MỘT CHÚT SUY TƯ

Trần Minh Nguyệt

noidau

Có một số người gọi tôi là nhà văn, là cây bút trẻ, và tôi vui với cái danh tự phong đó. Thật ra tôi là một người viết truyện không thành công lắm, nhưng tôi vẫn say mê viết, say mê sống cùng những nhân vật trong truyện, những nhân vật chính diện, phản diện ở ngoài đời mà trong cuộc sống tôi có lần tiếp xúc. Họ đi vào truyện của tôi, mang những cung bậc tình cảm: yêu, thương, thù hận mà chính cái đầu và con tim của tôi gán cho họ. Và sau một thời gian dài viết truyện, tôi nhận ra rằng trong con người tôi chứa đựng nhiều con người khác nhau. Tôi tạo ra nhân vật và tôi sống cùng tính cách của họ, cùng vui buồn với họ. Trong truyện tôi có lúc là người tài ba lỗi lạ, thông minh, thánh thiện, trái tim nhân hậu, ấm áp tình người, nhưng không may gặp những nỗi khổ đau trong cuộc sống. Và cũng chính tôi lại là những kẻ thù hận, tham lam, độc ác, ngu dốt, chán chường, mất lòng tin vào cuộc sống. Có những truyện tôi viết xong, đọc lại thấy mình mưu mô, xảo quyệt biết chừng nào. Nhưng tôi vẫn là một người mang bản tính thiện, vì những truyện tôi viết bao giờ cũng có một kết thúc có hậu, vì tôi không nỡ làm cho những nhân vật đáng thương, bất hạnh của tôi khổ đau suốt đời mà bao giờ cũng tìm cho họ một con đường đi đến đích bình an, hay ít nhất cũng là một niềm hi vọng nhỏ nhoi trong cuộc sống. Tôi viết kết thúc truyện cho nhân vật của tôi hay viết vì cái ước mơ quá đổi tầm thường của tôi không biết nữa?
Có nhiều người vốn rất nhút nhát, sợ mọi thứ trên đời, ngay cả mối quan hệ giữa người với người cũng sợ nốt. Và tôi là một người như vậy đó. Tôi rất ngại tiếp xúc với người lạ, cứ gặp người lạ là tôi run bắn người và không biết phải nói gì, làm gì nữa. Nhưng những ấp ủ, những mơ ước trong cuộc sống cứ càng ngày càng dồn nén trong lòng mà không được nói cùng ai, và thế là tôi sống trong những nhân vật của mình. Và bắt đầu từ đó tôi có người chia sẻ, đồng cảm. Họ cảm thông cho những nhân vật trong truyện hay cảm thông cho cuộc đời chìm nỗi của người viết, tôi không mấy quan tâm, nhưng tôi cảm thấy vui hơn, yêu cuộc sống này hơn lúc nào hết. Những con đường tràn ngập ánh sáng, những tình cảm yêu thương nồng cháy, những lâu đài, cung điện là của những nhân vật mà chỉ do trí tưởng tượng của tôi mà ra, nhưng tôi lại sống vui và tự hào với ảo ảnh mà chúng đem lại cho tôi. Những chia sẻ, cảm thông sâu sắc của một số người với nhân vật trong truyện mà tôi cứ ngỡ là họ dành cho tôi.
Cuộc đời này vốn không giống như trong mơ, hay trong truyện, cuộc đời này vốn khắc nghiệt hơn nhiều. Người đời thường bảo cái đẹp trong tâm hồn là cái đẹp bền vững, vĩnh cửu, nhưng cái đẹp tâm hồn lại ẩn sâu, giấu mình khá kĩ, nó vô hình, vô ảnh, trầm tĩnh, và thơ mộng như bãi biển mà khi xưa Robinson đã từng sống hoang vắng và xanh ngắt một màu. Nó chỉ rực rỡ, lấp lánh trong những khoảnh khắc rất ngắn ngủi lúc bình minh hay hoàng hôn, thì có bao nhiêu người cảm nhận được vẻ đẹp của nó đây?. Cũng chính vì vậy mà những con người với cái vẻ bề ngoài không mấy sáng sủa, bắt mắt, mà có một vẻ đẹp tâm hồn thường là rất cô đơn trong cuộc sống, họ giống như ánh sáng leo loét cuối ngày, ửng hồng lên một thoáng và rồi sau đó bóng đêm nuốt chững đi tất cả….

noidau

ΦΦΦ

28 bình luận

Filed under Minh Nguyệt, Tác Giả, Tùy bút

28 responses to “MỘT CHÚT SUY TƯ

  1. Sống ảo, nhưng trong ảo lại có thật và trong thật đôi khi cũng có ảo MT ạ.Thật ảo gì cũng có 2 mặt cả.Thôi MT sống thử đi. Chúc an lành

  2. Chào Minh nguyệt
    Minh Nguyệt thân thương!
    mình chưa có được cái may mắn đọc bất kỳ một truyên nào cụa Minh Nguyệt,vì mình là người mới đén nhà trọ cdnth ở.Hy vọng sẽ được ở mãi để cùng chia bùi xẻ ngọt với anh chị em trong gia đình thân yêu này. Dọc một chút suy tư của Nguyệt mình cảm nhận ra rằng MN là người sống rất nội tâm, có chiều sâu và hướng thiện. Còn mình hay làm thơ…Và thỉnh thoảng viết đoản văn. và mình có một ước mơ sẻ cho ra 1 tập truyện dài và một tập thơ nữa trước khi mình xa cuộc đời này.Mình thích cái nội tâm của MN lắm…Hy vọng có dịp trao đổi tình cảm với nhau nhiều trong những tháng ngày còn lại. Chúc MN an vui

  3. Đời là vậy, bài viết rất xúc động…Cảm ơn.

  4. Nhỏ

    Minh Nguyệt ơi. Nhỏ thích nhất câu : Có những giọt nước mắt phải tự mình lau đi nhất đó. MN biết ko ? chẳng ai lau nươc mắt dùm mình bằng chính mình đâu . Chúc MN vui và khỏe .

  5. Nỗi đau ,nước mắt ,nụ cười .Tất cả hòa quyện tạo nên tính chất ,sắc thái của mỗi người .Đã là con người thì ai cũng có ..Hỉ ,nộ ái ,ố ,thất tình lục dục ,bản ngã của con người đều hòa quyện vào những điều này ,, Tự mình và chính mình phải làm lại tất cả , .. Có điều chính bản lĩnh và nghị lực của mỗi người mà làm được hay không ,điều này phụ thuộc vào bản lĩnh của mỗi người ,không ai giống ai ..Những giọt nước mắt ,những niềm đau sẽ dần tan biến ,để chỉ còn lại là những nụ cười yêu thương ,bao dung nhân ái trong vòn tay người thân ,người yêu ,bạn bè ,đó là niềm hạnh phúc nhất .. Một bài viết của Minh Nguyệt thật hay và những điều đưa ra như là một chân lý sống thật đẹp ..Chúc MN vui khỏe ..Thân mến …

    • Minh Nguyệt

      Cảm ơn anh NAMTHU56! cuộc sống muôn màu, muôn vẻ. Hạnh phúc, khổ đau mới làm nên trần gian đa dạng phong phú này. MN viết truyện phải hòa mình với nhân vật vì vậy có lúc em hạnh phúc, có lúc khổ đau nhưng cũng như vậy mới có niềm tin trong cuộc sống anh à. Chúc anh luôn vui vẻ, an lành.

  6. Wuynh MT nè, nếu mà…
    Có những nỗi đau nếu không tự mình kết thúc được thì sao…
    Có những giọt nước mắt lau hoài không hết thì sao…
    Có những nụ cười đã mất làm sao mà tìm lại…
    thì cứ dzô trang khóc cười từa lưa là nước mắt sẽ khô, nụ cười tìm lại…phải hooooong….. 😆

    • Tào Lao

      He he he ,,,hay lắm Gấu wơi ,,
      “cứ dzô trang khóc cười từa lưa là nước mắt sẽ khô, nụ cười tìm lại…”
      Nói nhỏ cho Gấu nghe nè ,, nguời quân tử , đọc mấy câu ấy họ hiểu liền & cố gắng học hỏi,
      CÒN KẺ TIỂU NHÂN, NHÌN THẤY NHỮNG CÂU CHÂM NGÔN HAY ĐÓ, NÓ LỘN GAN LÊN ĐẦU !!!

    • Minh Nguyệt

      Tìm lại nụ cười đôi khi quá khó Gấu ơi! chúc vui.

  7. Nguyên Thủy

    Cảm ơn Minh Nguyệt đã nói ra những lời tâm tình rất thực và nhân bản.Đâu đó trong mỗi người chúng ta đều có những đặc điểm làm nên tính cách của mỗi người…nhưng con người có chung mẫu số chung
    Khía cạnh tâm hồn giúp cúng ta sống “người” hơn.
    Khoa học và duy lý không thể thay thế cảm xúc thay đổi theo từng hoàn cảnh…

    • Minh Nguyệt

      Tâm hồn con người đôi khi là một kho tàng bí ẩn mà không ai khám phá hết được. Buồn, vui mới tạo nên tâm hồn, có lẽ vậy. Cảm ơn anh Nguyên Thủy!

  8. Tào Lao

    Những câu châm ngôn qúa hay, mỗi người trong chúng ta nên cố gắng làm theo để có một cuộc sống thanh thản .

  9. thùy dương

    Chị MinhNguyet ơi
    cám ỏn chị về bài viết,hay nói đúng hơn là nhửng lời tự sự rất chân tình,cuộc đời muôn mặt và vô số điều bất công luôn khiến ta phải suy gẩm.Sống đúng nghỉa là một con người củng đả khó lắm rồi,đúng không chị?
    Chúc chị vui và khỏe nha

  10. từ mạnh long

    Có những ai từng quằn quại trong tình Yêu thì mới thấm được 3 câu nói trên.
    Nhưng bạn nào đang đau khổ vì tình thì cho mình thêm vào cho rõ nghĩa của câu đầu phần 2:
    “PHẢI TỰ MÌNH KẾT THÚC” không có nghĩa là..là..là nhảy lầu đâu đấy nhé!
    LIKE! và cám-ơn Minh-Nguyệt

  11. Ôi, “MỘT CHÚT SUY TƯ” hay và chính xác quá ,, đời là như thế , thôi thì MN hãy cố gắng làm theo những điều như mấy câu châm ngôn đó để rồi sẽ thấy cuộc đời mình thanh thản !!!

    • Minh Nguyệt

      Anh Mỹ Thắng!Em một người rất đỗi bình thường chỉ có hai bàn tay trắng, không tài sản, không mục đích sống rõ ràng, em giống như một con thuyền không bánh lái trôi dạt, bồng bềnh để mặc cho dòng đời cuốn đi cùng những cơn dông bão gió xoáy dập dồn. Nhưng em vẫn vững lòng tin vào tình người, vào những điều tốt đẹp quanh mình. Niềm tin bất diệt ấy em gởi vào những nhân vật trong tác phẩm của mình. Em hóa thân thành những nhân vật, buồn vui cùng họ. Và trong cái trò chơi chữ nghĩa lấp lánh tia sáng này, em có thể cảm nhận tất cả nỗi đớn đau của những cuộc đời thường lam lũ, bất hạnh, khổ đau hay những tâm hồn bị hoen ố bỡi mưu mô, xảo trá. Nói chung thông qua nhân vật, em sống với đủ cung bậc tình cảm. Lúc hạnh phúc, lúc khổ đau, nhưng em thực sự cảm thấy vui, và càng ngày càng bị cuốn theo niềm khoái lạc hấp dẫn ma quái này. Cái niềm vui chan hòa không chói lóa giống như ánh sáng trăng rằm tỏa ánh bàng bạc lấp lánh xuống dòng suối nước chảy róc rách dịu dàng, mát lạnh. Âm vang này như những tiếng thì thầm len lõi vào tim em làm em mất ý niệm về hiện hữu, em không còn biết hơi thở này, ý nghĩ này là của em hay đó là của những nhân vật mà emhóa thân nữa. và thế là em
      lại trở thành người trong cái thế giới ảo tưởng, cái thế giới tươi đẹp trong tưởng tượng của riêng mình…….

      • Trần Mỹ Thắng

        Ahhhhhhhhhhhhh,,, cái thế giới ảo tưởng, cái thế giới tươi đẹp trong tưởng tượng của riêng mình…….vậy từ đây anh sẽ sốnt trong thế giới ảo tưởng xem thử đẹp cỡ nào hén MN !!!

Hãy gởi những lời bình luận thân thương đến với mọi người.

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.