Monthly Archives: Tháng Tám 2013

LIÊU TRAI SÀI GÒN – Bóng đêm mơ hồ

Nguyn Đc Diêu

lieu trai

4.- Bóng đêm mơ hồ

Tháng sau, Hắn lại ra đi vào nơi vô định nào đó và nàng lại đứng trên sân khấu cất tiếng ca truyền lửa tình yêu sang cho mọi người. Nhưng đêm nay nàng bỗng thấy mệt. Nàng cảm thấy buồn nôn, tay chân bủn rủn trong khi đang hát, người ta đã phải dìu nàng vào trong.

Hôm sau nàng được bác sĩ cho biết là nàng đã có thai được một tháng rồi. Nàng thật sự vui mừng đã có con với Hắn-người chồng thương yêu của nàng. Nàng chờ Hắn về với niềm vui trong lòng. ” Ồ, anh ấy sẽ vui biết mấy ! ”

Nhưng đã hết tuần, vẫn chưa thấy Hắn đâu. Những đóa hồng đã héo úa dần trong bình rồi tàn lụi.

” Anh, sao anh chưa về với em ? Mau về với em đi anh !

Nàng lo âu, thổn thức và tự dưng lo sợ một điều gì đó. Tiếp tục đọc

11 bình luận

Filed under Nguyễn Đức Diêu, Tác Giả, Truyện Ngắn

Tô đựng phở độc đáo kiểu… Mỹ !

pho_den_long_03

Một phát minh lớn nhất trong kỹ nghệ ăn uống của thế giới sẽ đưa món PHỞ của chúng ta lên đến chốn tuyệt đối nhất. Biết đâu nhờ phát minh này mà món PHỞ của nước ta sẽ tiến vào thượng tầng xã hội Tây Phương trong vài thập niên nữa. Tuy nhiên, chắc chắn những anh chàng bus boy, rửa chén thuộc đảng AMIGOs trong các tiệm PHỞ sẽ “rầu rĩ” vô cùng vì tiền lương hàng ngày sẽ không đủ để khấu trừ vào việc đập bễ nhưng dụng cụ “thượng đẳng” này. Không biết cộng đồng người Việt Nam hải ngoại (hoặc nghiệp đoàn PHỞ) đã bắt đầu kêu gọi những đóng góp để phát bằng tưởng thưởng, khích lệ cho tác giả Omid Sadri hay không? Đúng ra là bộ Văn Hoá Thông Tin Việt Nam nên nạp đơn với Liên Hiệp Quốc để xin bản quyền độc quyền về PHỞ cho đất nước VN vì đây là một nguồn lợi tức dồi dào trong tương lai không nên để thất thoát ra cho những nước khác lợi dụng. Nước nào sử dụng công thức nấu Phở sẽ phải trả tiền bản quyền (loyalty). Tiếp tục đọc

42 bình luận

Filed under cdnth6875, Sưu tầm

Mua tim

Trầm Tưởng- NCM

Ban_tim

Ai treo giá ngọc cành vàng?
Bến anh nước mát vô vàn em ơi!
Mời em ghé bến anh chơi
Kẻo em thân gái chơi vơi giữa giòng
Anh đây có khối vàng ròng
Tiền muôn bạc vạn trăm vòng kim cương
Anh đang tìm gái sắc hương
Có tim chung thủy mãi thương một người
Em ơi chớ lỡ cơ thời
Ngàn năm một thuở ông trời ban cho
Gặp anh em chớ âu lo
Thiên duyên tới chẳng quanh co kiếm tìm

Em cần bán một trái tim?
Anh xin mua gấp để tìm người thương
Cùng anh đi suốt con đường
Tình yêu chung thủy vấn vương trọn đời
Xin em đừng nói giỡn chơi
Để anh thất vọng vì lời dối gian
Anh xin dâng trọn ngân hàng
Mua tim chung thủy đá vàng em ơi!

∞∞∞

41 bình luận

Filed under Tác Giả, Thơ, Trầm Tưởng- NCM

CÂY CẦU SẮT THÉP

Trường Nghị

Bạn Phan Trường Nghị, cựu HS trường Kỷ Thuật Qui Nhơn niên khóa 1970- 1975. Năm 68- 70 học trường TH Quang Trung Bình Khê. Trường Nghị hiện sinh sống tại Sài Gòn. Sân chơi tình thân cdnth6875.org có thêm người tham dự. Thay mặt anh chị em cdnth6875 và thân hữu, chúng tôi xin vui chào đón bạn. Mong bạn coi đây như là căn nhà chung của chúng ta.
Tình thân.
BAN BIÊN TẬP.

Cau long Bien

Người Pháp có hai công trình thật thú vị, chúng ra đời gần như cùng một lúc và nay đều cùng trở thành biểu tượng của hai quốc gia : Tháp Eiffel, kiến trúc bằng sắt thép cao ngất dựng bên bờ sông Seine và Tượng Nữ Thần Tự Do, tác phẩm điêu khắc đồ sộ đứng trên đảo Liberty. Những ai vui bước đến Paris đều muốn lên tới tận đỉnh tháp cao hơn 300m để rộng tầm nhìn Kinh đô hoa lệ của Pháp. Những ai đặt chân đến New York đều muốn ghé thăm Tượng đài quốc gia của Hoa Kỳ để chiêm ngưỡng hào quang Lý tưởng tự do. Cả hai công trình đến nay xem ra đã hơn 120 năm tuổi.

Trong quá khứ, cả người Pháp lẫn người Mỹ đều có mang ngôn ngữ của mình đến với Việt Nam. Lớp tuổi chúng tôi hồi ấy học cả 2 ngoại ngữ. Chọn tiếng Pháp là sinh ngữ phụ nên hiện giờ nhiều lắm chỉ còn biết un là một, deux là hai. Nhưng những cái gì còn sót lại sau khi đã quên hết là quý giá lắm rồi. Nhớ chút nào mừng chút ấy. Ngôn ngữ, Văn hóa, Văn minh Kỷ thuật chính là những vũ khí tranh giành thế lực hoặc là dùng để bảo vệ, kháng cự  lại sự thôn tính. Nói công bằng, người Pháp ở lại Việt Nam lâu hơn, nên những công trình kiến trúc xây dựng mà người Pháp đã để lại ở Việt Nam có nhiều ấn tượng hơn là của người Mỹ. Cho đến nay hầu như chúng đều trở thành biểu tượng hoặc là địa điểm hấp dẫn của địa phương nơi chúng tọa lạc. Khi người Pháp đến Việt Nam thì ngành luyện kim đã có một bước tiến khá dài. Vì thế mà thời bấy giờ sắt thép đã được đem vào sử dụng trong công trình xây dựng Cầu trên đất Việt. Ở Hà Nội có Cầu Long Biên. Ở Huế có Cầu Trường Tiền … Miền Tây sông nước thời ấy một số cây cầu bằng sắt thép cũng đã được bắc qua kênh qua rạch nên giờ vẫn còn vang đâu đó câu ca của người xưa : Tiếp tục đọc

7 bình luận

Filed under Tác Giả, Truyện Ngắn, Trường Nghị

LIÊU TRAI SÀI GÒN – Những ngày hạnh phúc

Nguyễn Đức Diêu

lieu trai

3.- Những ngày hạnh phúc

Từ đêm đó, đời nàng đã thuộc về Hắn. Hắn vẫn là khách của vũ trường và là fan trung thành của nàng. Mọi chuyện không có gì thay đổi. Chỉ sau khi nàng xong việc, hắn mới đưa nàng về căn hộ nho nhỏ, xinh xinh của nàng. Mỗi đêm nàng được sống trong tình yêu và khát vọng. Trái với ý nghĩ ban đầu- tưởng hắn là một người kiệm lời, ít nói như nàng- Hắn đã bắt nàng phải mở miệng với ánh mắt cởi mở của Hắn. Nàng đã không giấu Hắn chuyện gì cả. Từ mối tình đầu bị bội phản đã cướp đi đời con gái của nàng đến việc bỏ học vào nghề ca hát sau khi cha mẹ nàng qua đời vì một tai nạn. Bên hắn, nàng luôn cảm thấy thật bình an.

Và hắn. Hắn cũng không giấu nàng cuộc đời cô đơn và sóng gió của hắn. Một cuộc đời bấp bênh với bao gian nguy luôn chờ đón hắn. Hắn chấp nhận và sung sướng với cuộc đời của hắn- không phải vì tiền- nàng nghĩ như vậy, vì nàng thấy hắn rất nhiều tiền và hầu như không bao giờ phải suy nghĩ để làm nàng vui lòng, nếu nàng muốn một thứ gì đó. Tiếp tục đọc

24 bình luận

Filed under Nguyễn Đức Diêu, Tác Giả, Truyện Ngắn

Toa thuốc thần kỳ “chống tai biến mạch máu não”

Xuân Phong chuyển

tai_bién

→ Xin chuyển để đọc và tùy nghi. Thuốc chỉ áp dụng ngoài da nên có bệnh cứ thử may ra “trúng số”.

Hiện nay trong Cộng đồng người Việt chúng ta (trên toàn thế giới) có khá nhiều người bị nạn “tai biến mạch máu não”, đưa đến đột quỵ, bất toại, và có người còn mất cả mạng sống. Gần đây nhất là trường hợp tài tử Ðơn Dương ở Mỹ, và gần hơn nữa là nguyên Chủ bút Hồ Ông của Văn Nghệ tuần báo (đang phải ngồi xe lăn), phu quân của nữ sĩ Lệ Hằng cũng bị tương tự…
Tòa soạn Văn Nghệ Tuần báo vừa nhận được “toa thuốc thần kỳ” nhưng rất đơn giản sau đây của bác Ái Miêu (Sydney) gửi tặng, chúng tôi xin phổ biến để quý độc giả tùy nghi sử dụng:

-Thuốc chống tai biến (xin làm liền kẻo trễ):
1. Hạnh nhân: 10g
2. Chi tử: 10g
3. Ðào nhân: 10g
4. Nếp: 10 hột
5. Tiêu: 10 hột
6. Lòng trắng trứng gà: 1 quả.

*Cách làm: Tất cả đâm nhuyễn, trộn đều, tối đi ngủ trộn thêm lòng trắng trứng gà:
-Nam đắp lòng bàn chân trái
-Nữ đắp lòng bàn chân phải.
(lấy vải bó lại cho khỏi rớt).
Ðắp ngủ qua đêm, nếu ra màu xanh Cửu Long (xanh biển) là bệnh hết. Chú ý: Chỉ đắp một lần trong đời.

*Lưu ý:
-Nếu tai biến giật méo miệng, lưỡi co rút không nói chuyện được, thì lấy kim châm hai dái tai (dưới lỗ tai), nặn máu ra liền sẽ trở lại bình thường.

-Nếu bị tai biến xụi chân tay thì lấy kim châm mười đầu ngón tay, nặn máu ra liền và kịp thời sẽ trở lại bình thường.

Quý độc giả nên truyền bản thuốc này cho người khác để làm phước. Ở Việt Nam quý vị có thể đến mua tại tiệm thuốc Bắc: Hải Thượng Lãng Ông, Chợ Lớn.

♥♥♥

11 bình luận

Filed under Sức Khoẻ, Sưu tầm

Xe thồ

Thiên Di – Phạm Văn Tòng
xe_tho

Lời đầu: Tôi giờ đi XE THỒ
Các bạn cứ gọi số: 0912046580 nếu cần phục vụ.

Ngày xưa trên chiếc Xích Lô
Mồ hôi từng giọt lô xô rơi buồn
Ngồi buồn nhìn bóng mây tuông
Hồn nghe thấm đẫm ngọn nguồn hư vô

Bây giờ trên chiếc XE THỒ
Dõi nhìn cuộc sống xô bồ bon chen
Miếng cơm câu cuộc đỏ đen
Đêm về rời rã tim nghèn nghẹn đau

Tuổi chồng chất- Tóc hai màu
Yêu thương khô cạn, thương đau dẫy đầy
Bạn bè xa cuối chân mây
Tìm nhau mỏi gối, chân gầy guộc lê

Ngày may ngày rủi ê chề
Bửa no bửa đói lê thê bên đời
Thôi thì hồn cứ rong chơi
Dưới chân nhân thế… ngóng trời cao xanh

∞∞∞

8 bình luận

Filed under Tác Giả, Thiên Di-Phạm Văn Tòng, Thơ

LIÊU TRAI SÀI GÒN – Tình yêu chợt đến

Nguyễn Đức Diêu

lieu trai

2.- Tình yêu chợt đến

Gió đêm thoáng mát lồng vào cửa xe làm Ngọc Sương cảm thấy thoải mái. Chỉ trong vòng vài chục phút mà nàng như đã trải qua một giấc mơ dài.

– Em mệt không ? Mình đi ăn chút gì nhé !

– Cám ơn anh, em muốn về anh à.

– Vậy để anh đưa em về. Em ở đâu vậy ?

– Em ở Quận 7 .

Hắn bẻ tay lái quay về hướng Cầu Muối để qua quận 4. Gió đêm lồng lộng trên Đại Lộ Đông Tây, thỉnh thoảng vài chiếc Honda chơi đêm phóng bạt mạng…

Giờ nàng mới có thì giờ quan sát Hắn. Nhìn nghiêng, hắn thật đẹp. Một nét đẹp đàn ông, rắn rỏi và lịch lãm.

Xe qua Cầu Ông Lãnh, Cầu Rạch Đĩa và quẹo trái về Nguyễn Thị Thập.

Xe dừng trước căn chung cư Hoàng Anh Gia Lai quen thuộc, căn hộ của nàng ở đó.

Hắn xuống xe, vòng qua mở cửa cho nàng một cách rất tự nhiên. Ngọc Sương bước xuống xe. Nàng hơi bối rối vì không biết phải nói lời từ giã sao đây với Hắn. Thật ra giờ đây nàng rất có cảm tình với Hắn.

Nàng nhìn hắn, bỗng nàng chợt thấy dấu máu trên vai áo trái của Hắn. Nàng kêu lên :

– Trời ơi ! Anh, anh bị thương rồi kìa.

Nàng nhìn thấy vết máu bết trên đầu tóc hắn, chảy loang lổ xuống áo.

– Không sao đâu em .

– Không được, không để vậy được đâu. Để em rửa vết thương cho anh, nhiễm trùng đó.

Nàng nói xong chợt giật mình, nàng vẫn chưa biết gì về hắn mà. Nhưng quả thật ở bên hắn, nàng có cảm giác tin tưởng và không e dè gì cả.

Hắn ngoan ngoãn như em bé để nàng cởi áo, lộ thân hình nở nang của hắn. Nhưng Ngọc Sương không có thì giờ chiêm ngưỡng. Nàng mãi mê vào việc rửa và băng vết thương cho hắn. Một thoáng ý thức nghề nghiệp đã trổi dậy trong nàng. Dù sao nàng cũng đã là sinh viên y trước khi theo nghiệp ca hát.

Công việc đã xong, bỗng hắn nhìn vào mắt nàng. Đôi mắt hắn trở nên dịu dàng cuốn hút nàng vào một vòng xoáy sâu thẳm. Nàng hơi thoáng rùng mình nhưng chỉ một giây sau nàng cảm thấy tình yêu đến với nàng thật mãnh liệt. Nàng không thể cưỡng lại được nữa và tự nguyện dán môi vào hắn.

Cơn mê si cuồng cháy, nóng bỏng khát khao bao năm tháng được đánh thức trong tiếng nhạc dìu dịu và ánh đèn tím nhạt, đã đưa nàng từng cơn lên đỉnh triều dâng, bềnh bồng nghe con sóng rạt rào ru hồn vào cõi u minh huyền dịu.

(Còn tiếp)

29 bình luận

Filed under Nguyễn Đức Diêu, Tác Giả, Truyện Ngắn

Nghiêng,,,

Nguyên Thủy

nghieng

Đời nghiêng rớt hết mộng vàng…
Em nghiêng trút bỏ địa đàng tình xưa…
Tôi nghiêng chén đắng tẩm bùa…
Chắt chiu từng ngụm mới vừa nhớ say…

Chiều nghiêng chút nắng cuối ngày,
Đêm nghiêng hắt ánh trăng gầy lặng thinh…
Thời gian nghiêng kiếp phù sinh…
Tôi nghiêng chén rượu ủ tình phôi phai…

∞∞∞

64 bình luận

Filed under Nguyên Thủy, Tác Giả, Thơ

LIÊU TRAI SÀI GÒN – Đêm vũ trường

Các anh chị và các bạn thân mến.

Chúng tôi xin giới thiệu cùng các anh chị và các bạn truyện LIÊU TRAI SÀI GÒN của Tác giả Nguyễn Đức Diêu. Truyện có nhiều chuyện ngắn, chúng tôi sẽ đăng cách ngày, mỗi lần đăng một phần để các anh chị và các bạn tiện đọc được liên tục.
Đúng là một chút liêu trai sẽ xuất hiện đâu đó trong loạt chuyện này.
Thân mến.
BAN BIÊN TẬP.

lieu trai

1.- Đêm vũ trường

Vũ trường “Space” nóng lên từng cơn với Ngọc Sương kiều nữ, đẹp man dại rừng xanh hoang đảo và khêu gợi như cô gái Ba Tư múa điệu chiêu quân xưa.

Giong ca của Ngọc Sương đang làm đắm say bao người trong ánh đèn mờ ảo:

Ta đuổi tình xa khơi
Quên đôi môi gọi mời
Em còn buông tiếng hát
Giữa bóng lẻ đêm côi

Ta còn nhau mùa đông
Bên đôi vai ngại ngần
Đóa hồng nào sương đẫm ?
Khi người về xa xăm

Tiếng hát nhẹ nhàng tình tứ ru hồn qua điệu Tango của nàng đã làm bao chàng trai say đắm thì giờ đây đã chuyển sang điệu Mambo cuồng nhiệt. Cả vũ trường chao đảo lắc lư theo những đường nét mềm mại nhưng rực lửa của Ngọc Sương.
Ngọc Sương rời sân khấu, trở về với bàn dành cho ca sĩ . Những đồng nghiệp chúc mừng nàng với những lời ca ngợi tốt đẹp nhất, đây là một nét đẹp và hiếm trong môi trường cạnh tranh nóng bỏng nầy. Ở đây, hầu như đã thành một ước lệ, tất cả đều động viên nhau để lên tinh thần sau những đêm dài thức trắng.

– Ngọc Sương, bồ thấy gì không ?

– Gì nữa đấy Thúy Mai ?

– Đấy, anh chàng của bồ đang chăm chăm vào bồ kià.

Ngọc Sương vờ hỏi nhưng thật ra nàng đã thấy hắn từ lúc lên sân khấu hát. Cũng vẫn cái bàn nhỏ trong góc đã được đặt trước vào những đêm lẻ trong tuần. Vẫn chai Rémy Martin quen thuộc trước mặt. Khuôn mặt hắn xương xương, có vẻ buồn với đôi mắt sâu thẳm. Nhưng ánh mắt của hắn có một luồng nhỡn quan cực mạnh như xuyên suốt tâm can người đối diện. Hắn có cái vẻ lịch lãm, phong trần lãng tử hơn là một tay ăn chơi của vũ trường. Tuy chưa bao giờ hắn ngỏ lời khen tặng nàng nhưng nàng cũng không khó để nhận ra ánh mắt si mê của hắn giành cho nàng và những chiếc bông hồng nàng nhận được từ hắn .

Mỗi lần như vậy, nàng chỉ biết nhìn hắn và gật đầu cám ơn từ xa. Ánh mắt sâu thẳm của hắn làm nàng bối rối nên nàng ngại ngùng không muốn gặp hắn.

Đêm nay cũng vậy, nàng cũng vừa nhận được một đóa hồng nhung đỏ thẫm. Dù sao thì nàng cũng rất vui và xúc động. Hắn vẫn là fan đặc biệt của mình, dù hai người vẫn giữ khoảng cách.
Hôm nay, vũ trường sôi động hơn bình thường. Có rất đông khách lạ trẻ tuổi , họ có vẻ khá ồn ào, nhưng chuyện đó cũng chẳng có gì lạ, đây là vũ trường mà.
Đã tới bài hát của Ngọc Sương. Nàng bước lên sân khấu với một ca khúc chachacha sôi động. Nàng vừa dứt tiếng hát thì tiếng “bis” vang liên tục bên dưới, nàng phải hát tiếp hai bài nữa rồi mới bước xuống dù tiếng “bis” vẫn không ngớt.
Ngọc Sương vừa xuống bàn thì một số thanh niên kéo tới. Họ rất đông , đứng lố nhố chung quanh bàn của nàng, ai nấy cũng đều có vẻ phấn khích mặc dù họ vẫn không làm gì thái quá .
Một người trạc cỡ trên hai lăm tuổi bước tới trước mặt nàng, đôi mắt đỏ ngầu vì rượu. Một người khác vội vàng trao cho anh ta một nhánh hồng đồng thời với một ly Cognac. Anh ta cầm nhánh hồng, nhìn nàng rồi nói :

– Em hát hay lắm, lại đẹp tuyệt vời nữa. Anh tặng em và mời em uống với anh ly rượu này nhé !

Hắn vừa trao nàng nhánh hồng lại vừa đưa ly rượu. Nàng nhận cành hồng rồi lên tiếng :

– Xin cám ơn anh, nhưng thật là em không biết uống rượu.

– Không biết uống ?

Hắn hỏi lại với vẻ khinh khỉnh. Rồi hắn lại giương đôi mắt đỏ nhìn nàng :

– Không sao, anh mời em nhảy một bản nhé, em đừng nói là không biết nhảy đấy !

Dĩ nhiên nàng có thể nhảy với anh ta nếu nàng muốn. Nhưng quả thật là nàng không thích chút nào cái lối ra vẻ cha ông của người nầy.
Đám đông sau lưng anh ta hét lên : ” Nhảy đi, nhảy đi ”
Ngọc Sương cảm thấy máu sôi lên, bản tính tự ái cố hữu trổi dậy, nàng không thích ai bắt nạt nàng cả.

– Xin lỗi nhé, hôm nay tôi mệt.

– Không nhảy thì vào đây làm gì hả ?

– Tôi là ca sĩ, không phải cave, anh nhớ cho.

Nàng vẫn cố gắng giữ lịch sự tối thiểu, dù rất bực bội. Bảo vệ đâu sao không lại giải thoát cho nàng nhỉ . Những đồng nghiệp bạn nàng sợ hãi đã lãng xa vào hậu trường.
Người con trai, có vẻ là một công tử cầm đầu nhóm thanh niên ăn chơi trác táng, bị bẻ mặt vì lần đầu tiên bị một người đẹp từ chối. Mặt anh ta tím lại, rồi đột nhiên anh ta giang thẳng tay lên tát vào mặt nàng. Ngọc Sương vội cúi đầu né tránh và định bỏ chạy. Nhưng một bóng người xuất hiện, rồi một cánh tay đã chụp tay gã thanh niên lại. Gã thanh niên vùng vẫy nhưng không thể thóat được bàn tay cứng như sắt của người kia.
Chính là Hắn. Hắn đã xuất hiện đúng lúc để cứu nàng . Nghe lộn xộn, những nhân viên bảo vệ kéo lại nhưng đã trễ. Đám đông đã ùa vào tấn công Hắn . Một chai rượu đập vào phía sau đầu hắn vỡ toang. Hắn không quay lại, chỉ nghiêng người quất một đá ngang hông, tiếng hự và một bóng người bay đi. Cuộc hỗn chiến bắt đầu. Đám thanh niên vây quanh Hắn và tấn công Hắn bằng mọi thứ có thể. Hắn không hề tỏ vẻ sợ sệt. Hắn tả xung hữu đột như cọp dữ giữa đàn dê. Tuy phải đối phó với đám thanh niên nhưng hắn vẫn không quên bảo vệ Ngọc Sương, vì nàng đã ở lại với Hắn. Nàng muốn ở bên cạnh hắn, người đã che chở cho nàng.
Đèn đuốc bỗng tắt phụt, cả vũ trường tối đen.
Ngọc Sương chỉ còn nghe một tiếng thì thầm bên tai nàng ” Đừng sợ!”.
Rồi nàng như bay bổng trên đôi tay của Hắn trong màn đêm đen nghịt.

(còn tiếp). 

52 bình luận

Filed under Nguyễn Đức Diêu, Tác Giả, Truyện Ngắn

Trăng Khuyết

Trang

Ánh trăng muôn đời là chứng nhân của tình yêu. Ánh trăng đã từng chứng kiến bao mối tình từ khi bắt đầu cho đến khi kết thúc. Ánh trăng trong trẻo, hiền hòa đưa tình yêu lên đỉnh cao của thi vị để tình yêu thăng hoa, ấy là những đêm trăng tròn đầy, viên mãn. Sẽ đau buồn biết bao nhiêu khi tình yêu đẹp đẽ đã vỡ tan, vầng trăng khuyết hao gầy như nỗi lòng trống trải, cô liêu. Có lẽ vì thế mà những bài thơ hiện đại khi viết về trăng đều gắn với tình yêu?

Tôi yêu bài thơ “Trăng khuyết” của Phi Tuyết Ba, bởi khi vui hay buồn đều có thể tìm thấy trong đó sự sẻ chia. Tâm hồn người phụ nữ rất nhạy cảm, yếu đuối. Có phải vì thế mà đôi khi chỉ một câu thơ thôi cũng có thể trở thành chỗ dựa tinh thần để vui, để thấy cuộc đời đáng yêu, đáng sống…

Anh ngỏ lời yêu em
Vào một đêm trăng khuyết
Bởi tình yêu tha thiết
Biết tròn trước đêm rằm.

Tình yêu đến, tình yêu đi đều không báo trước, nhưng dù thế nào tình yêu qua đi cũng để laị nỗi niềm luyến tiếc không nguôi. Cô gái trong bài thơ cũng vậy. Trong sâu thẳm nỗi buồn tiếc, nhớ thương tình yêu buổi đầu hiện về đẹp đẽ. Ấy là lúc anh ngỏ lời yêu em. Niềm hạnh phúc trong tình yêu đầu tiên đâu có làm cho hai đứa nghĩ nhiều về sự hiện diện của vầng trăng khuyết. Hồn nhiên và vụng dại một cách đáng yêu, chúng mình đều tin đó là tình yêu tha thiết nên tròn trước đêm rằm.

Em vui lúc trăng tròn
Chạnh lòng khi trăng khuyết
Anh ơi anh có biết
Trăng hay tình lứa đôi. 

Anh ngỏ lời yêu em vào một đêm trăng khuyết, để rồi sau đó là những ngày trăng tròn, em đã vui và hạnh phúc biết bao nhiêu khi ngắm vầng trăng ấy. Có hay đâu trăng tròn để rồi khuyết, nhìn vầng trăng khuyết chạnh lòng nghĩ đến lúc tình yêu chúng mình biết đâu có một ngày cũng như vầng trăng kia. Và rồi cái điều linh cảm ấy cũng trở thành hiện thực. Anh đã ra đi. Tình yêu chỉ còn là kỉ niệm. Quá khứ không thể đốt thành tro, nên nỗi đau buồn không dễ gì quên. Tại em hay tại anh? Hay tại vầng trăng khuyết? Cô gái không thể hiểu nổi và cũng không thể lý giải được. Đau khổ. Dằn vặt. Trước mắt cô sao cứ hiện ra hình ảnh vầng trăng khuyết. Đúng rồi, lời yêu được ngỏ vào một đêm trăng khuyết. Cô hờn giận trách chàng trai:

Sao anh lại ngỏ lời
Vào một đêm trăng khuyết
Để bây giờ thầm tiếc
Một vầng trăng không tròn. 

Tiếc nuối làm hiện lên một tình yêu tha thiết vẫn còn cháy bỏng nơi trái tim cô gái. Trăng muôn đời cứ tròn rồi khuyết, chỉ có tình yêu khuyết rồi không thể tròn đầy trong trái tim em… Anh biết không?

Sưu Tầm

ΦΦΦ

14 bình luận

Filed under cdnth6875, Sưu tầm