TÌNH KHÚC TUỔI NĂM MƯƠI

Thùy Dương (Sưu tầm )

kao-son

Rút trong tập thơ Xúc Xắc- NXB HNV 2006

Vướng tình ở tuổi năm mươi
Làm sao lại thế, hả tôi, hả giời?
Trái tim ngỡ hoá đá rồi
Bỗng dưng loạn nhịp bởi người đâu đâu
Tình cờ một thoáng gặp nhau
Người ta cũng chỉ hỏi chào bâng quơ
Thế mà…như bị ma đưa
Ngóng trông ra ngẩn vào ngơ cả ngày
Thế mà… như bị giời đày
Chợt vui, chợt giận, chợt ngây, chợt khùng
Tuổi năm mươi – cũng lạ lùng
Tự dưng chập mạch phải lòng… người dưng

Đọc Tình khúc tuổi năm mươi của Kao Sơn, tôi bất giác mỉm cười. Thật lạ! Tuổi năm mươi vẫn còn tình khúc ư? Tôi bỗng nhớ khổ thơ của Chế Lan Viên viết về tình yêu của tuổi năm mươi:

Anh tặng em yêu chùm hoa sắc trắng
Nhưng khi yêu, anh yêu đỏ hoa hồng
Tuổi năm mươi lòng yêu như lửa đỏ
Mà bên ngoài vẫn cứ trắng như không.

Với nhà thơ Chế Lan Viên, tình yêu của tuổi năm mươi là thế, vẫn nồng nàn, rạo rực; rất đằm thắm, sâu xa pha chút thâm trầm, lắng đọng. Tất cả được giấu trong cái vẻ bên ngoài cứ như không vậy. Còn ở đây, tình yêu trong Tình khúc tuổi năm mươi của Kao Sơn có cái gì khác lạ. Lạ đến nỗi, chính người trong cuộc cũng ngạc nhiên, tự hỏi tôi, hỏi giời:
                                Làm sao lại thế, hả tôi, hả giời?
Theo lô gíc thông thường, tuổi năm mươi chưa lên lão nhưng cũng sắp lên ông, lên bà. Nếu có chập mạch mà phải lòng người dưng chắc chắn sẽ phải giấu kín, phải làm như không có chuyện gì. Đằng này, tác giả lại cứ xưng xưng nói cái điều lẽ ra phải giấu kín ấy bằng giọng thơ hóm hỉnh: nửa như thật, nửa như đùa; Vừa như để tự thú, vừa như để tự giễu mình. Vì sao ư? Điều này cũng thật dễ hiểu, bởi tình yêu vẫn có lí lẽ riêng của nó. Nếu ở độ tuổi đang yêu, thì chuyện phải lòng một ai đó chả có gì đáng nói. Đằng này, ở tuổi ngũ tuần Trái tim ngỡ hoá đá rồiBỗng dưng loạn nhịp bởi người đâu đâu, thì đó quả là vấn đề “không bình thường“. Nhưng, tình yêu chính là một đặc ân của Thượng đế ban cho loài người. Bởi thế, nó cũng không phải là độc quyền của bất cứ lứa tuổi nào. Tình yêu có tín hiệu riêng, ngôn ngữ riêng và cũng có quy luật riêng. Vậy nên, ta cũng không lạ, khi ai đó, ở tuổi năm mươi, mà vẫn vướng tình, vẫn bị sét đánh bởi người đâu đâu.
           Vậy cái người đâu đâu – “đối tác” mà tôi phải lòng ấy là ai? Hình dáng thế nào? Dịu dàng, đằm thắm ra sao? Nhà thơ không hề “tiết lộ”. Tôi ngờ rằng, chính tác giả – người trong cuộc, cũng không thể có câu trả lời, bởi vì:

Tình cờ một thoáng gặp nhau
Người ta cũng chỉ hỏi chào bâng quơ.

           Tình yêu đâu cần rõ ràng đến thế? Chỉ có một thoáng gặp nhau, chỉ qua một tiếng hỏi chào bâng quơ, vậy mà người ta đã gieo sấm, gieo sét trong lòng nhà thơ tự lúc nào. Và như vậy, cái điều tưởng như vô lí, đã hoàn toàn có lí.
Theo tác giả, chuyện vướng tình đến thật ngẫu nhiên, tình cờ. Nhưng có lẽ tất cả lại bắt đầu từ sự ngẫu nhiên, tình cờ ấy. Vâng! Điều gì phải đến thì tất nhiên sẽ đến. Người ta chứ có phải gỗ đá đâu? Đến cỏ cây cũng có tình, huống hồ con người? Vậy thì, việc tôi phải lòng một bóng hồng nào đó cũng là Hạnh phúc- Hạnh phúc được sống lại cảm giác yêu thực sự. Mặc dù có vẻ như tác giả không muốn thừa nhận cái cảm giác hạnh phúc ấy nên nói đổ rằng: mình như bị… ma đưa, bị… giời đày. Không, tôi lại nghĩ đó mới là cảm giác thực sự của hạnh phúc, của tình yêu. Chả thế mà mọi cung bậc tình cảm, mọi giác quan của một người đang yêu đều được tôi bộc lộ ra hết đó sao?

Thế mà…như bị ma đưa
Ngóng trông ra ngẩn vào ngơ cả ngày
Thế mà… như bị giời đày
Chợt vui, chợt giận, chợt ngây, chợt khùng

           Ai đã từng yêu sẽ không lạ gì tâm trạng bồn chồn ra ngẩn vào ngơ, không lạ gì tính khí thất thường đến ngây ngô như con trẻ của người đã vướng vào vòng yêu. Người đọc dễ tin, dễ đồng cảm cùng tác giả, bởi ít ra, anh đã nói thật được lòng mình và… nói hộ lòng người.
           Đúng ra, theo lời giải thích của tác giả, thì đây là bài thơ anh làm để trêu trọc bạn khi phát hiện ra bạn mình hình như đang phải lòng… một ai đó. Có thể điều đó là thật. Có thể anh là người vô can. Nhưng khẩu khí, giọng điệu và nhất là cái tình của bài thơ dường như “chống lại” anh. Vì cái điều anh nói ra quá đúng, quá thật – thật như đang xưng tội trước Chúa vậy. Vì thế cho nên, anh vẫn phải chịu nỗi oan Thị Mầu.
           Tình yêu là đề tài muôn thuở, là chuyện của muôn đời, muôn người. Vậy nên, tuổi nào mà chả cần tình yêu và muốn có tình yêu? Trong cuộc sống bộn bề, đầy ắp lo toan, nếu ai đó có một lần trái tim loạn nhịp; có một lần bị… giời đày; có một lần chập mạch vì một người dưng nào đó để rồi nhớ, rồi yêu (có thể chỉ là tình yêu đơn phương), thì hẳn cuộc sống sẽ thi vị hơn nhiều. Phải chăng, đó là chút dư vị ngọt ngào mà tác giả muốn đem đến cho người đọc qua Tình khúc tuổi năm mươi?

Nguyễn Thị Bình – Trưởng khoa Ngữ Văn Trường ĐH Hoa Lư NB

φφφ

99 bình luận

Filed under Bình Luận, Sưu tầm, Tác Giả, Thùy Dương, Thơ

99 responses to “TÌNH KHÚC TUỔI NĂM MƯƠI

  1. Hi hi .Thùy Dương ui .Bài thơ dễ thương lắm đó nha ..
    Năm mươi chưa gọi là già ..
    Năm mươi là tuổi thiết tha yêu nhiều .
    có gì đâu ,một buổi chiều .
    Trái tim rung động, liêu xiêu vì người .
    Yêu rộn ràng tuổi năm mươi ..
    Trái tim loạn nhịp hỡi người có hay .
    Chỉ một thoáng ,trong phút giây ..
    Về nhà rạo rực như ngây như khờ .
    Thôi thì làm ít vần thơ ..
    Gửi hương cho gió ,tim khờ năm mươi ..
    Chúc khỏe ,vui .TD ha ..Thân ái …

    • Thùy Dương

      Anh NAMTHU ơi ,
      ….Gửi hương cho gió, tìm khờ năm mươi…..
      Thùy Dương vẩn thấy “khờ năm mươi “..và ..”gả khờ ngọng nghịu đứng làm thơ”..đều dể thương y chang nhau anh ạ
      Chúc anh NAMTHU vui ,khỏe ạ

  2. que đinh văn

    Cảm ơn Thuỳ Dương đã sưu tầm và chia xẻ ” Tình khúc tuổi năm mươi ” đọc vẫn thấy lâng lâng dù giơ mình đã qua tuổi ấy lâu rồi . Chúc dzui .

  3. Mây Lang Thang

    “Vướng tình ở tuổi năm mươi”
    .
    Shời , 50 tuổi vướng tình có sao đâu ? MLT thấy mấy anh 60 sém vướng um sùm kìa …

  4. Minh Nghuyệt

    Tình cờ ta nhận ra nhau
    Tím màu cau cũ, bạc màu trầu xanh
    Thời gian đánh cắp tuổi xanh
    Tình già gắng giữ long lanh đốm hồng
    Thùy Dương ơi!

  5. Yêu mà…yêu đâu có phân biệt già trẻ lớn bé hay mập ốm chi đâu…khi không…tự nhiên nó bụp trúng ai thì ngừ đó biết liền hà…phải không quý dzị…

  6. Tào Lao

    TL có biết ờ trang mình có người tuồi độ 50 cũng đang bắt đầu iu đóa

  7. Thùy Dương

    Cám ơn Nguyên Thủy ,bài thơ phổ nhạc rất mượt mà và lời thơ củng thật dể thương phải không Nguyên Thủy
    Thùy Dương viết tặng cả nhà bài Khúc Mùa Thu của nhà thơ Hồng Thanh Quang
    Đả biết ta giờ không trẻ nửa
    Sao thương ai ở mải cung hằng
    Lời nguyện củ trên đầu như nguyệt quế
    Đâu chịu nhòa khi tới giửa mùa trăng
    Tôi đả yêu…như chết là hạnh phúc
    Tôi đả quên mình chỉ để nghỉ về em
    Người đàn bà dấu đêm vào trong tóc
    Còn điều chi em mải miết đi tìm
    Tôi đả đến cùng em và tôi biết
    Em củng là như mọi người thôi
    Nhưng chưa hết cuộc yêu tôi đả hiểu
    Em ám ảnh tôi trọn một kiếp người
    Ngay cả nếu âm thầm em hóa đá
    Bầu trời lặng yên củng đả vở rơi
    Mênh mông quá khoảng trống này ai lấp
    Khi thanh âm củng bất lực như lời
    Sẻ chỉ còn quầng thu thuở ấy
    Nổi cô đơn vằng vặc giửa trời
    Người đàn bà dấu đêm vào trong tóc
    Em tìm gì khi thất vọng bên tôi…?

  8. Không có bàn luận gì cả.máu còn chảy, tim còn đập là còn biết yêu…Thế thôi. Bởi sống không yêu là chết mà biết thở.Úng dzậy hông các bạn?

  9. Nguyên Thủy

    YÊU 50…
    Tình cờ quen em anh đã năm mươi
    Nhưng cứ nhớ thương như thuở vào đời …
    Trái tim ngỡ tháng năm hoá đá
    Bỗng dưng giờ loạn nhịp người ơi…

    Tình cờ một chiều ta thoáng quen nhau
    Dù chỉ bâng quơ câu hỏi tiếng chào
    Sao giọng nói tiếng cười đọng lại
    Để đêm về lòng cứ nôn nao..?

    Đừng trách anh yêu lúc năm mươi…!
    Tuổi năm mươi tình vẫn ngời ngời..
    Càng đằm thắm tình sâu tha thiết
    Càng nâng niu tình ấy người ơi…

  10. Nhỏ

    Tình yêu là đề tài muôn thuở, là chuyện của muôn đời, muôn người. Vậy nên, tuổi nào mà chả cần tình yêu và muốn có tình yêu? Trong cuộc sống bộn bề, đầy ắp lo toan, nếu ai đó có một lần trái tim loạn nhịp; có một lần bị… giời đày; có một lần chập mạch vì một người dưng nào đó để rồi nhớ, rồi yêu (có thể chỉ là tình yêu đơn phương), thì hẳn cuộc sống sẽ thi vị hơn nhiều. Phải chăng, đó là chút dư vị ngọt ngào mà tác giả muốn đem đến cho người đọc qua Tình khúc tuổi năm mươi?
    ( Kết 1 câu xanh rờn như ri thì hết ý luôn TD ui ),Cảm ơn TD đã sưu tầm 1 bài ko dư chút nào ) hihi

  11. Nguyên Thủy

    Mời cả nhà cùng nghe..

Hãy gởi những lời bình luận thân thương đến với mọi người.

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.