Monthly Archives: Tháng Một 2014

Cảm Xuân

Thiên Di-Phạm Văn Tòng

Cam_Xuan

Đông tàn Xuân lại tái lai
Đường hoa lộng lẫy chia hai Xuân đời
Có người thong thả rong chơi
Có người toan tính nỗi đời đói no

Một bên ấm lạnh nằm co
Một bên dệt mộng chẳng lo Đông tàn
Mưa Xuân khe khẽ mênh mang
Người nơi xứ lạ lang thang tìm về

Cố nhân giữ trọn câu thề
Cho người chờ đợi vẹn bề yêu thương
Đón Xuân- Xuân mộng vô thường
Hoa tươi vạn đóa tỏa hương tặng người

Xuân đi- Xuân đến- Xuân cười
Yêu hoài, yêu mãi, yêu người ngàn năm
Ngày tàn, cạn tháng, hết năm…
Gối chăn ấm lại chỗ nằm hôm xưa

∞∞∞

15 bình luận

Filed under Tác Giả, Thiên Di-Phạm Văn Tòng, Thơ

Sóng và hạt

Hoàng Linh

Vo_thuong

Sao ta chọn giữa hằng hà linh thức
Một mình em để cứ mãi mong chờ
Sao ta nghĩ về em mà rạo rực
Để cõi nguồn tuôn chảy những dòng thơ

Ta lặng lẽ nhìn tinh cầu chuyển động
Mỗi sát-na là mỗi bước chân nàng
Ta chẳng màng chuyện nhan sắc- thời gian
Dẫu vẫn biết chúng làm nàng thay đổi

Bởi đã thấu lẽ vô thường sắc giới
Ta ung dung đón nhận mọi hình hài
Rồi mỉm cười thách thức trước tàn phai
Cũng chẳng sợ dấu thân vào bóng tồi

Em là HẠT giữa vô cùng trôi nổi
Cũng như ta, vay mượng một phận người
Những bước SÓNG nhập vào nhau tiếp nối
Sẽ đưa mình vào vũ trụ xa xôi…

∞∞∞

6 bình luận

Filed under Hoàng Linh, Tác Giả, Thơ

Hình ảnh hiếm

Dương thường Trực (St.)

VN_1

Tiếp tục đọc

28 bình luận

Filed under Biếm Hoạ, Hình Ảnh, Sưu tầm

Pleiku…Tình Yêu!

MeoCon

MC_Pleiku

Ta về thăm phố núi
Ngõ dốc đời đong đưa
Dã Quỳ vàng đưa lối
Trời Pleiku gió đùa…

Đỗ Quyên ai rực rỡ
Ấm lòng người thật gần
Ly cà phê chợt nhớ
Một trưa hồng….bâng khuâng!

Tạm biệt phố đầy sương
Ta nghe lòng nuối tiếc
Hàng thông hôn nụ biếc
“Hương thầm” có còn vương?!

∞∞∞

114 bình luận

Filed under MeoCon, Tác Giả, Thơ

CHẢ BIẾT THƯ ĐI BAO LÂU

Nguyễn Trí

him

Cái món cóc ổi xoài chấm mắm ruốc Huế và muối ớt Tây ninh của Năm Mập quyến rũ lắm. Dân ba xi đế mê đã đành, bầy học trò cũng tít thò lò luôn. Đừng nói đến dân ăn mặn, cả chay trường như chị em Thảo Hiếu và bé Thư cũng hít hà sau những buổi tan trường là rất chi thường tình.
Xin đừng trách Thảo Hiếu Thư. Cả ba cùng một hoàn cảnh cha mẹ chia tay. Cha có vợ khác, mẹ cũng vậy nên chị em Thảo Hiếu ở với bà nội. Cô ba ở chùa từ nhỏ nên đưa hai chị em vào chùa tu cái tâm. Ở chùa đương nhiên là chay trường và tóc phải xuống. Nói vậy chứ ngày nào cũng rau củ quả tàu hủ nước tương, lớn còn thèm thịt cá nói chi nhỏ. Không phải là kiểng chùa nơi Thảo Hiếu Thư nương nhờ cũng dọn bữa có cá thịt đùi gà cánh gà bằng tàu hủ ky đó sao? Ở đó mà không vọng. Tiếp tục đọc

2 bình luận

Filed under Nguyễn Trí, Tác Giả, Truyện Ngắn

Mùa Xuân nghe tiếng rao nhôm nhựa

Xuân Phong

Nhom_nhua

_ Phố phường rực rỡ sắc hoa mai
Em đi mua nhôm nhựa, ve chai
Qua bao con hẻm sâu ngóc ngách
Cuối năm sao em chưa về quê
Sao em cứ đi hoài?

_ Một chiếc xe đạp cũ chở tương lai
Em đi mua nhôm nhựa, ve chai
Nơi quê nhà có đàn con dại
Đang mong mẹ về mua tấm áo mới
Nên em cứ đi hoài!

_ Rộn ràng non nước Vui Xuân Mới
Xa Hoa nghĩ đến Kẻ Cơ Hàn

∞∞∞

70 bình luận

Filed under Tác Giả, Thơ, Xuân Phong

SÓNG NƯỚC RẠCH GẦM

Nguyễn Đức Diêu
Rach_gam

Gió đưa con nước Rạch Gầm
Binh Tây Sơn đến ầm ầm sấm vang
Quân Xiêm đành phải tan hàng
Trả sông nước lại vạn ngàn dân Nam…

Cuối năm Giáp Thìn, 1784.
Những tia nắng cuối cùng của buổi chiều trải dài trên khúc sông vắng, mặt nước loang loáng ánh vàng. Cảnh sông chiều hôm nay buồn như tâm hồn ông đồ Nghị trên con đò ngược giòng sông Lách. Những gì ông nghe được hôm nay làm cho ông thật sự lo âu cho đất nước, dân tộc. Tin từ vùng Kiên Giang, Hà Tiên đưa về cho hay quân Xiêm đã tràn vào đất Việt theo chân chúa Nguyễn Ánh. Những người ủng hộ Nguyễn Ánh thì hoan hỉ vì nghĩ rằng đây là cơ hội để có thể giành lại quyền cai trị miền nam từ tay quân Tây sơn. Nhưng ông Đồ thì lại có suy nghĩ khác trước tình hình nầy, ông đang lo lắng khi những người ngoại bang hùng hổ tràn vào đất nước với gươm đao súng đạn. Tiếp tục đọc

20 bình luận

Filed under Nguyễn Đức Diêu, Truyện Ngắn

Thơ Nguyệt Quế

Nguyệt Quế.
thap_xua

THÁP XƯA.

Núi cao tháp ngự giữa mênh mông
Đợi khách tầm duyên lẽ sắc không
Thoáng bóng chim chiều nghiêng cánh mỏi
Bâng khuâng âm hưởng Đại hồng chung.

LỜI KHUYÊN.

Mộng tàn nhưng vẫn đồng sàng
Hồng trần mê mải bởi chàng lắm duyên
Rỉ tai mật ngọt lời khuyên
Tu đi kẻo lỡ con thuyền Tây phương.

QUẠT TAY.

Quạt tay ta vẽ mênh mông
Lập đàn nhã nhạc thinh không cõi trời
À ơi giấc ngủ không lời
Say say đừng mộng cho đời bình yên.

∞∞∞

50 bình luận

Filed under Nguyệt Quế, Tác Giả, Thơ

THÔI ĐÃ MUỘN RỒI:

Người đi qua đời tôi…

TRƯƠNG THẾ THANH

 

 Muộn

 Đến năm 30 tuổi, “tam thập nhi lập”, tôi lấy vợ. Thế rồi… Tiếp tục đọc

5 bình luận

Filed under Tác Giả, Thế Thanh, Truyện Ngắn

Gửi em cô giáo dạy văn

Trần Dzạ Lữ

Co_giao

Nhớ về em-Cô giáo
Có đôi mắt rất buồn
Chứa một trời thăm thẳm
Thoạt nhìn đã thầm thương…

Biết là em dạy văn
Khiến thăng hoa cuộc sống
Anh càng thêm tơ tưởng
Lung linh một tâm hồn !

Ngày hai buổi đến trường
Khin khít tuổi thiên thần
Em bao dung, độ lượng
Với cả người chưa thân…

Có trái tim của Chúa
Biết nghĩ về tha nhân
Nhưng sao anh vẫn thấy
Đôi mắt em rất buồn…

Như thế anh càng ưng
Da diết áo lụa vàng
Đi qua chiều mênh mang
Liêu trai em thánh nữ !

Em cho người con chữ
Em gieo mầm yêu thương
Bản thân mình lại giấu
Nỗi niềm riêng trong lòng…

Em cho đi mùa xuân
Chỉ có anh mới biết
Để nhận về thua thiệt
Âm âm con mắt tình…

∞∞∞

62 bình luận

Filed under Tác Giả, Thơ, Trần Dzạ Lữ