Nguyễn Đức Diêu
7.- Sương đêm lãng đãng.
Lần trở lại vũ trường nầy, nàng lại cũng có một fan trồng cây si, mà lạ ở chỗ là anh ta cũng ngồi một mình, vào đúng chỗ của chồng nàng ngày trước. Bài hát nào của nàng cũng nhận được một bông hồng từ hắn, y hệt như chồng nàng trước kia. Nhiều khi nàng tự hỏi, đời sao lắm chuyện trùng hợp lạ lùng thế nhỉ ! Nàng và hắn vẫn chưa tiếp xúc trực tiếp, mỗi lần nhận được hoa hồng từ hắn, nàng cũng chỉ gục đầu chào từ xa giống như chào chồng nàng ngày trước. Nói chung, hắn chỉ khác chồng nàng ở khuôn mặt và vóc dáng, còn những chuyện khác thì có vẻ như là hắn đã thay thế chồng nàng trước kia vậy.
Khuya hôm nay, Ngọc Sương cảm thấy vui nhưng hơi mệt sau giờ hát. Nàng bỗng thấy nhớ con, thằng bé giờ nầy chắc đang ngủ say, nghĩ tới con, nàng lại mỉm cười ấm áp, ôi ! Su đáng yêu của mẹ. Trời mưa lâm râm, nàng lái xe chạy dọc theo bờ sông, nàng rất thích ánh đèn vàng lung linh trên bóng nước. Cảnh vật đẹp và buồn man mác như lòng nàng, đêm nay nàng cảm thấy cô đơn. Từ khi nàng trở lại sân khấu vũ trường, cũng đã không thiếu gì những lời tán tỉnh , mời mọc của những tay vương tôn công tử hay của những đại gia thèm của lạ. Nhưng nàng dửng dưng, không hề có một chút rung động với bất cứ một ai. Nàng xem tất cả đều là những lời chót lưỡi đầu môi, không ai có thể so bì với tình yêu của chồng nàng trước kia.
Ngọc Sương vừa định rẽ phải thì thấy xe chạy hơi khác lạ, có vẻ như nặng bên phải. Nàng tấp sát lề , dừng lại và bước xuống xe nhìn, bánh xe bên phải đã bị xẹp.
– Ồ , khổ thật chắc bị cán đinh rồi, phải gọi chú Tư ra giúp thôi.
Nàng không biết thay bánh xe nên tính gọi chú Tư tài xế ra giúp. Khi nàng nhìn lên thì một người đàn ông ở trước mặt nàng.
– Chào cô ! Tôi có thể giúp gì cho cô không ạ ?
Nàng ngạc nhiên khi thấy hắn, người trồng cây si nàng mỗi cuối tuần.
– Chào anh ! Bánh xe tôi bị xẹp rồi !
– Không sao đâu ! Để tôi thay giùm cho cô nhé ! – Hắn nói sau khi liếc nhìn chiếc bánh xe bị xì hơi.
Nàng đứng nhìn hắn xắn tay áo loay hoay thay bánh xe cho nàng trong cơn mưa phùn.
– Cô vào xe ngồi đi cho khỏi ướt.
Nàng cũng muốn vào xe tránh mưa lắm nhưng không nỡ để hắn một mình bên ngoài, dù gì người ta cũng đang giúp mình mà. Hắn có khuôn mặt cũng dễ nhìn, chỉ có hàng ria mép đen làm nàng không thích lắm, nhưng chẳng sao, nàng vẫn luôn tôn trọng ý thích của người khác.
À, sao mình không lấy dù nhỉ, thế mà cũng quên nữa ! Nàng mở cửa xe, lấy cây dù ra che cho nàng và cả cho hắn, có nghĩa là nàng phải đứng sát vào hắn. Hắn mỉm cười cám ơn nàng, và tỏ vẻ vui :
– Ồ, ước gì cuộc đời luôn như thế này nhỉ !
– Anh thích loay hoay dưới mưa lắm sao ?
– Đôi khi trong cuộc đời mình cũng thích ở dưới cơn mưa, như lúc này chẳng hạn.
– Tại sao vậy ?
– Vì cơn mưa này không làm cho tôi thấy lạnh mà lại thấy ấm áp.
Ngọc Sương thật không biết nói sao, nhưng nàng thấy hắn nói chuyện cũng có duyên và nàng cũng cảm thấy một xúc động nhẹ thoáng qua tim.
Rồi chiếc bánh xe cũng được thay xong, nàng thật sự ái ngại khi thấy hắn ướt đẫm và lem luốc dưới mưa đêm.
Kể từ hôm đó, nàng thấy có cảm tình với hắn hơn và cũng đã có một vài lần nàng nhận lời mời ăn khuya cùng hắn. Hắn rất lịch sự và lo cho nàng từng chút. Hắn rất hiểu ý nàng, làm như đoán trước được ý nghĩ của nàng vậy và điều nầy nàng cũng cảm thấy kỳ lạ vì rất giống với người chồng đã quá cố của nàng.
– Ngọc Sương ơi ! Người yêu của bồ hôm nay đến sớm nhỉ !
Thúy Mai ghẹo nàng và Ngọc Sương chỉ cười . Mới khuya hôm qua, nàng đã nhận lời đi ăn cùng hắn và rủ cả Thúy Mai nữa, mọi người đều cùng cảm thấy vui vẻ. Nàng muốn có Thúy Mai để bạn có nhận xét về hắn, tuy là nàng cũng chưa có tình cảm gì với hắn cả.
Thúy Mai từ khi biết bạn bây giờ đã là một góa phụ trẻ thì cũng muốn cho bạn có đôi có cặp để khỏi cô đơn. Nàng thấy người đàn ông nầy cũng được, đàn ông biết ga-lăng chiều chuộng săn sóc phụ nữ là được rồi, như người bạn trai hiện thời của nàng vậy. Và hắn, hắn cũng biết Thúy Mai là bạn thân của Ngọc Sương nên hắn cũng muốn nhờ nàng giúp hắn vì hắn biết rằng tuy Ngọc Sương là gái một con nhưng nàng không hề dễ dàng . ̀ Còn có thể nói rằng hầu như nàng vẫn dửng dưng với hắn dù là hắn đã tìm mọi cách để chiếm cảm tình nàng.
Về phần Ngọc Sương, nàng thấy không có gì phải vội vã. Tuy nàng cũng có một chút cảm tình với hắn, nhưng cũng chưa là gì hết. Bây giờ nàng đã là người phụ nữ một con, nếu có ai đến với nàng thì đó phải là một tình yêu đích thực chứ không phải vì một lý do nào khác. Nàng đã giấu rất kỹ sự giàu có của nàng, vì nàng không muốn người khác nhìn nàng như là một người giữ hũ vàng. Nếu là bạn thì họ sẽ ganh tỵ hay tự ti xa cách và nếu là một người khác phái thì có thể họ sẽ đến với nàng nhưng cặp mắt chỉ thấy những gì phía sau nàng. Ngay cả với Thúy Mai, là bạn thân nhưng cũng chỉ có thể đoán là nàng giàu có nhờ nhìn vào nhà cửa rộng rãi và xe cộ đắt tiền chứ nàng không bao giờ tỏ vẻ ta đây có nhiều tiền.
Chỉ còn vài ngày nữa là sinh nhật của Ngọc Sương, Thúy Mai biết ngày sinh nhật bạn nhưng cô chẳng nghe Ngọc Sương nhắc đến.
– Này, sinh nhật bồ tính làm ở đâu vậy ?
Nghe bạn hỏi, Ngọc Sương cười buồn :
– Mình không tính làm ở đâu cả !
– Giỡn hay sao vậy bồ ?
– Thật đó mà, từ ba năm nay mình đâu có làm sinh nhật nữa .
Nghe bạn nói mà Thúy Mai chạnh lòng, nàng biết rằng nỗi buồn vẫn còn ray rức trong lòng Ngọc Sương.
– Thôi từ nay bồ phải vui vẻ nha, chuyện đã qua rồi bồ hãy quên hết đi, dù gì mình vẫn phải sống mà.
– Mình cũng biết vậy, nhưng sao không có hứng thú gì hết à
– Mốt là thứ tư, sinh nhật bồ rồi phải không, để mình đi hát rồi đêm đó về sớm lại chơi với bồ nhé !
– Vậy cũng được, giờ mình chỉ còn thích gia đình và bạn thân thôi.
(Còn Tiếp)

Ngọc Sương đã mất Hắn rồi hã anh Diêu ?
Mất Hắn kia nhưng giờ có Hắn nầy rồi đó Thúy
-Tui nghĩ Ngọc Sương có cái tim inox?
-Tui nghĩ Ngọc Sương không thích “hàng ria mép đen” của gã thay bánh xe?
-Tui nghĩ Ngọc Sương quá ần tượng với “Hắn” ngày trước? Rồi nghĩ trên đời nay chả ai bằng!
-Tui nghĩ Ngọc Sương giờ quen ai sợ nẫu ẵm gia tài?
v,v… và v,v…
tui còn tính nói nữa nhưng tui thấy nội 4 cái “Tui nghĩ…” đó là đã rối như canh hẹ! Đã mệt cầm canh rồi!!! Ừ mà sao bữa nay tui lo leo bà cố dầy hổng biết? Thôi tui nhờ sự trợ giúp tạc rảnh cho mau:
@ Ngọc Sương là của anh Diêu, có lẽ trúng phóc luôn chớ còn gì? Dậy anh Diêu quơi! Ngọc Sương nằm ở khía nào dậy anh? Anh trả lời chớ hổng được vờ à nhen.
@ Nẫu thường nói “Tam ngu thành hiền”. Huống chi các chàng các nàng nhà mình đông là: Kiến càng, Nhỏ, Gấu, Meocon, Thỏ con, RACROI, Tào Lao, Nhỏ nhẻ, Bậm Trợn, An Khê…cả ông bạn Tứ Chiêu mới dô ở bên bài của anh Lữ tui cũng mời dô hỏi luôn (vì nghe chừng ông này cái dụ phái nữ ổng cũng rành một bụng 😆 ), hỡi quí quynh-tỷ giúp tui coi sao cái tim của em Ngọc Sương khô như củi mục dẫy hữ???
Tui nhức đầu hầu hôm giờ chỉ bí nhiu đó thôi à?!… khà khà…
Ông Khà Khà quoi ! Ông nói làm sao dzậy há ! Ngọc Sương là người đa sầu đa cảm mà ông kiu tim bằng I-nốc-xy-đáp rầu tim khô như củi mục…tội nàng chưa. Nếu mà nàng nghe được chắc buồn lắm, khóc một dòng sông phải khổ thân tui dỗ nữa, tui sẽ kiện ông đó nghen
Hê hê hê,,,
Hôm nay nhà của NĐD dzui như 3 ngày Xưng,,, chúc mừng chúc mừng … 😆
Bữa nay tốt ngày, trời đẹp nữa Mỹ Thắng ui .
Nhờ Nai Con mở cửa rừng gom dzìa đó 😆
He he he,
Hôm nay trời đẹp, Nai Con đi rong gặp được bạn bè nhóm rừng , dzui ghê 😆
Ô, Nai con cũng xuống núi nữa hén, vậy làm bạn với mình đi nghen, mình là Sói con nè
Nai Con xin chào Sói con, mình nhập băng cho dzui nghen !
Híc híc! nhớ rừng quóa!
Nhớ rừng thì hôm nào cùng với Nai Con đi dạo rùng nè 😛
Cho SM đi với, SM sẽ làm tia sáng dẫn đường mỗi khi những cành cây che kín ông mặt trời nhe….
Ahhhh… vậy thì hay quá,,, đông vui ,, lại khỏi sợ MA .
Bé Sao Mai cho chòe theo với, vì chòe cũng…sợ MA 😦
Nghe chị Choè nhắc đến MA làm SM cũng sợ luôn nè….hic! Hic!
Còn nữa, Nai con với chị Choè nhắc đến Ma chi….làm em….nhớ…..hic! Hic!….
Nín đi bé Sao Mai, bé híc híc làm chòe khóc theo đây nè…híc híc…vì chòe sơ…MA XÓ quá hà, híc híc
Lâu ngày bạn bè vào trang nhà chơi cho đông vui mà Chích Choè không vui vẻ chào đón, sao lại bảo “Nhờ Nai Con mở cửa rừng gom dzìa đó” ?
Aí chà dzậy là công của một mình Nai con sao ta?Công …”bự” à nha!Chúc mừng !Chúc mừng!
LILAC là ai ? Sao giống tên một người bạn tui quá dzậy . Cho tui biết tí xíu được không ?
He he he,,, ở đây là bạn chung mờ,,,cái tên LILAC hay đó nghen 😆
Chào Thúy. sân nhà là sân chung của mọi người, tất cả ( trừ Thúy vì chòe chưa quen) đều là bạn &bè của chòe thì tại sao chòe không vui? Chơi một mình chơi dzí ai?! Còn đón thì có mấy ông ác… 😆
Hình như tháng bảy âm vẫn còn, chòe đi giựt… đây! Thúy ở chơi và nhớ đừng gọi tên chòe nữa nghen, cám ơn 😀
Vậy a ? Thúy cũng là bạn bè đó mà,,, chỉ vì người mới thôi mà, mong mọi người thông cảm vì bản tánh Thủy thấy sao nói vậy (vì Thúy nghĩ đây là sân chơi chung) . Thế thì từ nay chúng ta chới với nhau thân thiện và vui vẻ nha .Thúy xin chào mọi người
Wan hô Chích Choè, wan hô Thuý, Wan hô tất cả cùng là bạn bè.
Thân chào anh NĐD
Nhà “Hắn”…úy quên, nhà anh hôm nay đông vui quá 😆
Theo An Khê, anh viết “Lieu trai…” có lẽ trước 75…Một thời đầy mộng mơ và thừa lịch sự…Đang đến giai đoạn hồi hộp và hấp dẫn tự nhiên “còn tiếp”…
Chúc anh những ngày ở quê nhà nhiều niềm vui và hạnh phúc
Chào An Khê !
An Khê nhận xét có phần đúng, truyện tuy thời điểm là bây giờ nhưng âm hưởng lại của ngày xưa, nhưng Liêu trai mà…
Cám ơn An Khê, chúc sức khỏe nhé !
Bớ cái anh Diêu…bông kia …dziết dzì nhí nhí …làm Meocon hầu hộp quá hà…(nè ..đững nói Hắn1 đi…rầu Hắn 2 …đến và…cứ thế tới Hắn .n.. nha!.).Nhỏ hù cho Hắn sống lại kia nè….
I’ mèn ơi ! Bữa nay sở thú mở cửa lại hầu nào hổng biết dzậy ta, Mèo rung ….quên Mèo con cũng xức hiện nữa hén …quan hô …hô …hô
Hắn nầy chưa chit đâu mà, chit chỗ khác chứ về đây ai nỡ để cho chit sớm thế…
Mình đi quài mà sao cái lốp xe hổng xẹp thử có ai sửa dùm hông ta!
Xe Nhỏ nhẻ mà xẹp lốp thì đời nhỏ cũng tiêu luôn . Hì!hì!!!
Đúng là Réc rấu!(lâu quá hông gẹp -Meo chào anh Réc rấu nha! hì..hì,,)
Mắt mũi leo nheo mới đọc cứ tưởng – Meo cào Réc rấu . Còn đòi kẹp hông nữa chứ … Sao ? chưng đã xẹp chưa ?
Chời …cái giọng Réc rấu bữa ni sao giúng HH dzữ dzậy ta?Cổm ơn…chưng dzẫn còn mập ú hà bác Réc rấu quơi! hu..hu..hic..hic..hu..hu
Trời quoi, chưn mèo nay thành chưn…cọp rùi hả chời !
để gấu chỉ cho nè…trước khi đi Nhỏ Nhẻ lấy kim đâm cho nó xẹp từ từ đi… 😆
Sời, sao hôm nay Gấu có độc chiêu dzẫy ta ???
Diêu chỉ lo cho Ngọc Sương thâu hà … 😆
ủa sao wuynh Tào Lao biết bí mật đó dzẫy ta…
Tậu Nhỏ nhẻ,hi hi!
đửng lo…gấu mới chỉ cho NN chiêu độc rầu…hehehehe
híc híc! dzẫy là xe hổng được xẹp lốp..rùi!
Nẫu bị đụng xe dzẫy mờ hổng thấy ai dựng xe dzùm kia nè ở đóa mờ chờ…sửa xe xẹp-Đững hòng nghe Nhỏ nhẻ! hic..hic
ừa há…dzẫy Meocon hỏi anh Diêu coi câu truyện này ảnh viết về thế kỷ mấy đi…
Bớ ….ba hồn chín dzía anh Diêu ….bông ..ơi hỡi Diêu …bông….(ảnh đang lãng đãng sương đim rầu!)
hahahaha…ai biểu Meo hú hổng đúng tên chi…
Ai kiu tui đó ?
Dễ mà, cứ lấy đinh gài trước khi đi là được à Nhỏ Nhẻ ui
Gấu không biết nói gì sau khi đọc bài liêu trai chí dzị….quên…Liêu trai SG của anh…thôi thì gấu gởi anh cái này đặng anh đọc cho dzui hén…(không dzui cũng phải ráng dzui à…) 😆
Góp thêm một chút lửa tình
Từ tay nhẹ thử phiêu linh ngọt ngào
Coi như một thoáng chiêm bao…
…….
Mượn mành sương mỏng khoác vào dáng thu
Vay thêm lời hứa…phù du
Níu vầng nhật nguyệt về ru bóng hồng
Mây trời trải gót hài cong
Hái sao rắc lối đường vòng…thiên thai
…dìu nhau vào mộng…liêu trai….
………
…..
!!!!!!!!
Trời …Trời. Đúng là có Gấu là có thơ . Kiểu này ông Diêu viết liêu trai cho tới chuyện thứ 1001 quá Gấu ơi ?
Nếu như vậy thì khi ông Diêu viết xong thì tay có bị làm sao không ha…
Có sao thì….có dịp ở lại cùng mưa Sì Goàn…chớ méc mớ gì đâu nà!
ừa hén…vì… “trời không mưa anh cũng lạy trời mưa” mà….
Hơ hơ hơ,,,,lạy trời mưa,,,ở lại cùng mưa Sì Goàn lâu quá sẽ bị mất dzốp 😦
Seo bác Tào biết gành dzữ dzậy?
Đúng rồi Tào Lao ơi, phen nầy dzìa lạng quạng thành hôm-lếch quá !
Hôn lếch là gì dzẫy anh Diêu….bông…(bắt chước Meocon)
He! Hôn lếch là dzừa lếch dzừa hôn 😆
Tào lao nầy thiệt là…tào lao mà, nhưng mà cũng …hơi hơi đúng…hi hi…
Hê hê….ý gấu nói dzẫy đó…. 😆
hic…
Lạy trời mưa rầu uống thuốc cảm hết tuần lễ Gấu ui, thâu thâu sợ rầu !
Trời…vậy là bữa đó dzìa anh bị cảm thương….à không….bị cảm hả anh….cái đó là tại anh…ai biểu anh lạy trời mưa xuống mần chi…. 😆
Hê hê, Gấu đâu có hôm ấy để nhìn “Hắn”, úy quên…anh NĐD …Ươc gì hôm ấy trời mưa. Hai ta chung áo ( mưa) cùng đưa nhau…dzìa…hêhe
Gấu có thấy hôm ở cà phê bar anh Diêu nói câu “trời không mưa anh cũng lạy trời mưa” khi chở nàng dzìa đó…(hèn gì tối đó mưa lớn quá…)
Meocon đi Xì Goàn dìa chưa ?
Nghe nói Meocon đang ở nhà lo cho cái chưn bị đau đó RACROI .
úng dầu ó! cái chưn mèo ui chao….bự!
miễn sao dzòng 2 hổng bự là được rầu hén Nhỏ Nhẻ…chít cha…dzọt!…
Aí chà …chị Gấu nay ngon há….dzọt nhanh bằng Meo hông dzệ?
hổng bằng nhưng hôm nay Meo đau chân nên…hổng ngán! hêhêhê…
hic..hic..thấy nẫu đau…ăn hiếp nha!
Để Nhỏ chờ ông Diêu dzô Nhỏ phỏng vấn dùm cho Gấu nhen ? 😆
ừa…gấu nhờ Nhỏ đó nha
Nhỏ : Lâu lâu lâu thì ta mới nọi một lần…nhưng mà Nhỏ nọi có lý lém đó à nghe
HaHa Anh Diêu Nọi tiếng Huế mà Nhỏ cứ tưởng nói tiếng của núi rừngTtây Bắc đó chứ ?
Dzẫy là tiếng Huế giống tiếng Tây Bắc rùi, cám ơn Nhỏ vì phát hiện lý thú nầy nghen !
Có Gấu xuất hiện là có thơ, mà lại thâm túy và hay nữa chứ . Còn bao nhiêu kỳ nữa hỡ Diêu ? Vẫn đang tiếp tuc đọc bài của bạn .
Chào anh Rắc Rối… 😆
Chào Gấu ui ! du lịch miền trung một chuyến thật đã phải không ?
Vui lắm anh ui…vì được uống cà phe nè…được 888 nè…..
Hê hê hê ,,,, Gấu iêu đời đột xức, chắc được anh RACROI mời uống cf và đối xử tình bạn chân thật 😛
Tào Lao mua cái mắt kiếng đen, gắn bộ râu dê, quên…râu dzỉnh, chơi thêm cái cây (cây gì cũng đặng) làm gậy là hành nghề được rầu đó…. 😆
Gấu hồn nhiên & vui vẻ lắm Tào Lao ơi . Một người bạn tuyệt vời . Mừng cho bạn X của tui thật diễm phúc .
Anh làm gấu…cảm động quá…cảm ơn anh nhiều nha
….được ăn bánh cuốn Tây Sơn nữa nè … Chúc vui .
…bánh hỏi nữa chứ…rồi uống ly cà phe thứ hai ở GN nữa nè…quên, còn ly sữa đậu nành ở Sút cùi Bắp nữa chứ…
Bánh cuốn Tây Sơn , bánh cuốn Tây Sơn 2 sống 1 chín nữa…no.!
ừa…mai mốt dzìa tiếp nữa nha…
coi chừng mất …eo à nha Gấu!
mất thì…làm lại eo mới….hêhêhê…
Xiệt tình, đang đói mà nghe bánh cuốn Tây sơn nữa. Cho 5 dĩa đi bà chủ quoi !
NĐD ngừ ở đâu mà ăn bánh cuốn TS nhiều vậy cà!
Cho Ngọc Sương nữa đó NN ơi…
Nè nè cái anh Diêu …bông kia…hẩu giờ chắc là chưa ăn bánh cuốn TS thì phải?Dzìa TS mờ kiu 5 dĩa thì chỉ có từ chít tới ngắc ngư …đó nha!Tậu thiệt!
Hôm nay dzui quá, các bạn ùa dzô mình trở tay không kịp luôn…hê hê …để mình gắng dzận nội công kéo cái Lieu chai nầy dài thoàng ra luôn cho dzui nghen, có ai ủng hộ không nè ?
Cám ơn RACROI nghen.
Dìu nhau vào mộng liêu trai
Dù ẩn hiện, vẫn hình hài lối xưa
Yêu nhau trọn một mùa mưa
Xa từ đêm ấy, sao chưa trở về ?
Bềnh bồng trôi giữa cơn mê
Quơ tay ôm bóng, não nề từng đêm
Mơ hồ xa giấc mơ êm
Bóng ai lãng đãng bên thềm sương rơi…
Bóng ai kia Gấu ui…Hù !
Ui cha…hết hồn…đồ wủy nà…
Nhỏ đọc chuyện của anh Diêu mấy kỳ rùi ta ? Nhất định cho tới tập cuối mới la lên , nhưng bi chừ thì hổng chờ được , mà phải la lên dặn dò trước , Bỡi vì sao ha ? Bỡi tác giả đã cho Hắn 2 xuất hiện , Nhỏ phải lên tiếng dặn dò anh Diêu : Nhỏ để cho Hắn sống nhen ? Tậu .
OKơ luôn , thể theo lời iu cầu, cho Hắn sống thêm it bữa nữa. Níu mà hắn en nen sám hối thì cho Hắn sống luôn, còn không thì cho Hén đi cho rầu, dzậy được hông nè Nhỏ
Rất hấp dẫn và lôi cuốn. Nhưng…Ngọc Sương ơi, coi chừng thêm một “Hắn” nữa đang thèm “của lạ” đấy!
Diêu ơi, bây giờ tui mắc đi rồi- Chiều tối tính nghen.
Thân mến.