Category Archives: Thơ

Giỗ Mẹ


Phượng Lầu hiện đang sinh sống tại Canada, dành nhiều thời gian giúp đỡ cộng đồng phiên dịch , thời gian rảnh thích làm thơ và nghe nhạc, tình cờ vào xem trang nhà và muốn sinh hoạt chung cùng với ACE xin gửi tặng trang bài thơ “Giỗ Mẹ
” nhân mùa Vu Lan gọi là ra mắt làm quen,
Mong các bạn đón nhận Phượng Lầu .

Phượng Lầu

 

Mẹ tôi mất bốn năm rồi,
Sắp ngày giỗ Mẹ bồi hồi nhớ thương.
Chị em từ khắp bốn phương,
Về thăm mộ Mẹ cúng trường hai hôm.

Em trai thì bận bịu luôn,
Nên về giỗ Mẹ sớm hơn một ngày.
Chị Tư đến sớm ba ngày,
Chị lo đi chợ nấu vài
 món ăn.

Vợ chồng dì Sáu tung tăng,
Bay về giỗ Mẹ lăn xăn phụ bày.
Chị Hai Anh Rể đến ngày,
Xế chiều Chúa Nhật lái dài đến nơi.

Chị Ba thì chẳng nghỉ ngơi,
Đi làm bận bịu hụt hơi dọn nhà.
Con trai cùng với vợ nhà,
Ghé ăn giỗ Ngoại thế là phải đi.

Năm Lầu chẳng biết làm chi,
Sai đâu đánh đó rảnh thì làm thơ.
Chồng Năm thì cũng lơ mơ,
Biểu gì làm đó ai nhờ cũng vui.

Mỗi năm có một lần thôi,
Quây quần giỗ Mẹ là hồi tương giao.
Nhờ ngày giỗ mới gặp nhau,
Anh em trò chuyện ăn vào lời ra.

Thế rồi sẽ đến giỗ Cha,
Chị em thăm mộ để mà gặp nhau.
Tuổi đời còn được là bao,
Giỗ Cha giỗ Mẹ dạt dào tình thương.

Công Cha như núi Thái Sơn,
Nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra.
Một lòng thờ Mẹ kính Cha,
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con.

Sep. 22, 2017.

44 bình luận

Filed under Phượng Lầu, Tác Giả, Thơ

NỘI QUY CÔNG SỞ

Dế Lửa (Sưu tầm)

 

Nội quy cấm được mặc quần
bò tới công sở, một tuần trừ lương
Sếp thì đang rất là cương
quyết phải thực hiện chủ trương cái quần
Ai ai mặt cũng đầy phân
vân là không biết có quần thay không?
Rồi phải đeo phù hiệu công
ty ở trước ngực hồng hồng xinh xinh
Mình thì cũng hết cả tinh
thần để làm việc nên mình im ru
Thân thì chẳng khác gì cu
li pha trà nước rồi thu dọn phòng
Buồn ra quán gọi đĩa lòng
lợn ngồi chễm chệ xơi xong rồi về.

∞∞∞

52 bình luận

Filed under Dế Lửa, Sưu tầm, Thơ vui

Vớt

Thùy Dương

Một mình đi vớt hư vô
Vớt bao phiền não , đời hờ hững đau
Vớt lan man giọt lệ sầu
Hoà trong lòng biển bạc đầu sóng xô

Vớt ngày nắng, vớt chiều mưa
Vớt hồn ai vẫn chưa lìa thế gian
Vớt thương đau đã ngập tràn
Nặng hai vai kiếp người tan mịt mù

Vớt lời hò hẹn thiên thu
Nửa đường chợt đứt ,phù du cuộc tình
Vớt hoàng hôn, vớt bình minh
Vớt cơn sóng vỡ toang hình bóng nhau

Vớt hoài niệm , vớt tình sầu
Vớt đầy nỗi trống vắng mầu hư vô…
Một mình trên lớp sóng xô
Mãi mê tôi vớt mây về biển xa…

∞∞∞

57 bình luận

Filed under Tác Giả, Thùy Dương, Thơ

Mẹ Ơi

Dân Phù Mỹ (sưu tầm)

Me_oi
Thơ tình dễ khóc người dưng
Viết về mẹ lại ngập ngừng câu thơ
Lẽ nào con quá thờ ơ
Bởi công ơn mẹ vô bờ đó thôi
Viết về mẹ lệ con rơi
Thấm trong thương nhớ bao lời mẹ ru
Một đời mỏi cánh thân cò
Lõm sâu đôi mắt âu lo miệt mài
Tảo tần gánh nặng đôi vai
Nỗi lo cơm áo đâu ngoài chữ thương
Bao la lòng mẹ đại dương
Dìu thuyền con lướt cánh buồm lâng lâng
Tóc xanh mẹ cứ bạc dần
Cho con khôn lớn bước chân vững vàng…
Một hôm trời chít khăn tang
Mẹ ơi sao mẹ vội vàng ra đi
Lặng bên linh cữu con quỳ
Chừng như tay mẹ ôm ghì thân con
Đôi vai nặng gánh công ơn
Ngả nghiêng côi cút nỗi buồn chênh chao
Khói hương bay tới phương nào
Đem theo hồn mẹ nghẹn ngào lòng con

Trầm Vân

∞∞∞

19 bình luận

Filed under Dân Phù Mỹ, Sưu tầm, Tác Giả, Thơ

Tự Tình

Thiên Di – Phạm Văn Tòng

Rất có thể mùa thu không về nữa
Bởi lá vàng hoá lạ áo em xưa
Rất có thể hạ không còn nắng lửa
Mà mùa đông thì đã cạn cơn mưa

Tôi vẫn đi dòng đời nhiều ảo ảnh
Dưới thu vàng lại gom góp lá xanh
Đời thật lạ,cây đời nghiêng muôn nhánh
Yêu người rồi…chợt thấy tình mong manh

Rất có thể tình trôi theo ký ức
Con chim côi đậu nhành đêm thao thức
Rất có thể yêu đơn phương hết mức
Và già nua nên nhìn đời rất thực

Xuân đi qua buồn như xuân trở lại
Hoa nở tàn mây gió cuốn thiên thai
Đêm nằm mộng thấy người trong kinh hãi
Sáng hồng lên cúi mặt tránh ban mai

∞∞∞

10 bình luận

Filed under Tác Giả, Thiên Di-Phạm Văn Tòng, Thơ

Nắng nóng mùa thu

Trầm Tưởng- NCM

Thu muốn về rồi, hạ chưa qua
Trời cao xanh thắm nắng chan hòa
Cây cối đứng im buồn rủ lá
Trên cành phượng lửa vẫn đầy hoa

Thời tiết năm nay thật thất thường
Mới nửa năm qua bão bốn cơn
Lũ quét cuốn trôi mười mấy mạng
Đá to chồng chất lấp chôn đường

Hết bão lũ mưa rồi tới nắng
Thôn làng thành phố nóng như rang
Ở nhà hầm hập như lửa đốt
Ra đường da cháy nắng chang chang

Điện nước tháng này cao chót vót
Đầy đủ xong rồi lại dư thừa
Hóa đơn xem tới lui muốn ngất!
Kiểu này chắc phải khất lần đưa

Ngước cổ ngó lên trời xem thử
Bao giờ vần vũ trở cơn mưa?
Mát cả đất trời người cây thú
Thu ơi! Thu đã sắp về chưa?

TRẦM TƯỞNG-NCM
(13/8/2007)

16 bình luận

Filed under Tác Giả, Thơ, Trầm Tưởng- NCM

Ước gì

Thùy Dương

Ước gì ta được chết
Chỉ một lúc mà thôi
Chắc sẻ bình yên lắm
Hơn một giấc ngủ vùi

Nếu lạc vào địa ngục
Chẳng biết khóc hay cười
Trái tim ta rệu rạo
Vì quay quắt nhớ người

Giá mà lúc ta chết
Thấy được ai khóc mình
Thấy ai đang hỉ hả
Tim chắc sẻ vỡ tung

Lúc ấy chắc ta buồn
Rồi lăn ra chết mất…
Xem khi mình làm ma
Có vui hơn người thật

Ước gì ta chết thiệt
Chỉ một lúc mà thôi
Để thấy tâm nhỏ nhoi
Của bao người quen biết…

∞∞∞

69 bình luận

Filed under Tác Giả, Thùy Dương, Thơ

Người đã bỏ tôi

Dinh Nam

Người bỏ tôi rồi có phải không ?
Bơ vơ cánh nhạn lạc lưng trời
Cổng đời khép lại thời hoa thắm
Mưa nắng dãi dầu cánh phượng rơi

Người đã bỏ tôi nửa đoạn đường
Cánh diều chao đảo liệng trên không
Gió hổi về đâu con thuyền nhỏ ?
Mặc cơn bão táp giữa tầng mây

Người đã quên rồi câu ước hẹn
Dứt áo ra đi giữa đoạn đường
Để mặc mắt mi dòng lệ đổ
Để mặc con tim rỉ máu hồng

Người đi vui với người bên “ cạnh
Đâu biết nơi đây có suối sầu
Đâu biết đêm về chim Lẻ Bạn
Khắc khoải gọi nhau giưa đêm thâu

∞∞∞

21 bình luận

Filed under Dinh Nam, Tác Giả, Thơ

Quê Ngoại Đìu Hiu 2

Thiên Di-Phạm Văn Tòng

Người xưa nào đâu thấy
Con sông nước vẫn đầy
Ta ngồi nhìn chim bay
Khuất dần cuối chân mây

Mồ mả ông bà đây
Anh em tìm hao gầy
Khói nhang bay hiu quạnh
Ta còn với cơn say

Quét lá vàng bên sân
Ngẩm nghĩ chuyện số phần
Ông bà có hờn giận
Ta lỗi cũng có phần!

Quê ngoại ôi đìu hiu
Niềm riêng xin gánh chịu
Cúi đầu nhìn sông trôi
Ngẩng lên thấy bóng chiều …

Phú Yên 2-2017

13 bình luận

Filed under Tác Giả, Thiên Di-Phạm Văn Tòng, Thơ

Sân trường con gái

Trầm Tưởng- NCM

Sân trường con gái
Mê mẩn hồn thơ
Nhìn xa thẫn thờ
Lại gần ái ngại

Sân trường con gái
Có bóng nàng thơ
Anh mãi mộng mơ
Hồn như khờ dại

Sân trường con gái
Anh mãi đợi chờ
Mất bóng nàng thơ
Đường về…xa mãi!

∞∞∞

25 bình luận

Filed under Tác Giả, Thơ, Trầm Tưởng- NCM

Mưa Hạ Gợi Sầu

Nguyên Lượng Thái

Trời đã thu chưa? lá nhuộm vàng
Gió mang nỗi nhớ gợi mùa sang
Vàng hoe ánh nắng xuyên cành lá
Ngẫm lại thời gian tuổi đã tàn

Mấy chục năm rồi đã cách xa
Tha hương đất khách nhớ quê nhà
Màu hoa phượng đỏ, ngôi trường cũ
Suối tóc em bay dưới nắng ngà

Áo trắng học trò tỏa ngát hương
Tung bay lộng gió khắp sân trường
Phượng hồng rụng cánh trên sân cỏ
Nhặt ép vào lòng mãi vấn vương

Giờ đây cánh phượng có còn không ?
Có nắng vàng lên mái tóc bồng ?
Lối cũ có còn như dạo trước ?
Hay là tất cả chỉ hoài mong !

Mỗi lần phượng nở, ve sầu gọi
Khơi lại nỗi lòng lúc tiễn nhau
Phố vắng chiều nay đầy bóng nước
Mình tôi lẻ bước dưới mưa sầu.
tl 5/7/2017

20 bình luận

Filed under Nguyên Lượng Thái, Tác Giả, Thơ

Trả lại

Thùy Dương

Trả lại trời đêm, mảnh trăng buồn.
Những vì sao lẻ, bóng cô đơn!
Trả nắng hanh vàng, mùa gió chướng.
Tôi cuộn mình trong nỗi nhớ thương.

Trả lại dòng sông, với con đò.
Những lời hò hẹn, rất bâng quơ.
Trả ngọn đèn đêm, sầu hắt bóng.
Trả bước chân buồn, trên phố khuya.

Trả một thời chim sáo lơ ngơ.
Ngón tay loang tím, mầu mực xưa.
Nghiêng nghiêng cánh phượng, chao trong gió.
Trả lại thời yêu dấu ngây thơ.

Trả lại bàn tay, nắm bàn tay.
Trả bao thương nhớ, lẫn đắng cay.
Mắt môi không giữ chân người được.
Lỗi hẹn cùng nhau, một kiếp này!

∞∞∞

43 bình luận

Filed under Tác Giả, Thùy Dương, Thơ

Quê Ngoại Đìu Hiu 1

Thiên Di-Phạm Văn Tòng

Con chim ríu rít chào người về lại
Căn nhà cũ xưa, con sông bến cũ
Dấu tích còn đây mưa đông nước lũ
Rêu phong thềm nhà  ẩm ướt lối đi

Quê hương nghèo nàn người người bỏ đi
Tìm lên phố thị cực nhọc mưu sinh
Lơ đãng ngậm buồn đâu bóng em xinh
Ngày thơ đã mất tuổi thơ đã tàn

Đứng bên đèo vực nghe gió lang thang
Như có âm ba vọng từ sương lạnh
Ngun ngút lạ thường cung phiếm xao xanh
Tiếng hát nghìn xưa đâu rồi em hởi!

Nhà vắng vườn thưa mưa buồn nắng đợi
Hương khói bàn thờ hiu quạnh xót xa
Quê ngoại lững lờ phải chăng hoá lạ?
Tê điếng tâm hồn hỏi Cậu tôi đâu?

∞∞∞

Thơ: ThiênDi PhạmVănTòng
Quê Nghèo
Thực hiện video : Cô Tuyết Đào

7 bình luận

Filed under Tác Giả, Thiên Di-Phạm Văn Tòng, Thơ

Thân phận đàn ông

Đào Minh Tri (Sưu tầm)

Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn
Tới tháng lãnh lương mới hết hồn
Bạn rủ đi chơi, nào có dám
Tôi chờ người tới để…giao lương


Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
Xấp tiền lương mỏng, hỏi lung tung :
Rằng lương sao có bao nhiêu đấy?
Chắc“diếm” bớt rồi, phải thế không? Tiếp tục đọc

30 bình luận

Filed under Sưu tầm, Tác Giả, Thơ vui, Đào Minh Tri

Tháng sáu về

Nguyên Lượng Thái

Tháng sáu về những cơn mưa vội vã
Từng đợt rơi như xoa dịu nắng hè
Tiếng ve sầu buông điệp khúc đê mê
Trời tháng sáu hạ buồn mưa tuôn đổ
Mưa tháng sáu rơi đều trên lối nhỏ
Lá im lìm cơn gió nhẹ đìu hiu
Rớt vào đời rỉ rả giọt buồn thiu
Trời lặng lẽ hồn hoang như bỏ ngõ

Mưa cứ mãi khơi lòng người phố nhỏ
Từng chiều buồn đếm ngược bước thời gian
Ước mơ gì say mộng giữa đêm trăng
Hoài vọng mãi chuỗi ngày xưa đã bỏ
Biển cứ mãi ru tình cùng sóng gió
Hợp rồi tan bọt nước mãi trào dâng
Tiếng đêm về vang vọng những dư âm
Mưa cũng khóc cùng niềm đau của cát
Mưa tháng sáu từng cơn rơi tí tách
Gió kêu gào buốt thấu tận tim côi
Bên song buồn đếm từng hạt mưa rơi
Người giã biệt hồn tôi đau quặn thắt

tl 5/6/2017

11 bình luận

Filed under Nguyên Lượng Thái, Tác Giả, Thơ