LIÊU TRAI SÀI GÒN – Sương đêm lãng đãng.

Nguyễn Đức Diêu

lieu trai

7.- Sương đêm lãng đãng.

Lần trở lại vũ trường nầy, nàng lại cũng có một fan trồng cây si, mà lạ ở chỗ là anh ta cũng ngồi một mình, vào đúng chỗ của chồng nàng ngày trước. Bài hát nào của nàng cũng nhận được một bông hồng từ hắn, y hệt như chồng nàng trước kia. Nhiều khi nàng tự hỏi, đời sao lắm chuyện trùng hợp lạ lùng thế nhỉ ! Nàng và hắn vẫn chưa tiếp xúc trực tiếp, mỗi lần nhận được hoa hồng từ hắn, nàng cũng chỉ gục đầu chào từ xa giống như chào chồng nàng ngày trước. Nói chung, hắn chỉ khác chồng nàng ở khuôn mặt và vóc dáng, còn những chuyện khác thì có vẻ như là hắn đã thay thế chồng nàng trước kia vậy.

Khuya hôm nay, Ngọc Sương cảm thấy vui nhưng hơi mệt sau giờ hát. Nàng bỗng thấy nhớ con, thằng bé giờ nầy chắc đang ngủ say, nghĩ tới con, nàng lại mỉm cười ấm áp, ôi ! Su đáng yêu của mẹ. Trời mưa lâm râm, nàng lái xe chạy dọc theo bờ sông, nàng rất thích ánh đèn vàng lung linh trên bóng nước. Cảnh vật đẹp và buồn man mác như lòng nàng, đêm nay nàng cảm thấy cô đơn. Từ khi nàng trở lại sân khấu vũ trường, cũng đã không thiếu gì những lời tán tỉnh , mời mọc của những tay vương tôn công tử hay của những đại gia thèm của lạ. Nhưng nàng dửng dưng, không hề có một chút rung động với bất cứ một ai. Nàng xem tất cả đều là những lời chót lưỡi đầu môi, không ai có thể so bì với tình yêu của chồng nàng trước kia.

Ngọc Sương vừa định rẽ phải thì thấy xe chạy hơi khác lạ, có vẻ như nặng bên phải. Nàng tấp sát lề , dừng lại và bước xuống xe nhìn, bánh xe bên phải đã bị xẹp.

– Ồ , khổ thật chắc bị cán đinh rồi, phải gọi chú Tư ra giúp thôi.

Nàng không biết thay bánh xe nên tính gọi chú Tư tài xế ra giúp. Khi nàng nhìn lên thì một người đàn ông ở trước mặt nàng.

– Chào cô ! Tôi có thể giúp gì cho cô không ạ ?

Nàng ngạc nhiên khi thấy hắn, người trồng cây si nàng mỗi cuối tuần.

– Chào anh ! Bánh xe tôi bị xẹp rồi !

– Không sao đâu ! Để tôi thay giùm cho cô nhé ! – Hắn nói sau khi liếc nhìn chiếc bánh xe bị xì hơi.

Nàng đứng nhìn hắn xắn tay áo loay hoay thay bánh xe cho nàng trong cơn mưa phùn.

– Cô vào xe ngồi đi cho khỏi ướt.

Nàng cũng muốn vào xe tránh mưa lắm nhưng không nỡ để hắn một mình bên ngoài, dù gì người ta cũng đang giúp mình mà. Hắn có khuôn mặt cũng dễ nhìn, chỉ có hàng ria mép đen làm nàng không thích lắm, nhưng chẳng sao, nàng vẫn luôn tôn trọng ý thích của người khác.

À, sao mình không lấy dù nhỉ, thế mà cũng quên nữa ! Nàng mở cửa xe, lấy cây dù ra che cho nàng và cả cho hắn, có nghĩa là nàng phải đứng sát vào hắn. Hắn mỉm cười cám ơn nàng, và tỏ vẻ vui :

– Ồ, ước gì cuộc đời luôn như thế này nhỉ !

– Anh thích loay hoay dưới mưa lắm sao ?

– Đôi khi trong cuộc đời mình cũng thích ở dưới cơn mưa, như lúc này chẳng hạn.

– Tại sao vậy ?

– Vì cơn mưa này không làm cho tôi thấy lạnh mà lại thấy ấm áp.
Ngọc Sương thật không biết nói sao, nhưng nàng thấy hắn nói chuyện cũng có duyên và nàng cũng cảm thấy một xúc động nhẹ thoáng qua tim.

Rồi chiếc bánh xe cũng được thay xong, nàng thật sự ái ngại khi thấy hắn ướt đẫm và lem luốc dưới mưa đêm.

Kể từ hôm đó, nàng thấy có cảm tình với hắn hơn và cũng đã có một vài lần nàng nhận lời mời ăn khuya cùng hắn. Hắn rất lịch sự và lo cho nàng từng chút. Hắn rất hiểu ý nàng, làm như đoán trước được ý nghĩ của nàng vậy và điều nầy nàng cũng cảm thấy kỳ lạ vì rất giống với người chồng đã quá cố của nàng.

– Ngọc Sương ơi ! Người yêu của bồ hôm nay đến sớm nhỉ !

Thúy Mai ghẹo nàng và Ngọc Sương chỉ cười . Mới khuya hôm qua, nàng đã nhận lời đi ăn cùng hắn và rủ cả Thúy Mai nữa, mọi người đều cùng cảm thấy vui vẻ. Nàng muốn có Thúy Mai để bạn có nhận xét về hắn, tuy là nàng cũng chưa có tình cảm gì với hắn cả.

Thúy Mai từ khi biết bạn bây giờ đã là một góa phụ trẻ thì cũng muốn cho bạn có đôi có cặp để khỏi cô đơn. Nàng thấy người đàn ông nầy cũng được, đàn ông biết ga-lăng chiều chuộng săn sóc phụ nữ là được rồi, như người bạn trai hiện thời của nàng vậy. Và hắn, hắn cũng biết Thúy Mai là bạn thân của Ngọc Sương nên hắn cũng muốn nhờ nàng giúp hắn vì hắn biết rằng tuy Ngọc Sương là gái một con nhưng nàng không hề dễ dàng . ̀ Còn có thể nói rằng hầu như nàng vẫn dửng dưng với hắn dù là hắn đã tìm mọi cách để chiếm cảm tình nàng.

Về phần Ngọc Sương, nàng thấy không có gì phải vội vã. Tuy nàng cũng có một chút cảm tình với hắn, nhưng cũng chưa là gì hết. Bây giờ nàng đã là người phụ nữ một con, nếu có ai đến với nàng thì đó phải là một tình yêu đích thực chứ không phải vì một lý do nào khác. Nàng đã giấu rất kỹ sự giàu có của nàng, vì nàng không muốn người khác nhìn nàng như là một người giữ hũ vàng. Nếu là bạn thì họ sẽ ganh tỵ hay tự ti xa cách và nếu là một người khác phái thì có thể họ sẽ đến với nàng nhưng cặp mắt chỉ thấy những gì phía sau nàng. Ngay cả với Thúy Mai, là bạn thân nhưng cũng chỉ có thể đoán là nàng giàu có nhờ nhìn vào nhà cửa rộng rãi và xe cộ đắt tiền chứ nàng không bao giờ tỏ vẻ ta đây có nhiều tiền.

Chỉ còn vài ngày nữa là sinh nhật của Ngọc Sương, Thúy Mai biết ngày sinh nhật bạn nhưng cô chẳng nghe Ngọc Sương nhắc đến.

– Này, sinh nhật bồ tính làm ở đâu vậy ?

Nghe bạn hỏi, Ngọc Sương cười buồn :

– Mình không tính làm ở đâu cả !

– Giỡn hay sao vậy bồ ?

– Thật đó mà, từ ba năm nay mình đâu có làm sinh nhật nữa .

Nghe bạn nói mà Thúy Mai chạnh lòng, nàng biết rằng nỗi buồn vẫn còn ray rức trong lòng Ngọc Sương.

– Thôi từ nay bồ phải vui vẻ nha, chuyện đã qua rồi bồ hãy quên hết đi, dù gì mình vẫn phải sống mà.

– Mình cũng biết vậy, nhưng sao không có hứng thú gì hết à
– Mốt là thứ tư, sinh nhật bồ rồi phải không, để mình đi hát rồi đêm đó về sớm lại chơi với bồ nhé !

– Vậy cũng được, giờ mình chỉ còn thích gia đình và bạn thân thôi.

(Còn Tiếp)

101 bình luận

Filed under Nguyễn Đức Diêu, Tác Giả, Truyện Ngắn

101 responses to “LIÊU TRAI SÀI GÒN – Sương đêm lãng đãng.

  1. Hình đại diện của Thúy Thúy

    Ngọc Sương đã mất Hắn rồi hã anh Diêu ?

  2. Hình đại diện của Khà Khà Khà Khà

    -Tui nghĩ Ngọc Sương có cái tim inox?
    -Tui nghĩ Ngọc Sương không thích “hàng ria mép đen” của gã thay bánh xe?
    -Tui nghĩ Ngọc Sương quá ần tượng với “Hắn” ngày trước? Rồi nghĩ trên đời nay chả ai bằng!
    -Tui nghĩ Ngọc Sương giờ quen ai sợ nẫu ẵm gia tài?
    v,v… và v,v…
    tui còn tính nói nữa nhưng tui thấy nội 4 cái “Tui nghĩ…” đó là đã rối như canh hẹ! Đã mệt cầm canh rồi!!! Ừ mà sao bữa nay tui lo leo bà cố dầy hổng biết? Thôi tui nhờ sự trợ giúp tạc rảnh cho mau:
    @ Ngọc Sương là của anh Diêu, có lẽ trúng phóc luôn chớ còn gì? Dậy anh Diêu quơi! Ngọc Sương nằm ở khía nào dậy anh? Anh trả lời chớ hổng được vờ à nhen.
    @ Nẫu thường nói “Tam ngu thành hiền”. Huống chi các chàng các nàng nhà mình đông là: Kiến càng, Nhỏ, Gấu, Meocon, Thỏ con, RACROI, Tào Lao, Nhỏ nhẻ, Bậm Trợn, An Khê…cả ông bạn Tứ Chiêu mới dô ở bên bài của anh Lữ tui cũng mời dô hỏi luôn (vì nghe chừng ông này cái dụ phái nữ ổng cũng rành một bụng 😆 ), hỡi quí quynh-tỷ giúp tui coi sao cái tim của em Ngọc Sương khô như củi mục dẫy hữ???
    Tui nhức đầu hầu hôm giờ chỉ bí nhiu đó thôi à?!… khà khà…

    • Hình đại diện của NĐD NĐD

      Ông Khà Khà quoi ! Ông nói làm sao dzậy há ! Ngọc Sương là người đa sầu đa cảm mà ông kiu tim bằng I-nốc-xy-đáp rầu tim khô như củi mục…tội nàng chưa. Nếu mà nàng nghe được chắc buồn lắm, khóc một dòng sông phải khổ thân tui dỗ nữa, tui sẽ kiện ông đó nghen

  3. Hê hê hê,,,
    Hôm nay nhà của NĐD dzui như 3 ngày Xưng,,, chúc mừng chúc mừng … 😆

  4. Hình đại diện của An Khê An Khê

    Thân chào anh NĐD
    Nhà “Hắn”…úy quên, nhà anh hôm nay đông vui quá 😆
    Theo An Khê, anh viết “Lieu trai…” có lẽ trước 75…Một thời đầy mộng mơ và thừa lịch sự…Đang đến giai đoạn hồi hộp và hấp dẫn tự nhiên “còn tiếp”…
    Chúc anh những ngày ở quê nhà nhiều niềm vui và hạnh phúc

    • Hình đại diện của NĐD NĐD

      Chào An Khê !
      An Khê nhận xét có phần đúng, truyện tuy thời điểm là bây giờ nhưng âm hưởng lại của ngày xưa, nhưng Liêu trai mà…
      Cám ơn An Khê, chúc sức khỏe nhé !

  5. Hình đại diện của Meocon Meocon

    Bớ cái anh Diêu…bông kia …dziết dzì nhí nhí …làm Meocon hầu hộp quá hà…(nè ..đững nói Hắn1 đi…rầu Hắn 2 …đến và…cứ thế tới Hắn .n.. nha!.).Nhỏ hù cho Hắn sống lại kia nè….

    • Hình đại diện của NĐD NĐD

      I’ mèn ơi ! Bữa nay sở thú mở cửa lại hầu nào hổng biết dzậy ta, Mèo rung ….quên Mèo con cũng xức hiện nữa hén …quan hô …hô …hô
      Hắn nầy chưa chit đâu mà, chit chỗ khác chứ về đây ai nỡ để cho chit sớm thế…

  6. Hình đại diện của Nhỏ nhẻ Nhỏ nhẻ

    Mình đi quài mà sao cái lốp xe hổng xẹp thử có ai sửa dùm hông ta!

  7. Gấu không biết nói gì sau khi đọc bài liêu trai chí dzị….quên…Liêu trai SG của anh…thôi thì gấu gởi anh cái này đặng anh đọc cho dzui hén…(không dzui cũng phải ráng dzui à…) 😆

    Góp thêm một chút lửa tình
    Từ tay nhẹ thử phiêu linh ngọt ngào
    Coi như một thoáng chiêm bao…
    …….
    Mượn mành sương mỏng khoác vào dáng thu
    Vay thêm lời hứa…phù du
    Níu vầng nhật nguyệt về ru bóng hồng
    Mây trời trải gót hài cong
    Hái sao rắc lối đường vòng…thiên thai
    …dìu nhau vào mộng…liêu trai….
    ………
    …..
    !!!!!!!!

  8. Hình đại diện của Nhỏ Nhỏ

    Nhỏ đọc chuyện của anh Diêu mấy kỳ rùi ta ? Nhất định cho tới tập cuối mới la lên , nhưng bi chừ thì hổng chờ được , mà phải la lên dặn dò trước , Bỡi vì sao ha ? Bỡi tác giả đã cho Hắn 2 xuất hiện , Nhỏ phải lên tiếng dặn dò anh Diêu : Nhỏ để cho Hắn sống nhen ? Tậu .

    • Hình đại diện của NĐD NĐD

      OKơ luôn , thể theo lời iu cầu, cho Hắn sống thêm it bữa nữa. Níu mà hắn en nen sám hối thì cho Hắn sống luôn, còn không thì cho Hén đi cho rầu, dzậy được hông nè Nhỏ

  9. Hình đại diện của Kiến Càng Kiến Càng

    Rất hấp dẫn và lôi cuốn. Nhưng…Ngọc Sương ơi, coi chừng thêm một “Hắn” nữa đang thèm “của lạ” đấy!

  10. Hình đại diện của Trần Cát Lân Trần Cát Lân

    Diêu ơi, bây giờ tui mắc đi rồi- Chiều tối tính nghen.
    Thân mến.

Gửi phản hồi cho Meocon Hủy trả lời

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.