Category Archives: Truyện Ngắn

NGỠ NGÀNG MÀU PHAI

Trần Thị Hiếu Thảo

mau phai

Chương một

Ngọc Trinh đang tìm đọc trang quảng cáo việc làm, nàng dừng lại ở một trang, rồi cầm phone gọi hỏi chủ nhà. Chủ nhà đã đồng ý cho nàng nhận việc, và nàng cầm phone nói tiếp:
– Tôi là người mới đọc báo thấy cần người, giúp dọn dẹp. Tôi rất vui khi nhận việc này. Vậy xin chủ nhận tôi. Cho tôi làm.
Người chủ nói:
– Cô ơi, nếu cô chiụ làm thì hãy mau giúp tôi nhé. Vì đã gần đến ngày birthday của tôi rồi.
– Vâng tôi sẽ đến không trễ hơn nhé. Ngay từ hôm nay và có thể bây giờ…
– Thế thì tốt lắm. Tiếp tục đọc

27 bình luận

Filed under Tác Giả, Trần Thị Hiếu Thảo, Truyện Ngắn

TÁO TÂY, TÁO TA

Nguyễn Đức Diêu

Ong Tao

Đàn ông chẳng uống rượu bia
Như giầy không tất như xe không vành
Cởi quần mặc váy đi anh
Về cho con bú cơm canh lau nhà Tiếp tục đọc

25 bình luận

Filed under Nguyễn Đức Diêu, Tác Giả, Truyện Ngắn

TƯỞNG NHƯ CHIỀU XUỐNG

Mai Trần

TƯỞNG NHƯ CHIỀU XUỐNG

Chiều tàn nàng đi về xóm nhỏ. Sau một ngày mỏi mê ở chợ, đôi chân rã rời, lê từng bước trong cái lạnh tê tái cuối đông. Ngày tàn năm đến… đều đặn như tiếng thở dài của cuộc sống. Từ lúc theo chồng đến giờ, đã có hai mặt con một trai một gái. Nàng đã kiếm sống vất vả ở cái chợ huyện buồn tênh này. Chồng nàng quanh quẩn với ruộng lúa vườn tược. Cày sâu cuốc bẩm mà kinh tế chẳng khá giả gì. Mái nhà ngói cùng khu vườn của cha mẹ chồng khi mất đi để lại cho hai vợ chồng nàng. Mái ngói rêu xanh ủ dột, mưa xuống thì chổ rỉ nước,chổ nhỏ từng giọt lênh láng trong nhà. Từ sáng sớm đến sẩm tối nàng cặm cụi ở chợ. Chỉ khi về với gia đình chồng con là nàng lại tan đi bao khó nhọc. Tiếp tục đọc

35 bình luận

Filed under Mai Trần, Tác Giả, Truyện Ngắn

CÂU CHUYỆN VỀ MỘT ĐẠO DIỄN … (Phần 2)

Trần Thị Hiếu Thảo
HT-1

(Hình có tính chất minh hoạ) 

Hai chị của Hồng Sơn có hai vựa trái cây ở chợ lớn, và mới làm ăn được những năm gần đây thôi. Anh nghĩ hôm nào sẽ qua mấy chị một bữa.

Chương sáu
Và đúng như dự định sau cuộc liên hoan phim tại Hà Nội. Hồng Sơn, và Nam, Phương Thanh đi qua Mỹ bằng hãng không airline và họ đã làm xong những việc mong muốn một phần ở Mỹ.
Xong công việc đó Hồng Sơn lui về hotel để có kế hoạch đi thăm nhà thờ lớn Mỹ anh có quen với ông cha này khá lâu anh mới có dịp gặp lại. Anh và Nam cùng Phương Thanh. Tiếp tục đọc

19 bình luận

Filed under Tác Giả, Trần Thị Hiếu Thảo, Truyện Ngắn

GIÁNG SINH

MAI TRẦN

MT-X-Mas

Tôi cứ lảng đảng như mây bay trong khung trời vắng. Cứ lạc loài như con chim lạc đường đang cố tìm về tổ ấm. Mưa mong manh, mưa tàn bạo, mưa như trút trội đi những vết hằn. Tôi nhìn rác rến xuôi theo dòng đổ tuông vào cống rảnh. Chợt nghe hồn tê điếng một niềm đau, đời đi về đâu và người đi về chốn nào? Hoài niệm dấu yêu ẩn mình trong cơn mê mùa đông lạnh lẻo. Giáng Sinh gần đến rồi, tôi lại lơ đểnh đi qua nhà thờ chính tòa Qui Nhơn, cứ mong ngóng kiếm tìm đâu đó bóng người xưa. Trong màn mưa có ai đí vội vã bước mau, ôi đâu có phải người… Tiếp tục đọc

14 bình luận

Filed under Mai Trần, Tác Giả, Truyện Ngắn

CÂU CHUYỆN VỀ MỘT ĐẠO DIỄN … (Phần 1)

Trần Thị Hiếu Thảo

daodien

(Hình chỉ có tính chất Minh họa)

(Truyện tình cảm xã hội )
Chương Một
Khi trở thành một đạo diễn có tiếng tăm và tên tuổi. Hồng Sơn vẫn cứ phải buồn vì anh luôn nhớ một người con gái mà anh yêu thương tên là Lệ Hằng, đó là một cô gái giúp anh rất nhiều, trong những ngày đầu tiên anh đi học làm đạo diễn ở Mỹ. Với những thước phim, kịch bản cô đã giúp anh. Cô có còn sống ở trần gian này không? Hay đã ra sao chết rồi chăng? Anh luôn luôn đặt ra câu hỏi. Tại sao cô bị mất hút mà anh không biết lý do gì, tuy nhiên cô đã ấn sâu trong não bộ anh, không cách gì anh quên hoặc tẩy xóa được.
Hôm đó mẹ anh có nói chuyện với anh về một chuyện giống như thường ngày:
– Con nên lập gia đình đi, hổng lẽ má ở đời với con hoài sao, sự nghiệp công danh đã có rồi phải có vợ chứ con,
– Má không hiểu con mơ mộng bóng hồng nào, có lúc con thẫn thờ như người mất hồn?
– Dạ con suy nghĩ và số phận nhân vật kịch bản thôi má. Vợ chồng là chuyện trăm năm nên con đắn đo,để chọn lựa…
– Chẳng lẽ con không tìm ra một ngôi sao là cho vợ sao, trong lúc ngôi sao diễn viên con tìm ra mà Hồng Sơn?
Hồng sơn nở nụ cười buồn: Tiếp tục đọc

13 bình luận

Filed under Tác Giả, Trần Thị Hiếu Thảo, Truyện Ngắn

MỘT CHIỀU LẬP ĐÔNG Ở CARDIFF – THỦ PHỦ CỦA XỨ WALES

Gấu

H-10

Hai mẹ con rảo bước thật nhanh trên phố để quên cái lạnh 5 độ đang xoáy vào người, dù đã chơi mấy lớp áo và khoác thêm một cái dày nặng bên ngoài, nhưng vẫn run lập cập…Bây giờ đây, mới thấy cái lạnh của những ngày tôi mới qua là không có nghĩa địa gì cả…
Hằng năm, cứ một tháng trước Noel, ở Cadif lại tổ chức một lần, giống như hội chợ bên mình vậy, nhưng nằm trên những con đường trong trung tâm thành phố. Nên dù rất ngại phải ra ngoài đường trong mùa này, tôi cũng vẫn cố để đi cho biết Noel nơi xứ người ta.
Cũng giống như Sài Gòn, những con đường được trang hoàng đèn dây, đèn chùm xanh trắng dọc hai bên, phía trên, một vài ngôi sao nằm lơ lửng giữa bầu trời được kết bởi nhiều bóng đèn nho nhỏ trông cũng hay hay… Tiếp tục đọc

51 bình luận

Filed under Gấu, Tác Giả, Truyện Ngắn

Một Thoáng Thanksgiving Hạnh Phúc

Mỹ Thắng (Sưu tầm)

Tác giả là một giáo viên Pre- school tại Costa Mesa, tên thật Phan Bích Thủy, người đã hai lần viết về “Một thoáng Halloween” năm ngoái và năm nay. Bài mới của cô lần này là một thoáng của mùa lễ tạ ơn hạnh phúc.

Happy-Thanksgiving

Mười phút ngồi chờ nơi phòng cấp cứu bệnh viện sao lâu quá . Tôi sốt ruột, một tay thì xoa nhẹ chân Sang, con tôi, một tay thì sờ mãi lên trán nó. Cái cảm giác nóng ở lòng tôi như chuyền vào trán Sang làm nóng hơn thêm. Nhà có hai mẹ con, chưa gặp cảnh này, tôi quá bối rối , không biết làm gì hơn là ngồi chờ. Tiếp tục đọc

14 bình luận

Filed under Mỹ Thắng, Sưu tầm, Tác Giả, Truyện Ngắn

THẠCH THẢO (phần 1)

Nguyễn Đức Diêu
thach-thao


J’ai cueilli ce brin de bruyère
L’automne est morte souviens- t’en
( L’Adieu- Guillaume Apollinaire )

Chiều xuống chầm chậm. Hàng thông vi vu trên đồi cỏ xanh thẫm màu, vài cụm mây trắng bàng bạc trên bầu trời cao.
Người đàn ông thả từng bước chân , nhìn xuống làn nước bình yên, u tịch xa xa. Có phải tình yêu xưa của tôi đã chìm theo mặt hồ tĩnh lặng ? Tôi chợt lắc đầu, có chút tê tái trong tim khi làn gió lạnh thoảng qua nhè nhẹ. Một trái thông khô rơi lông lốc trước mặt, tôi vô hồn nhặt lên. Ôi ! Kỷ niệm xưa lại về… Tiếp tục đọc

83 bình luận

Filed under Nguyễn Đức Diêu, Tác Giả, Truyện Ngắn

VÀI KỶ NIỆM VỀ CÁC THẦY CÔ DẠY Ở TRUNG HỌC ( 1 )

Đinh văn Quế

TriAn20-11

( các thầy cô dạy văn )

Thời tôi đi học chưa có ngày “ Nhà giáo VN “, để tôn vinh thầy cô giáo với đầy đủ lễ tiết như bây giờ , có lễ được tổ chức ở trường , có tập thể học trò đi viếng thầy cô , có hoa tặng , có quà biếu , đôi khi cũng có phong bì hậu hĩnh , cũng có nhiêu khê vì là ngày nghỉ , học sinh còn tranh thủ đi chơi đùa giỡn nên sinh ra tai nạn giao thông đáng tiếc , nhưng có ngày đó cũng đáng mừng , chỉ làm sao tổ chức hợp tình , vừa tôn vinh nhà giáo vừa tăng thêm tình thầy trò , vừa theo truyền thống tốt đẹp của cha ông , vừa gây được niềm vui cho thầy cô và học sinh . Tiếp tục đọc

9 bình luận

Filed under Tác Giả, Truyện Ngắn, Đinh văn Quế

BÀI VIẾT TẶNG NGÀY PHỤ NỮ OCT.20.2015

Hoàng-Phong Nguyễn Phước Phillip

HP-Jennifer

Sau nhiều năm theo chồng. Hàng ngày làm việc cho công ty giúp chồng, phục vụ cơm nước cho chồng con, giải quyết vấn đề bên gia đình mình; giải quyết vấn đề bên gia đình chồng. Đầu tắt mặt tối, vợ tôi đã không được khỏe mạnh, không còn “teen” và gọn gàng lanh lẹ như xưa.

Em đã thường hay bị nhức đầu, đau lưng, tê tay tê chân, lên cân mất eo, và bỏ bê son phấn. Tối lên giường mệt mỏi nên em lo ngủ dưỡng sức. Ân ái bê trễ, đôi lúc cũng làm tình cảm vợ chồng thờ ơ, không gắn bó như xưa. Tiếp tục đọc

156 bình luận

Filed under Hoàng-Phong Nguyễn Phước Phillip, Tác Giả, Truyện Ngắn

Ừ THÌ EM CỨ ĐI

Mai Trần & VTB

em cu di

“Ừ thì em cứ đi”. Âm thanh của tiếng nói anh dửng dưng pha lẩn nổi chua chát nào đó. Tôi mang âm vọng ấy suốt gần ba mươi năm. Nơi xứ người xa lạ, cuộc sống lôi mình vào cơn bão. Những phút rảnh rổi tôi lại ngồi co mình như con mèo nhỏ lạc loài. Nhớ làm sao vòng tay anh nhẹ nhàng dắt nhau đi trong những cơn gió heo may trở lạnh. Một bàn tay choàng vai ấp ủ truyền hơi ấm. Cứ thế tôi anh đi như đi trong cỏi mù sương bảng lãng không bờ bến. Mưa nắng ở Qui Nhơn lúc nào cũng nặng nề gay gắt. Nắng như thiêu đốt con người, mưa như mưa ào ạt cuốn trôi bao quá khứ. Mưa anh gọi tôi sang nhà nghe nhạc, những bài tình ca mà tôi không thể nào quên. Nắng anh đón tôi về Trung Lương tắm biển,hóng gió mây ngàn ngoài khơi xa tràn vào rát mặt, vị muối nồng nàn trên môi. Tiếp tục đọc

27 bình luận

Filed under Mai Trần, Tác Giả, Truyện Ngắn, VTB

NHẬU – ÊM ĐỀM MỘT QUỐC NẠN

Nguyễn Huy Cường

nhau

Vài năm trước, tôi ngỏ ý muốn mời một vị về làm phó giám đốc cho công ty của mình. Vị này được tiến cử bởi một nhân vật lớn, được đảm bảo là một người có tài, có tâm mà công ty rất cần, sẽ là người thay mặt giám đốc ở những nơi cần ăn cần nói, cần năng lực “ngoại giao” của ông ta. Sau nửa giờ tiếp xúc con người bặt thiệp kia, tôi đã biết là tôi và người giới thiệu đã không nhầm, ông ta rất cần cho công việc chung. Tiếp tục đọc

92 bình luận

Filed under Nguyễn huy Cường, Tác Giả, Truyện Ngắn

TỪ MẠNH LONG

Hoàng-Phong Nguyễn Phước Phillip

JUNE 05, 2015 – Hoàng-Phong đã vượt biên giới qua Toronto, Canada tìm thăm vợ chồng bạn Từ Mạnh Long và Lan Hương.
Đặc biệt với bạn Từ Mạnh Long – Lan Hương thì HP đã gặp và đưa đón cafe nhiều lần tại Mỹ vì hai bạn thường qua California viếng thăm cha mẹ TML đang trú ngụ tại California.

tml-1

(Từ trái: Jennifer Thuỳ, Lan Hương, Từ Mạnh Long, và HP ăn trưa tại quán phở.) Tiếp tục đọc

123 bình luận

Filed under Hoàng-Phong Nguyễn Phước Phillip, Tác Giả, Truyện Ngắn

LÁ THƯ KHÔNG GỞI

Mai Trần

8-9-tranh
Hàng rào hoa ven đường vào cổng Lý Môn hơi ủ nhàu vì những cơn gió nam hừng hực nóng. Tâm lặng lẻ lén nhìn người đi khuất bóng, bao năm chưa đối diện người. Tâm tư ngủ yên với cảnh đời goá bụa. Những đêm cô đơn, những ngày thui thủi khiến Tâm phai nhòa bao khao khát yêu thương. Hạnh phúc lang thang theo tháng ngày xa xôi mà ráo đâu đó dòng lệ khô. Người như một ông cụ lểnh khểnh tìm về. Một vòng tay ôm đùa nghịch thay cho câu chào hỏi gặp nhau. Người vẫn loáng thoáng nét giểu đời ngang tàng như hồi còn thanh niên. Tâm có cảm giác má mình nóng lên với vòng tay ôm bất ngờ ấy. Nét cười của người xa vắng buồn hiu trong tuổi già. Mặt người đỏ ửng bởi hơi men rượu nồng. Tâm chìm xuống dẩy giụa trong kỷ niệm ngày còn thơ dại. Tiếp tục đọc

48 bình luận

Filed under Mai Trần, Tác Giả, Truyện Ngắn