Thiên Di-Phạm Văn Tòng
Cuộc tình đã cố buông xuôi
Sao lòng mặn đắng ngọt bùi dâng lên
Chút xưa chưa đủ đáp đền
Nên mây trắng mộng lênh đênh trôi hoài
Gió mang hương nhớ u hoài
Phong trần lấm bụi thân ngoài càn khôn
Đêm đêm tưởng nhớ nụ hôn
Sương thu rụng rớt bồn chồn canh khuya
Con tim nhịp đập lặt lìa
Gọi giun dế để sẻ chia nỗi niềm
Có khi rượu đắng môi mềm
Say vơ vất ngủ bên thềm cỏ hoa
Đời như giọt lệ đã nhòa
Tình như ảo ảnh thăng hoa cuối trời
Đã đành mỏi bước rong chơi
Tâm mê mẩn tự hành đời hành thân
Người buông tóc xỏa phù vân
Quấn tình buộc chặt xác thân cổi già
Còn gì! Hết cuộc can qua
Tóc xanh. Tóc bạc. Ta là hư không
Người ơi tình ấy phiêu bồng
Duyên xưa chẳng đặng viển vông chi hoài
∞∞∞
Toác xanh. Tóc bạc. Ta là hư không
Đúng như câu thơ, ta đã là hư không trong bụi trần nhiều sóng nổi.
Hiện tại nhiều can qua nên ta vương vấn u hoài một mối Duyên Xưa.
Bạn viết hay quá.
Đừng bắt chước tôi nghe Tuyết.
Đọc xong bài thơ chỉ biết nói câu cảm ơn Thiên Di đã cho đọc.
Hi… còn ở Khánh Hòa hay đã về Qui Nhơn?
Đang ở Quy Nhơn nè…
Đọc bài thơ lục bát thật là thích.Rất thuần thục và nhuần nhuyễn khiến cho cảm giác ngọt ngào cùng ý thơ làm cho người đọc đê mê…ý, từ hòa quyện nhân thêm mối u hoài về một tình yêu xưa…Bài thơ đọc xong mang theo một nỗi nhớ, nỗi thương mà có lẽ,ai cũng một lần …cám ơn Thiên Di. Chúc an lành
TD cho đây là lời bình tôi thích nhất
Duyên Xưa của TD đã đánh vào tâm hồn của HP cũng như có thể nhiều ace khác. Ai cũng có mối tình dể thương nhưng xa vời để tiếc nhớ. Chúc bạn tiếp tục sống trong mơ, trong thực và tận hưỡng hoài niệm khó quên.
Hi hi… Thiên Di đang sống trong mơ đây…
Vậy thì HP chúc TD sống trong mơ thật tuyệt vời. Mơ và thực mấy ai phân biệt được Tòng ha..
Cám ơn
Tình yêu làm con người sống như mơ như thật. Cứ nhìn vào Tự Hỏi của Nguyên Thuỷ, Trong Rừng của Thuỳ Dương, Chuyện Ngày Xưa của Xuân Hùng. Tất cả đều ôm ấp, mộng mơ một tình yêu tuyệt đẹp nhưng thật xa vời…rất xa.
Ối chà ông bạn võ sư ơi!
…Đời như giọt lệ đả nhòa
Tình như ảo ảnh thăng hoa cuối trời…
Hai câu thơ đẹp trong bài thơ hay.Thùy Dương rất thích Cám ơn anh Thiên Di . Chúc Anh vui ạ !
Chúc Thùy Dương vui nhiều, đọc thơ TDương thấy thích lắm đó.
Cuộc tình đã cố buông xuôi
Sao lòng mặn đắng ngọt bùi dâng lên
Chút xưa chưa đủ đáp đền
Nên mây trắng mộng lênh đênh trôi hoài
.
Thôi hãy xem như là một kỉ niệm đẹp vậy Thiên Di hén .
Vốn nó rất đẹp mà
Thôi thì thôi thế cũng xong
“Duyên xưa chẳng đặng viển vông chi hoài” …anh Thiên Di nhỉ…
Đừng viển vông nghen Thiên Di và Gấu nữa đó nha…
Khắc tuấn thich nhất câu “con tim nhip đập lặt lìa”
Khắc Tuấn, cám ơn bạn
Cuộc tình đã cố buông xuôi
Sao lòng mặn đắng ngọt bùi dâng lên
Chút xưa chưa đủ đáp đền
Nên mây trắng mộng lênh đênh trôi hoài
Anh TD à. Đừng buông …uổng lắm, phải giữ lại 1 chút gì đó để thi thoảng nhớ chứ anh . Vả lại một chuyện tình đẹp như ri mà ….buông chi tiếc .?
Chuyện tình như ri mà buông thì tiếc thật…
Đêm đêm tưởng nhớ nụ hôn
Sương thu rụng rớt bồn chồn canh khuya
Chít anh TD nè ….Meo méc …cho mà xem nha!
Ha ha !!!
Bài thơ đầy trăn trở đầy nỗi niềm của một thời ..đầy hoài niệm! Hay lắm anh TD ạ! Chúc anh khỏe nhé!
MeoCon cứ mét đi Thiên Di có sợ mô!
Hoài niệm mối duyên xưa không thành, Thiên Di cho chúng ta bài thơ lục bát nhuần nhuyễn dể thương.
Nhiều câu khiến tôi cảm thấy lòng mình chùn xuống vì mấy ai lại không có mối duyên xưa…
Ai cũng có mối Duyên Xưa phải không?
Một bài thơ lục bát ngọt lịm. Đọc xong hồn lâng lâng.
“Có khi rượu đắng môi mềm
Sau vơ vất ngũ bên thềm cỏ hoa”
Lãng du của một du tử hiền hòa bên đấm cỏ hoa phủ hơi sương.
“Duyên xưa chẳng đặng viển vông chi hoài”
Biết thế nhưng lòng ta cứ thế, cũng là kiếp đa sầu nhân thế…
Bài thơ tôi thích lắm Thiên Di, cám ơn.
Biết thế nhưng lòng ta cứ thế. Vâng. Cám ơn Nhã Đoan.
Xin lỗi Tiểu chùa vì đánh nhầm Nhã Đoan