu nắng vàng

Điều anh muốn…hàng ngàn
Ôi! Làm sao có được?
Khi giờ em đã thuộc
Về cuộc đời…người ta!

∞∞∞

21 bình luận

Filed under Tác Giả, Thơ, Trầm Tưởng- NCM

Lá mãi đong đưa

Âu Thị Phục An

Ắt hẳn trong chúng ta không ai còn xa lạ với cái tên “Âu Thị Phục An”
Lâu nay chị bận rộn với công việc riêng, hôm nay chị trở lại với trang nhà với bài thơ “Lá mãi đong đưa ”,…….Mong chúng ta chào đón chị như đón người thân trở về ngôi nhà chung vậy.

thu_xao_xac

lá vẫn gầy trên cành thu biếc
mùa bay nghiêng qua mắt ai buồn
hỏi lòng ơi bây giờ có tiếc
cũng không còn đâu để mà thương

giọt khuya rơi chạnh lòng viễn xứ
vẫn mong manh là em mong manh
trái tim bầm giật mình hối lỗi
cũng không còn đâu dấu yêu anh

ngày tháng qua sẽ là mộng dữ
thuyền trôi nhanh ong bướm bay nhanh
còn sắc hương cũng không thể giữ
một cánh chim bay thấu trời xanh

thu xao xác, ừ, thu xao xác
những lá gầy vàng kỷ niệm xưa
đong đưa mãi cũng tình thoáng chốc
sao quên rồi chiều ấy, trời mưa…

07.11.2013

∞∞∞

38 bình luận

Filed under Âu thị Phục An, Tác Giả, Thơ

CON SUỐI LỒ Ồ

Nguyễn Đức Diêu
suoi-lo-o
 
Những ngày cuối năm 1975.
Đất nước đã hòa bình, nhạc vui trổi ra rả từ sáng sớm đến tối bởi những cái loa phường , xã khắp nơi  để mọi người phải được vui đồng đều.
Tôi làm gì trong những tháng ngày đó ?
Để kiếm sống, tôi cũng theo mọi người, tung ra đường làm “thương mại”.  Tôi lấy mối đồng hồ đủ loại, nhất là những thứ  hai cửa sổ, không người lái để chạy theo các anh bộ đội, ca cẩm bán lại kiếm lời, kiếm gạo.  Thời gian nầy, hàng còn “xịn” nên chúng tôi buôn bán vẫn đàng hoàng, chưa có những màn gạt gẫm kiểu như bán đồng hồ “ô-tô ma-lắc” như sau nầy. Được một thời gian, hàng hóa cũng thưa lần lại thêm chính sách “kinh tế mới “ kêu gọi người thành phố đi sản xuất nên tôi quyết định mình phải làm việc gì để tạo dựng căn bản cho gia đình.  Gia đình tôi có đến tám anh em, tôi kể như là lớn nhất dù tôi có một người anh, nhưng anh ấy không sống chung cùng gia đình.
Tôi bàn với mẹ tôi, sẽ kiếm một nơi nào đó để gia đình về làm ruộng rẫy sinh sống lâu dài vì tình hình nầy có lẽ mình cũng khó mà sống ở thành phố được.
Mẹ tôi cùng tôi về Tây Ninh, nơi có những người  bà con  đã vào sinh sống từ lâu, để nhờ hướng dẫn.  Mẹ con tôi được những người bà con nầy đón rất chân tình dù họ cũng rất nghèo.  Tôi còn nhớ , họ tụ họp khá đông ở nhà ông Sáu- người mà Mẹ tôi gọi là chú họ.  Ông Sáu nói: “ Ngày trước, vì chiến tranh mình đã phải bỏ quê rồi xuống tá túc ở nhà mẹ con nó bao nhiêu tháng trời trước khi vào đây nên giờ mình là người đi trước, mình phải lo giúp đỡ cho mẹ con tụi nó trong lúc khó khăn nầy”.
Mọi người ai cũng rất vui gặp lại chúng tôi :
–  Mẹ con cứ về đây, có gì ăn nấy, rồi từ từ kiếm ruộng rẫy làm, có tụi tui ở đây đừng có lo gì hết.
Mẹ tôi và tôi rất mừng vì đã được những người bà con xa quí mến như vậy nên cũng rất muốn về đó.  Nhưng tôi bàn với mẹ tôi để tôi về trước một thời gian xem thế nào đã.
Vậy là tôi lãnh ấn “tiên phuông” cho việc mở đường tiến về ruộng rẫy nầy.  Tôi về ở nhà Cậu Hai- con của ông Sáu- để được cậu hướng dẫn làm rẫy.  Có tôi thì cậu Hai vui lắm, vì cậu cũng đang tính đường vô núi Bà để kiếm đất làm vườn chuối.
Vài hôm sau, tôi theo cậu Hai vào núi Bà để “khám điền thổ” , xem có mần ăn gì được không.
Núi Bà thật ra có ba hòn núi liền nhau.  Núi Bà là núi ở giữa, cao và lớn nhất.  Bên phía Tây có một núi nhỏ và thấp hơn, cũng liền vào núi Bà, tên là núi Heo.  Về phía Bắc, một hòn núi khác thấp hơn nhưng dài hơn núi Heo được gọi là núi Phụng, cũng dính liền với núi Bà.
Thời gian nầy, nhiều người bắt đầu đi phá rừng làm rẫy.  Rừng thì được cái bằng phẳng hơn nhưng cậu Hai lại nói : Tiếp tục đọc

40 bình luận

Filed under Nguyễn Đức Diêu, Tác Giả, Truyện

Con mắt An Giang

Trần Dzạ Lữ

doi_mat

Có con mắt An Giang
Cứ đợi chờ anh mãi
Là con mắt em buồn
Nhưng thủy chung đến tội…

Ở xa dù không nói
Anh vẫn nghĩ về em
Một người yêu màu tím
Như đã từng yêu anh

Con mắt ấy rất tình
Ngày tháng chong vời vợi
Đêm nhớ rót về anh
Dỗi hờn kia mật ngọt…

Con mắt yêu như khóc
Đôi mắt nói thay lời
Ngày quen em bối rối
Anh giấu sầu đó thôi

Cứ mong mình chung đôi
Mà đời bắt đi mãi
An Giang An Giang ơi !
Thương con mắt biết nói…

Con mắt ấy suốt đời
Không cách nào quên được
Nếu có một điều ước:
-Anh, của riêng em thôi !

( SG, ngày 20.10.2013 )

45 bình luận

Filed under Tác Giả, Thơ, Trần Dzạ Lữ

CUỘC SỐNG TUYỆT VỜI !!! (WONDERFUL LIFE)

Từ Mạnh Long (St.)

Đời sắp hết, mà sao sầu chưa hết?
Bao lo toan, không một chuyện ra hồn!
Ngước mắt trông lên, bụi phấn hoàng hôn!
Trong mờ nhạt, chứa lẽ gì sâu thẳm?

The photos are great, but the philosophy is even better! Các bức ảnh thật tuyệt vời, nhưng những bài học từ cuộc sống còn tuyệt vời hơn nữa!

We never get what we want,
We never want what we get,
We never have what we like,
We never like what we have.
And still we live & love.
That’s life…
Không có thứ ta muốn,
Không muốn thứ ta có,
Không có thứ ta thích,
Cũng không thích thứ ta có.
Thế nhưng ta vẫn sống và yêu.
Đó là cuộc sống…

wONDER_1

The best kind of friends,
Is the kind you can sit on a porch and swing with,
Never say a word,
And then walk away feeling like it was the best conversation you’ve ever had.
Bạn tốt nhất
Là người mà bạn có thể cùng ngồi đung đưa trước hiên nhà,
Không nói lời nào cả,
Vậy mà khi rời khỏi, bạn vẫn cảm giác như đó là cuộc trò chuyện thú vị nhất mà bạn từng có. Tiếp tục đọc

7 bình luận

Filed under Sưu tầm, Từ Mạnh Long

Thất tình

Nguyên Thủy

that_tinh

Rượu uống bao nhiêu mà liêu xiêu…?
Lòng ta quạnh quẽ giữa khung chiều…
Mùa thu vừa chớm sao xơ xác..?
Người khuất xa rồi phố hắt hiu…

Nốc chén rượu tràn thấm cô liêu,..
Phòng trống từng đêm lặng tiêu điều,
Hoa cúc úa vàng màu rượu cũ,
Chiều rồi đêm chỉ mỗi gã liêu xiêu…

Quắt quay nhung nhớ dáng yêu kiều…
Bao ngày ngụp lặn bãi bờ yêu…
Chìm đắm môi người hơi thở vụn…
Đâu rồi tay níu với chân xiêu…?

Rượu cứ uống hoài thân phiêu diêu…
Thẩn thờ nhớ ngày ấy nâng niu…
Như thấy ai về đêm ảo mộng…
Tình ngọt đầy chập choạng cuồng si……

∞∞∞

39 bình luận

Filed under Nguyên Thủy, Tác Giả, Thơ